Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 187: Trở Về Trắng Tay
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:57:54
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con đường làng giờ đây mọc đầy cỏ dại cao đến nửa , những chiếc lá răng cưa sắc bén thể nhanh chóng cứa da thịt.
Earl dịch lên , dùng dây an cố định cơ thể để trượt xuống, đồng thời nhấc cao hai chân, gác lên m.ô.n.g con ngựa đang lắc lư.
Ngựa già quen đường về, nó theo lối nào để trở về nhà.
Bánh xe bỗng cán qua xác một con chim to đang thối rữa, xe nghiêng hẳn sang một bên.
Penny nhanh chóng nắm lấy tay vịn, vô cùng khó chịu, cô đá Ace đang đụng chân sang phía đối diện. Theo góc nghiêng đó, Ace suýt nữa thì rơi ngoài.
Tay rũ xuống bên ngoài một cách vô lực, khi cọ xát xoẹt xoẹt xoẹt với đám lá cây, Ace chậm chạp rít lên một tiếng.
"Có ma cà rồng! Nó đang hút m.á.u của !"
Cậu nửa mở mắt rút tay về, ôm lấy bàn tay đầy vết m.á.u rêu rao.
"Câm mồm , ma cà rồng cũng chê mày hôi thối mà dám c.ắ.n ." Penny kéo hai bao khoai tây về phía , ném cái bao tải trống duy nhất mặt , "Uống gió Tây Bắc của mày ."
Ace mơ màng chỉ thấy một mảng tối sầm mắt, cùng với một mùi khó tả xộc thẳng mặt, tưởng ma cà rồng đang bao bọc trong đôi cánh, sợ hãi la oai oái.
Earl ở gần nhất chịu nổi tiếng la khiến màng nhĩ ong ong, bịt tai , giật cái bao tải xuống lót mông.
"Penny, ơn đừng để la hét nữa, phía là khu vực nguy hiểm ."
Sau hàng rào dây thép gai cách xe ngựa một ngàn mét, đám xác sống dày đặc thấy động tĩnh liền trở nên náo động, liên tục lắc lư khiến hàng rào bảo vệ cuối cùng lung lay sắp đổ.
Earl hàng rào sắt còn thể trụ bao lâu, xem việc ngoài tìm vật liệu mới để sửa hàng rào cần đưa kế hoạch .
"Oh, shit!" Penny giang hai tay lên trời, nhấc dụng cụ đào khoai tây lên và giáng mạnh đầu Ace.
Ace ngã lăn đất một lời, trán nhanh chóng sưng lên một cục u to.
"Đồ đàn bà độc ác, sắp c.h.ế.t ." Earl cần đầu cũng chuyện gì xảy .
Penny thờ ơ, "Vậy thì cứ để c.h.ế.t ."
...
"Họ về !" Cô gái gầy gò đôi mắt xanh ngọc xinh phấn khích nhảy cẫng lên khi thấy chiếc xe ngựa đang lao nhanh từ xa tới. Cô bổ nhào vòng tay phụ nữ cũng gầy gò kém, ôm lấy cổ bà và vui vẻ : "Bố mang thức ăn về ! Tối nay cơm ăn !"
Người phụ nữ cũng đôi mắt xanh ngọc xinh tương tự. Bà ôm chặt con gái, ngóng chờ chiếc xe ngựa chở đầy thức ăn.
Cách đó xa, hai gia đình khác cũng đang vui mừng.
"Divani, nếu hôm nay họ mang về đủ thức ăn, ngày mai chúng cần mạo hiểm ngoài hái rau dại nữa." Người hàng xóm nháy mắt với cô , "Nhà còn chút hạt tiêu xay, nếu cần thì cô cứ qua lấy nhé."
Những sống ở đây đa đều thiện, Divani cũng ít nhận sự giúp đỡ của .
"Cảm ơn, nếu cần sẽ qua."
Liên tục nhận mà cho là điều nên.
Divani ôm chặt con gái nữa, ánh mắt đầy hy vọng về phía xe ngựa. Cô nghĩ kỹ , tối nay sẽ một bữa khoai tây nghiền ngọt, kèm với chút mật ong cuối cùng, nhất định sẽ ngon.
Xe ngựa dần đến gần, quả nhiên là Earl và những khác.
"Bố!" Con trai của Earl dang rộng tay chạy tới.
Những khác phía kêu lên kinh hãi. Giờ chạy lên chặn cũng kịp nữa, may mắn là Earl nhanh mắt siết chặt dây cương, con ngựa nhấc cao hai chân , suýt soát tránh .
"Thằng nhóc hỗn xược !" Earl nhảy xuống xe, ôm chầm lấy con trai hôn hai cái, "Xem bố mang về cái gì ."
Anh mở bao tải, để lộ thức ăn bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-187-tro-ve-trang-tay.html.]
"Là khoai tây! Con thích ăn khoai tây nhất!"
"Ha ha ha, tối nay bố cho con ăn no luôn. Ngày mai bố đưa con ăn đồ ngon." Earl cũng ôm già của , "Con thể tưởng tượng hôm nay bố gặp chuyện gì , một ngày thật kỳ diệu! Ngày mai chúng cùng nhé!"
Penny cũng nhảy xuống xe ngựa, cố sức vung bao tải lên vai, cô ngăn cản cha đang định bước tới giúp.
"Đừng lo lắng, con ."
Cô sang Earl, "Ngày mai chúng cũng , nhớ gọi con khi nhé."
"Được. Cô xách nổi ? Có cần giúp ?" Earl định đặt bao tải trong tay xuống.
"Không cần, đừng xem thường ." Penny nhấc bổng bao tải lên xuống, cố vẻ nhẹ nhàng.
Thấy họ thu hoạch nhiều như , Divani đặt con gái xuống, đến bên xe định lấy bao khoai tây, nhưng ngờ thấy bạn trai trán sưng một cục u to, đang hôn mê bất tỉnh.
"Trời ơi, ?"
Giọng Divani hoảng hốt khiến những khác chú ý.
Penny lúc mới nhớ , cô đặt bao tải xuống, với Divani bằng vẻ hối : "Xin , ồn ào quá, sợ sẽ thu hút xác sống đến, nên... xin ."
Earl vỗ vỗ vai gầy gò của con trai. Đứa trẻ dùng hết sức kéo bao khoai tây về nhà.
"Cậu say rượu , chuyện phức tạp. Nói đơn giản là hôm nay chúng gặp một khách sạn, bên trong buffet và phục vụ cả rượu. Ace... cô đấy, trong mắt chỉ rượu, nên uống quá chén."
"Chúng khuyên mà cũng ." Penny bổ sung.
Một cảm giác thất vọng lớn ập đến. Divani trống rỗng đón lấy cái bao tải rỗng mà Earl đưa, bên trong nổi một củ khoai tây nhỏ.
Cái bao tải nhẹ như tờ giấy.
Cô con gái thấy như thì sợ hãi ôm lấy chân . Cô bé cha đang nhắm mắt, cảm thấy cục u tím xanh trán cha chút quen mắt, chẳng đó là màu của ?
Penny thấy cô như thì đành lòng, lấy hai củ khoai tây nhét túi: "Coi như tiền t.h.u.ố.c thang bồi thường."
Đi nửa đường cô đầu: "Nhớ kỹ, cái là cho cô và đứa bé, đừng để lọt miệng những nên."
Earl cũng lấy ba củ khoai tây lớn đưa cho.
Anh đưa gia đình và khoai tây về nhà , đó buộc ngựa, vác Ace lên vai, bế cô bé : "Đi thôi, đưa về."
Divani đáp một tiếng, ôm lương thực khó kiếm theo . Cô bóng lưng cao lớn của Earl phía và Ace đang hôn mê, đầu rũ xuống. Tâm trạng cô rối bời, chân tay rã rời.
Earl đặt Ace lên giường, chào một tiếng vội vã về nhà.
"Mẹ?" Cô bé khẽ kéo vạt áo cô, hỏi đầy dè dặt.
Divani hít một thật sâu, cố gắng mỉm : "Đừng lo, con chơi . Cơm xong gọi."
Ngay khi cô đang trộn khoai tây nghiền tươi, múc ly nước mật ong ngọt, cô và con gái đang bên bàn ăn thì thấy tiếng động trong phòng ngủ.
"Mẹ ơi!" Cô bé giật , vội nhảy khỏi ghế, trốn lưng , chỉ để lộ đôi mắt to chằm chằm cánh cửa phòng ngủ.
Ban đêm luôn ác quỷ chạy khỏi địa ngục và biến mất khi trời sáng.
Divani cứng , thấy bóng Ace dần hiện cánh cửa.
Hắn sờ trán rên đau. Vì say rượu nên vết thương từ mà .
Ace quan tâm về nhà bằng cách nào. Ánh mắt dừng ở bữa tối tay Divani.
"Khoai tây nghiền muối tiêu và nước mật ong ? Được đấy, mang ngoài cũng thể diện. Đóng gói , sẽ mang đến nhà Phàn Kiệt ăn với ."