Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 189: Bên Ngoài Vẫn Còn

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:57:56
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Ngôn dậy từ sớm, lúc đang trong khu an ăn sáng, Gấu Gấu và Trực Cương bận rộn.

 

Cô là một bà chủ cởi mở, hiểu rõ đạo lý lời khuyên thì ăn cơm no.

 

Trực Cương rằng vì đặt quá nhiều máy bán hàng tự động trong đại sảnh ảnh hưởng đến mỹ quan tổng thể thì chi bằng phân chia thêm một khu vực trong khu an để cửa hàng, để khách hàng mới thể thấy ngay, tiện mua thêm đồ mang về khi rời .

 

Hạ Ngôn nghĩ thấy hợp lý nên bảo hai chuyển tất cả máy móc ngoài.

 

Trực Cương còn đề xuất bên ngoài chỉ nên bày bán đồ uống, nước giải khát và bữa ăn nhẹ, còn cửa hàng bên trong sẽ là nơi bày quần áo và nhu yếu phẩm hàng ngày.

 

Theo yêu cầu của Trực Cương, cô còn mua nến thơm và phấn rôm, đồng thời đặt cả những chiếc kính mắt mua 0 đồng đây cửa hàng. Máy kem và máy ép trái cây thì đặt ở bên ngoài.

 

Trong khu an , các máy bán hàng tự động xếp gọn gàng dựa tường, bên trong đầy ắp hàng hóa mới tinh đủ màu sắc. Phía còn dựng bảng hướng dẫn hình minh họa, đơn giản và dễ hiểu.

 

Hạ Ngôn cũng mua hai máy tự phục vụ thẻ và máy bán túi mua sắm phân hủy sinh học tính phí.

 

Lúc , một tiếng kêu kinh ngạc vang lên từ phía :

 

"Bà chủ Hạ, đây... đây là ? Có ngủ nhiều quá nên ảo giác ?"

 

Hạ Ngôn đầu , hóa là đội chim di cư của Tô Mai.

 

Dịch Tâm Di dụi mắt, Mao Viên Viên há hốc miệng tròn như cái mặt, khuôn mặt luôn nghiêm của Tô Mai cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Còn Mễ Đông và Phạm Chí Na thì khỏi , thứ họ gặp kể từ khi cứu đều kỳ diệu như mơ.

 

" cứ tưởng chỉ là chuyển chỗ ở trong thành phố thôi, thế chẳng khác nào đổi cả quốc gia ."

 

"Sao cô chuyện kiểu đó, trong nước phong cảnh như thế ?"

 

"Mao Viên Viên, cô hổ vồ ? Không thấy cái bảng tiếng Anh to đùng mặt ? Hai con mắt to mà vô dụng thật."

 

"…"

 

Dịch Tâm Di thích nhất là vẻ mặt nghẹn lời của cô , nhưng lúc cô còn phấn khích hơn vì môi trường mới bên ngoài.

 

"Hôm nay hứng ngoài , nghỉ ngơi đủ ?" Hạ Ngôn Tô Mai.

 

"Ừm, định đến nhà hàng buffet ăn một bữa bơi lội. May mà Mễ Đông tinh mắt, liếc một cái là gì đó đúng." Tô Mai khó khăn lắm mới thu hồi ánh mắt khỏi cảnh vật, sang giải thích với Bà chủ Hạ.

 

Vốn định ăn một bữa ngon chơi, nhưng tình hình , khám phá môi trường mới cũng tệ.

 

Cây ăn quả đối diện là cây gì ? Những quả ở phía hái sạch, chỉ còn một mảng vàng rực ngọn cây.

 

Các đồng đội khác cũng nhận , xoa tay chuẩn trèo lên hái một ít mang về. Hái quả mà, ai chẳng thích, nhất là quả mất tiền thì hái càng nhiều càng .

 

Hạ Ngôn ý định của họ nên bảo họ thể mua túi đóng gói. Trong khu biệt thự tủ lạnh, quýt thể bảo quản lâu hơn.

 

Mấy thấy hợp lý, liền lấy hàng chục túi tiến thẳng đến cây ăn quả.

 

Bãi cỏ rậm rạp lúc đầu một đêm Gấu Gấu lái máy cắt cỏ dọn sạch biến thành bãi cỏ thấp. Côn trùng trú ẩn bên di cư hết trong đêm, để lộ con đường lát đá xanh.

 

Tô Mai và những khác buộc chặt cổ tay áo và ống quần. Dịch Tâm Di ước chừng vị trí đặt chân, cài túi đóng gói thắt lưng loáng cái leo lên tận ngọn. Cô giẫm lên những cành cây nhỏ yếu khiến lo cành sẽ chịu nổi mà gãy bất cứ lúc nào.

 

Vì thế những bên dán mắt lên, chuẩn tư thế đỡ cô bất cứ lúc nào.

 

"Ôi chao!" Dịch Tâm Di đột nhiên kêu lên.

 

"Sao ?" Mọi căng thẳng.

 

"Rắn, , chỉ là hết hồn thôi." Dịch Tâm Di nhanh tay túm lấy phần đầu con rắn, giữ chặt trong tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-189-ben-ngoai-van-con.html.]

"Này, đừng , con rắn béo thật. Không ăn bao nhiêu mà mập thế ."

 

Vừa gỡ cái đuôi đang quấn quanh cánh tay , cuộn thành một vòng, chuẩn ném xuống.

 

"Khoan ." Trực Cương bất ngờ xuất hiện gần đó. "Nếu cô cần thì cho , thể nấu món súp rắn."

 

Dịch Tâm Di gì, nhắm chuẩn ném thẳng lòng . Một tay cô giữ túi đóng gói, tay nhanh chóng hái những quả quýt tròn vo.

 

Quýt to, mùi vị đậm đà, bóp là thấy mọng nước, chắc chắn ngon.

 

Bà chủ Hạ cho họ hái quýt miễn phí ăn, đừng một con rắn, mười con cũng .

 

"Bên kìa, mấy quả to, hái nhanh lên."

 

Các đồng đội gốc cây rõ hơn nên liên tục chỉ đạo.

 

Chẳng bao lâu, một túi quýt lớn cô ném xuống . Mễ Đông lập tức thu gian, đến mức mắt híp .

 

Có lương thực trong túi thì cũng sợ đói.

 

Đứng cao, Dịch Tâm Di về phía xa. Vài ngọn núi phủ đầy tuyết ở cuối chân trời, tầm mắt trải rộng là màu xanh bạt ngàn, xen lẫn vài ngôi nhà gỗ rải rác, trông giống như những trang trại bỏ hoang khác.

 

Ánh mắt cô chuyển động. Cô thấy một nhóm đang chậm rãi tiến gần. Ai nấy đều đeo một chiếc ba lô căng phồng, mặt mày rạng rỡ như nhặt kho báu.

 

Nhóm khu an . Những nhà đang chờ lập tức vây quanh họ. Ngay cả Bà chủ Hạ và Gấu Gấu cũng chen xem náo nhiệt.

 

Họ mở ba lô , để lộ đủ loại trái cây và rau củ bên trong, thậm chí còn cả vài quả trứng chim rừng.

 

"Thu hoạch cũng nhiều phết." Cô lẩm bẩm một câu, hái quả quýt cuối cùng nhanh nhẹn trèo xuống.

 

"Đi , qua xem nào." Dịch Tâm Di ném quýt cho Mễ Đông, kéo Tô Mai và những khác theo.

 

Đội Tề Hoa dứt khoát đổ bộ đồ trong túi xuống đất. Ngoài những bẹ rau xanh lá răng cưa khổng lồ, còn cà rốt to bằng cánh tay, táo hình dạng kỳ lạ và thậm chí vài cây nấm lớn tròn trịa.

 

Tất cả những loại rau đều to hơn gấp đôi so với những gì Hạ Ngôn từng thấy.

 

"Đội trưởng Tề Hoa, gần đây còn trang trại nào nữa ?" Hạ Ngôn vô cùng tò mò.

 

"Có, nhưng cỏ mọc quá rậm, còn nhiều rắn, chúng dám quá xa, chỉ quanh quẩn gần đây." Tề Hoa bước ngoài khu an , lật ngược ba lô, đổ hết bùn đất bên trong .

 

Mẹ Tề đống rau củ thì mừng rỡ thôi, hết lời khen Tề Hoa giỏi giang. Bà nhặt cây nấm to bằng bàn tay lên, ngừng tặc lưỡi. "Trời ơi, từng thấy cây nấm nào to như thế , cái độc ? Ăn c.h.ế.t ?"

 

Những xung quanh cũng chắc chắn, bắt đầu bàn tán xôn xao.

 

Đội Tô Mai vội vàng chạy đến, thấy cảnh tượng thì ánh mắt ai nấy đều sáng như sói. Thì xung quanh đây thật sự nguồn vật chất phong phú như .

 

Đây chẳng là chuẩn sẵn cho họ ? Trời ơi, các chị đây đến đúng lúc thật .

 

Đừng là họ, ngay cả Hạ Ngôn thấy nấm cũng ngoài trải nghiệm một chuyến. Hái nấm mà nấm còn to hơn cả bàn tay, ai mà động lòng.

 

Ngay khi còn đang rục rịch, một tràng tiếng vó ngựa đột ngột vang lên, phá vỡ ý định của họ.

 

Chỉ thấy từng chiếc xe ngựa xuất hiện hàng rào gỗ. Trong xe là những đủ màu da, già trẻ lớn bé, ai nấy đều ăn mặc chỉnh tề. Nhìn thấy họ, thẳng , mỉm vẫy tay nhiệt tình.

 

Người phu xe lái ngựa điêu luyện, kéo chặt dây cương để giảm tốc độ, rẽ cổng dừng bãi cỏ.

 

Những đàn ông ở hàng ghế nhảy xuống , đó đỡ phụ nữ và trẻ em xuống xe, chỉnh trang trang phục đơn giản mới về phía khách sạn.

 

Earl đầu, nở nụ nhiệt tình nhất với Hạ Ngôn và : "Ôi, Bà chủ Hạ mến của , xem mang ai đến . Khi ở đây mở một nhà hàng, thể chờ đợi mà chạy đến ."

 

 

Loading...