Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 205: Tác Dụng Của Danh Sách Đen

Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:21:33
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Vậy…” Ánh mắt Ace đảo quanh mảnh đất bên ngoài. Cơ bản đều là tinh hạch cấp một, còn khác nhặt gần hết. Đòi tinh hạch cấp ba ? Quá đắt.

 

Hơn nữa còn thêm một cái miệng ăn, dị năng thì vô dụng, thể gầy gò ốm yếu sống nổi .

 

Không lời, thật sự quá lời.

 

Hạ Ngôn thấy đôi mắt đảo qua đảo thì ngay tâm địa bất chính. Cô mở phần quản lý, tìm đến thông tin của , phát hiện bên trong chỉ còn ba trăm điểm tích lũy. Với cách tiêu xài của , nhiều nhất chỉ cầm cự hai ngày.

 

Cô dứt khoát cài đặt cấm nạp tiền, tiêu hết ba trăm điểm tích lũy thì lập tức đuổi .

 

“Được , đứa bé cần nữa. Tặng cho mấy chẳng lẽ mấy nên đưa ba tinh hạch ?” Ace nở nụ gian xảo, xoa tay như một con ruồi ăn no.

 

Hạ Ngôn: ???

 

Thách thức giới hạn của cô ? Vô liêm sỉ đến mức ư?

 

“Tạm biệt.” Hạ Ngôn thêm, trực tiếp kéo danh sách đen của khách sạn để hệ thống ném xuống biển rộng mênh m.ô.n.g mà vật lộn.

 

Hy vọng lúc uống nước biển thể suy nghĩ cuộc đời .

 

Tô Mai còn kịp phát tác nữa thì khuôn mặt đáng ghét của Ace biến mất ngay mắt.

 

“Ơ? Người ?” Dịch Tâm Di kinh ngạc kêu lên.

 

Hạ Ngôn đáp, “Gây phản ứng sinh lý thoải mái cho bà chủ nên đưa danh sách đen và đuổi .”

 

“Tuyệt! Vậy bà chủ Hạ, chúng đưa con bé ?”

 

“Mọi tự thương lượng .”

 

Hạ Ngôn lên ghế bập bênh, mua một ly kem nhiều vị chậm rãi thưởng thức.

 

Earl và vài khác chỉ kinh ngạc trong chốc lát sự biến mất đột ngột của Ace, đó giấu cảm xúc, tiếp tục bới tinh hạch. Chỉ Lynn, ở nơi thấy, giơ ngón tay cái về phía cô.

 

Hạ Ngôn mỉm , giơ ly kem đáp .

 

Cô bé đang hôn mê bên cạnh cô. Hạ Ngôn rũ mắt làn da khô héo vàng vọt của cô bé, xanh tím, móng tay đầy bùn đen, các khớp ngón tay đen thui như từng rửa sạch.

 

Ánh mắt cô lướt xuống, đến khi quét qua chiếc thắt lưng lỏng của cô bé thì lập tức thu tầm .

 

Trong chiến tranh và t.h.ả.m họa, chịu khổ nhất luôn là phụ nữ.

 

Cô thở dài một tiếng, sờ lên trán cô bé. Mái tóc khô cứng vàng hoe như cỏ khô.

 

Cô bé cảm nhận ấm, vô thức gọi khát, gọi đói, gọi . Đôi môi đầy da c.h.ế.t mím run rẩy.

 

Hạ Ngôn mua một hộp dung dịch glucose uống từ cửa hàng hệ thống, đỡ nửa cô bé dậy, từ từ đổ khóe miệng.

 

Có lẽ cô bé nếm vị ngọt nên chủ động ngậm và mút. Một lát , cô bé mở mắt.

 

“Mẹ… cảm ơn.”

 

“Không gì, uống , bổ sung năng lượng.” Hạ Ngôn giỏi an ủi. Trong nhận thức của cô, những nỗi đau chỉ thể tự gánh. Người khác gì cũng vô ích, chỉ thời gian mới thể mang tất cả.

 

Cô bé chống tay dậy, cầm dung dịch glucose từ từ uống. Ánh mắt cô về những tàn tích bên ngoài, trong đó tràn ngập một nỗi buồn thuộc về tuổi của cô.

 

Cô cúi đầu, để lộ chiếc cổ yếu ớt, chỉ phát tiếng mút nhẹ.

 

Bên ngoài khu vực an thỉnh thoảng vang lên tiếng reo hò khi nhặt tinh hạch cấp cao.

 

Hạ Ngôn dời ánh mắt khỏi cô bé, cầm bát kem. Cô phát hiện kem tan chảy, các màu hòa lẫn trông còn chút hấp dẫn.

 

yên năm phút dậy đặt kem tủ đông để đông .

 

Thức ăn khan hiếm như , cho dù là cô cũng nên lãng phí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-205-tac-dung-cua-danh-sach-den.html.]

 

Khi , cô thấy Tô Mai bên cạnh cô bé, ôm cô bé lòng và vuốt lưng an ủi. Trên mặt cô là vẻ dịu dàng mà Hạ Ngôn từng thấy.

 

Hạ Ngôn ngẩn , như thể cơn mưa phùn kéo dài đột nhiên rẽ một khe sáng, ánh nắng vàng rực từ đó chiếu xuống, xua tan sự u ám phủ lên .

 

Cô bé nức nở trong vòng tay cô . Tô Mai nghiêng đầu hôn lên má cô bé, dỗ từng lời.

 

Dịch Tâm Di và vài khác cũng đỏ mắt, nắm chặt tay.

 

Mễ Đông và Phạm Chí Na càng hiểu tâm trạng cô bé, nước mắt tuôn rơi như mưa, run rẩy ôm lấy .

 

Vài lóc ôm thành một khối.

 

Hạ Ngôn xoa mũi khó chịu, định đợi một lát ngoài.

 

Cô ngước trời, trong lòng mắng c.h.ử.i hệ thống. Đây mà gọi là nghỉ dưỡng ? Ngay cả m.á.u lạnh như cô còn cảm thấy chịu nổi .

 

Khi tất cả cảm xúc ập đến, chỉ mang cảm giác ngạt thở mà còn kéo theo ký ức…

 

“Tút tút!”

 

Tiếng còi xe quen thuộc cắt đứt suy nghĩ của cô. Như thể tìm cái cớ, cô thở phào nhẹ nhõm. Thấy Trực Cương lái xe nhà về, cô nở nụ chào đón.

 

Mọi vội vàng dậy nhường đường. Có khách hàng thị lực cực nhạy bén thấy phía xe vài con zombie theo sát, vẻ mặt mừng rỡ, hai lời liền xách dụng cụ lao đến.

 

Không còn cách nào khác, sư nhiều cháo ít, ai chê tinh hạch ít. Thêm một tinh hạch nghĩa là thể ăn thêm một bữa buffet, mua thêm ít vật tư. Xông lên!

 

“Có zombie! Mau cướp !” Bạch Tả kêu oao một tiếng, chỉ gọi Bạch Hữu dậy mà còn gọi cả .

 

Thế là một đám đen nghịt mắt đỏ ngầu lao về phía vài con zombie đáng thương, rõ ai mới là con mồi.

 

Trực Cương đậu xe chỗ. Việc đầu tiên khi xuống xe là kiểm tra tình trạng hư hỏng của xe, vẻ mặt đau lòng vuốt ve đuôi xe tróc sơn.

 

“Trực Cương, hôm nay thế nào?” Hạ Ngôn lướt qua thấy phản ứng gì, ngược hứng thú với đồ vật trong xe.

 

Trực Cương kịp giải thích, bước qua mở cửa xe, “ gặp một bãi biển. Cũng nhiều hải sản, mang một ít về, đổ nước , chắc vẫn còn sống…”

 

Hai dần há hốc miệng.

 

Hải sản đựng trong thùng trong xe đều đổ hết xuống đất, nước biển b.ắ.n tung tóe khắp nơi. Con bạch tuộc biến dị treo ngược nóc xe phun một tiếng mực đậm đặc về phía hai .

 

là mùi mực tươi nồng nặc.

 

Hai con cua to bằng lòng bàn tay ngay tại chỗ biểu diễn phép “biến càng thành d.a.o nhỏ”, vung vẩy kêu vù vù.

 

“Trực Cương… Con răng nanh là sò điệp ? Cái con đen thui đầy gai là gì ?”

 

Khóe miệng Hạ Ngôn giật mạnh. Trên ghế sofa da đắt tiền của cô treo một chuỗi sò điệp răng nhọn đang mài răng ? Không đúng, chiếc sofa đắt tiền của cô!

 

Trực Cương đẩy gọng kính vô hình sống mũi, ho khan vài tiếng để giảm bớt sự hổ.

 

“Bà chủ giải thích, đường gặp một chiếc xe bọc thép b.ắ.n pháo , nổ tung lên trời, lẽ là lúc đó…” chúng rơi .

 

Hạ Ngôn ồ một tiếng, đá con cua đang cố bò xuống xe trở .

 

“Chỗ giao cho đấy. Hải sản khi sắp xếp xong thì đưa đến Cơ Quan Khử Độc để khử độc, đó thử xem vùng biển ở đảo Lydai thích hợp cho chúng sinh trưởng . Còn nữa, dọn dẹp xe nhà cho sạch sẽ. Mùi tanh quá nặng , cần dụng cụ gì thì tìm Gấu Gấu.”

 

Hạ Ngôn quạt tay mũi. Bây giờ trong xe giống hệt một chợ hải sản g.i.ế.c mổ vô thứ, còn chút thơm tho nào.

 

Trực Cương liên tục gật đầu. Sau khi tiễn bà chủ , tìm chiếc thùng nước sạch siêu lớn, đeo găng tay dày cộp, nhấc những con hải sản biến dị vẫn phản kháng nhốt thùng.

 

Anh dị năng gian, chỉ thể đặt lên xe đẩy nhỏ kéo đảo Lydai. Trên đường, gặp một vị khách lâu gặp.

 

“Lâu gặp.”

 

 

Loading...