Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 174: Tăng Tiền Thuê Nhà?
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:09:03
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Ngôn tiếng đầu . Gấu Gấu ôm một bó hoa lấy từ , đôi mắt đen láy chỉ hình bóng cô, từng bước đến.
“Bà chủ, cô khỏe hơn ?” Gấu Gấu đưa hoa tay cô, giọng mềm mại pha chút lo lắng.
Nó do dự đưa tay , thử xem trán bà chủ sốt , nhưng cô nắm chặt lấy.
“Đừng lo, , bình thường như khác.” Hạ Ngôn dùng chút sức kéo nó gần, một tay ôm lấy vai nó.
Tay nâng bó hoa lên hít một thật sâu. Khoang mũi lập tức tràn ngập hương hoa thơm ngát, như thể đang giữa rừng hoa.
“Thơm thật.”
Gấu Gấu vui vẻ dùng bàn chân nhỏ đầy lông che miệng, ghé sát ngửi một cái đồng tình : “Thật sự thơm.”
Sau nâng cấp , Gấu Gấu thêm một chức năng. Nó thể vị trí của Hạ Ngôn bất cứ lúc nào, cần gọi lớn khắp khách sạn nữa.
Hạ Ngôn nắm bàn tay lông xù của nó, xuống cầu thang sắp xếp nhân viên, tiện thể dẫn Gấu Gấu quen với khách sạn mới.
Cùng lúc khách sạn nâng cấp, mỗi tầng đều thêm một phòng chứa đồ và một phòng nghỉ cho nhân viên.
Mặc dù phòng lớn và mặc dù nhân viên thể việc hai mươi bốn giờ, hệ thống vẫn chu đáo chuẩn phòng cho chúng.
Lúc , Gấu Gấu đột nhiên vỗ trán, vẻ mặt như nhớ điều gì đó Hạ Ngôn: “Ôi chao bà chủ, suýt nữa quên mất một chuyện cực kỳ quan trọng. Cô theo .”
Hai trở tầng một. Gấu Gấu thẳng đến phía cầu thang gỗ tếch, đưa tay đẩy một cánh cửa chỉ nó mới thể thấy và mở .
“Bà chủ, quên với cô. Lần nâng cấp cũng phòng riêng . Đùng đùng đùng, mời .” Gấu Gấu vô cùng vui vẻ xoay tại chỗ, tay trái đặt lưng, tay đưa mời cô tham quan.
Khuôn mặt lớn của nó thể che giấu sự vui mừng. Gấu Gấu mơ cũng ngờ rằng cũng sẽ một căn nhà xinh .
Cảm ơn bà chủ.
Hệ thống đang phát điên trong bóng tối: , sai , Gấu Gấu ngốc, cảm ơn chứ.
Hạ Ngôn toe toét hổ: Cảm ơn chính là cảm ơn , cần khách sáo Gấu Gấu.
Biết tất cả những điều là do hệ thống thương yêu Gấu Gấu mà , Hạ Ngôn nhướng mày âm thầm hỏi hệ thống.
“Khi nào thể hủy bỏ điểm yếu chí mạng của Gấu Gấu?”
【Đây là thứ nó sẵn từ khi sinh , thể hủy bỏ】
Thôi . Hạ Ngôn xoa đầu Gấu Gấu, định tối về xem trong trung tâm thương mại bộ đồ chống cháy công nghệ cao nào nó thể mặc .
Cô bước , cảnh tượng đập mắt thật kinh ngạc.
Phòng của Gấu Gấu hóa là một cái hang cây siêu lớn.
Mặt đất mọc đầy cỏ xanh non và hoa dại, thậm chí ở giữa còn ẩn hiện những cây nấm nhỏ treo giọt nước.
Quả bán cầu treo lơ lửng là chiếc giường mềm mại của Gấu Gấu. Trên bệ gỗ bên cạnh đặt những tổ ong mật gọn gàng.
Gấu Gấu mở cửa gỗ, ôm một hũ mật ong.
“Bà chủ, cô nếm thử , ngon lắm.”
Hạ Ngôn đương nhiên từ chối ý của nó. Cô định múc một thìa nếm thử, nhưng ngờ một luồng điện yếu đ.á.n.h tay.
【Cảnh báo, thức ăn dành riêng cho Gấu Gấu, ký chủ ăn】
“Cái gì? Không ăn?” Hạ Ngôn đau, rụt tay , kinh ngạc hỏi ngược .
【 , đây là thức ăn độc quyền】
Gấu Gấu bà chủ và hệ thống “ yêu” của cô đang đối thoại. Nó tưởng rằng bà chủ đang chuyện với , kìm nghiêng đầu, vội vàng giải thích: “Ăn mà bà chủ, mời cô ăn đấy. ăn , ngọt lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-174-tang-tien-thue-nha.html.]
Hạ Ngôn tin, đưa tay nữa. Kết quả dòng điện mạnh hơn, giật cô đau điếng khiến cô ngừng rũ tay.
Gấu Gấu bên cạnh thấy cảnh thì há hốc miệng, nghi hoặc sờ sờ hũ mật ong, thỉnh thoảng bà chủ, hũ mật ong.
Sao thế nhỉ, bà chủ thương chứ.
Chẳng lẽ bên trong con ong mật trốn?
Gấu Gấu giơ cao hũ mật ong, tỉ mỉ quan sát, cố gắng tìm con ong c.h.ế.t tiệt đó ném nó ngoài, cần nó nữa.
Hạ Ngôn duỗi duỗi ngón tay, giảm bớt khó chịu thở dài một tiếng, xoa đầu nó.
“Gấu Gấu, đây là thức ăn dành riêng cho . thể ăn, thật đáng tiếc.”
“Thế ... còn tưởng là con ong xa...” Gấu Gấu ngạc nhiên , đó lộ rõ vẻ thất vọng.
Nó ôm hũ mật ong lắc nhẹ, chút cam lòng khe khẽ rên rỉ.
Hạ Ngôn chút đành lòng khi thấy nó như , liền chuyển chủ đề: “Gấu Gấu, còn nước khoáng chuyên dụng ?”
Nước khoáng chuyên dụng của nó đựng trong ống tre, bên còn dán nhãn.
“À đúng , bà chủ, nước uống ?” Gấu Gấu đặt hũ mật ong sang một bên, nhảy tưng tưng mở nắp đưa đến mặt cô.
Một mùi hương tre tươi mát thoang thoảng bay , là nước suối ngọt lành núi.
【Ừm, cũng 】
Hạ Ngôn nghẹn lời, đành lắc đầu xin .
Chủ đề chuyển hướng thật sự khó xử...
“Khụ khụ, Gấu Gấu, đừng buồn. Tuy ăn , nhưng vẫn vui. Cậu là Gấu Gấu tuyệt vời nhất, bà chủ thích nhất.”
Cái cũng ăn , cái cũng ăn ...
Gấu Gấu chút vui, ôm lấy cánh tay cô rên rỉ, ngừng nũng.
Giọng trẻ con, nũng nịu suýt tim cô tan chảy.
Trời Hạ Ngôn ăn mềm ăn cứng, điều cô ghét nhất chính là Gấu Gấu như thế .
“Ngoan. Chúng ngoài xem .”
Hạ Ngôn dỗ dành Gấu Gấu một lúc, định đưa nó ngoài đổi tâm trạng. Gấu Gấu ngoan ngoãn lau giọt nước mắt tồn tại, nháy mắt gật đầu.
Một một gấu bước khỏi phòng, thấy Trực Cương đang thẳng ở quầy lễ tân, hai tay đặt quầy, nghiêm chỉnh trò chuyện với khách hàng.
“Quản lý Trực Cương, ơn cho một cuốn sổ tay quảng cáo mới nhất của khách sạn.” Diệp Kỳ Chính gãi đầu ngượng ngùng, khẽ lẩm bẩm, “Ăn cơm xong ngoài là tìm thấy phòng nữa . về lấy một bộ quần áo ngoài.”
Trực Cương mỉm lịch sự, rút một cuốn sổ tay từ ngăn kéo đưa bằng hai tay: “Khách sạn sửa sang , quả thực khách hàng tìm thấy phòng. Xin vì gây bất tiện cho ngài.”
“Không , mới cảm thấy khách sạn hình như huy hoàng hơn nhiều .” Mặt Diệp Kỳ Chính đỏ bừng, vội vàng xua tay. “Quản lý Trực Cương, cái đó... tiền thuê nhà tăng ? Dù khách sạn bây giờ trông cũng đạt tiêu chuẩn .”
Thực đây mới là vấn đề thực sự quan tâm. Lúc ăn cơm, mơ hồ cảm thấy chỗ rung nhẹ, ngẩng đầu lên thì thấy nhà hàng ở tầng hai rộng rãi hơn nhiều.
Ghế ăn bằng gỗ ban đầu biến thành ghế sofa thoải mái, xung quanh còn mấy phòng riêng trang trí tinh xảo.
Không hiểu , trơ mắt khách sạn đổi thêm một nữa, nhưng cảm thấy bình thường, giống như chuyện uống nước ăn cơm .
Lúc đó khách trong nhà hàng đông. Mọi chậm rãi ăn sáng, như xem kịch nhà hàng đổi từng chút một.
Không một ai cảm thấy kỳ lạ, thậm chí còn hưng phấn bàn luận:
“Bà chủ Hạ sửa sang nhà cửa , phòng chắc cũng đổi theo .” “ ước phòng rộng thêm năm mét vuông.”
“ ước phòng trở nên hơn, tiền thuê nhà bao giờ tăng.”