Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 170: Khuôn mặt đỏ bừng

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:40:22
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Về đến khách sạn, Hạ Ngôn mệt đến mức còn sức.

 

sụp ghế sofa, gác chân nghỉ ngơi, chuẩn ngày mai đến chi nhánh tìm Trử Vạn Phu . Chỗ đông , cô định bán một chút áo giữ nhiệt cao cấp, nhất là định giá cao một chút để kiếm bộn tiền.

 

Hạ Ngôn mua thêm ba mươi bộ áo giữ nhiệt cao cấp từ trung tâm thương mại, giao cho Gấu Gấu và bảo nó đặt máy bán hàng tự động để bán.

 

Biết ở tổng cửa hàng cũng mua.

 

Hôm nay ở căn cứ Thượng Dương, cô kiếm năm mươi nghìn điểm tích lũy, vượt mức thành nhiệm vụ.

 

"Trực Cương, ngày mai vẫn chín giờ, đợi ở đây. đưa đến chi nhánh xem một chút, tiện thể bán hàng ở đó luôn." Hạ Ngôn cầm cốc nước uống vài ngụm.

 

"Vâng, bà chủ." Trực Cương gật đầu. Thấy còn việc gì của nữa, nghỉ ngơi một lát về nhà hàng.

 

Hạ Ngôn lên nhà hàng tầng hai ăn đại một chút cơm, đó sớm về phòng nghỉ ngơi.

 

Sáng sớm ngày hôm , Hạ Ngôn tỉnh dậy từ trong giấc mơ, ôm chăn mềm rên rỉ vài tiếng, thỉnh thoảng duỗi tay duỗi chân, cố nán thêm giây phút nào giây phút đó.

 

Chín giờ năm phút, cô đúng giờ xuất hiện ở sảnh khách sạn.

 

Trực Cương và Gấu Gấu đang quầy thu ngân trò chuyện, chuẩn lát nữa chuyển đồ. Nghe thấy tiếng động, cả hai liền qua và chào cô một tiếng.

 

"Trực Cương, thôi, cần mang gì cả."

 

Hạ Ngôn mua một chiếc bánh mì trong trung tâm thương mại cầm tay ăn, dẫn Trực Cương qua cánh cửa chi nhánh.

 

Lúc ở chi nhánh đang là giờ ăn sáng của khách hàng, nhà hàng đông kín .

 

Thấy bà chủ Hạ, đều nhiệt tình chào hỏi cô.

 

cũng lâu họ gặp bà chủ của cửa hàng .

 

Nhân viên cá Tiểu Uyển mỉm bồng bềnh trôi đến, ánh mắt ôn hòa lướt qua Trực Cương dừng Hạ Ngôn.

 

"Chào mừng bà chủ."

 

Hạ Ngôn giới thiệu phận của hai với , đó chuẩn ngoài: "Tiểu Uyển, việc ngoài một lát, cứ bận rộn ."

 

Trực Cương theo. Đây là đầu tiên đến đây nên chút tò mò quanh.

 

Đặc biệt là khi thấy bà chủ tiệm hoa bên cạnh vận dụng dị năng, những bông hoa đang nở rộ trong chớp mắt kết thành trái, ngạc nhiên.

 

Hạ Ngôn liếc Phúc Nương đang bận rộn. Nghĩ một lát, cô đến phiền, vòng qua hàng đang xếp hàng.

 

Lát nữa cô sẽ hỏi Phúc Nương cần áo giữ nhiệt cao cấp , còn bây giờ thì tìm Trử Vạn Phu .

 

Chỉ là cô lúc đang ở . Dù cô cũng ít khi đến đây và hiếm khi gặp .

 

Hạ Ngôn định đến đội cảnh vệ hỏi .

 

Từ xa, cô thấy đội trưởng đội cảnh vệ từng đưa cô căn cứ đây. Hắn đang vung dị năng trong tay, ánh sáng lóe lên rực rỡ ánh mặt trời.

 

Chẳng mấy chốc, đội trưởng đó cũng thấy cô. Trong mắt hiện lên sự khó hiểu, rõ bà chủ Hạ tìm chuyện gì. Hắn dừng động tác, dùng chiếc khăn vắt cổ lau mồ hôi tới.

 

"Bà chủ Hạ, tìm chuyện gì ?"

 

"Có chút việc. một ít vật tư bán cho Trử tư lệnh. Làm phiền dẫn qua đó." Hạ Ngôn khách khí, trực tiếp rõ mục đích.

 

Đội trưởng đội cảnh vệ chút động lòng, hỏi thêm một câu: "Đương nhiên là . Tiện thể cho những vật tư gì ?"

 

"Áo giữ nhiệt công nghệ cao, còn chăn bông, bình giữ nhiệt siêu lớn, đồ hộp nén và vài thứ khác."

 

, vật tư . Không nhiều . Nếu nhiều lắm, lẽ cũng thể giúp một tay nhỏ..." Đội trưởng ho khan một tiếng, hạ giọng : "Trử tư lệnh trăm công nghìn việc. Dù cuối cùng cũng phát về tay chúng . Bà chủ Hạ bán trực tiếp cho cũng thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-170-khuon-mat-do-bung.html.]

 

Hạ Ngôn hiểu ý , bật thành tiếng: "Được thôi, đội trưởng xem thể lấy bao nhiêu. Chỗ thì đủ dùng."

 

Cô lấy một tờ quảng cáo từ trong túi đưa qua. Trên đó là bảng giá chi tiết mà cô nhờ hệ thống gấp trong đêm.

 

"Đợi chút, xem ." Hắn kỹ tờ quảng cáo từ xuống , đột nhiên đầu hét lớn với đồng đội phía : "Mau gọi họ qua đây, mang thêm tinh hạch. Nhà nào thiếu gì thì nhanh đến mua !"

 

Đội trưởng đội cảnh vệ hét lớn, xung quanh đều thấy. Ngay cả nhân viên đang rút m.á.u xét nghiệm lây nhiễm cho khác trong căn nhà nhỏ đằng xa cũng thò đầu .

 

Chuyện gì thế? Mua gì? Mua vật tư ?

 

Đội trưởng đội cảnh vệ hì hì, còn dáng vẻ nghiêm túc như thường ngày.

 

"Bà chủ Hạ đừng bận tâm. Tuy đội cũng phát vật tư, nhưng em đều lập gia đình, trong nhà thiếu đủ thứ. Đàn ông khỏe mạnh thì đói chút lạnh chút , nhưng thương vợ... Hề hề, bà chủ Hạ chắc hiểu."

 

Nghe , Hạ Ngôn bằng con mắt khác. là nam tử hán thâm tình.

 

"Không , mùa đông sắp đến , tích trữ đồ qua đông là chuyện bình thường. Lúc đó xem còn cần gì nữa, chỉ cần chỗ thì đều thể bán."

 

"Tốt, thì đa tạ bà chủ Hạ!" Đội trưởng mừng rỡ. Nghe ý cô, hình như còn hàng tồn kho khác.

 

Lát nữa hỏi vợ xem nhà còn thiếu gì mới .

 

Chẳng mấy chốc, một đội ngũ nam nữ hỗn hợp từ trong thành phố chạy tới. Nghe vật tư để mua, họ vui vẻ. Thấy bà chủ Hạ, ai cũng một câu một câu chào hỏi.

 

Nói đùa chứ, bây giờ trong thành phố ai mà bà chủ Hạ.

 

Đội trưởng đội cảnh vệ hét lớn một tiếng bảo im lặng, yêu cầu họ thành một hàng bắt đầu tên vật phẩm và giá cả từ tờ quảng cáo.

 

"Không phá đội hình, bắt đầu từ bên trái lượt bước mua hàng."

 

Nhân cơ hội , Hạ Ngôn bắt đầu đặt hàng trong trung tâm thương mại. Áo giữ nhiệt cao cấp cô mua thẳng một trăm bộ, còn bộ bốn món quần áo bông và bình giữ nhiệt siêu lớn.

 

Cô đột nhiên thấy gì đó, khóe miệng nở nụ gian xảo, ánh mắt lướt qua từng cặp vợ chồng. Ngón tay cô nhấn nút xác nhận.

 

Những đang theo dõi hành động của cô chỉ thấy cô ôm một thùng đồ lớn. họa tiết đó trông vẻ quen mắt…

 

TT? Bao cao su?

 

Cả nhóm đỏ bừng mặt.

 

Sau đó bà chủ Hạ ôm một thùng lớn băng vệ sinh, mấy chục xấp giấy vệ sinh, mấy trăm gói mũ gội đầu cần nước và mấy chục gói chăn nệm dày.

 

Cô xếp thành một hàng dài.

 

Khiến đến đơ cả mắt.

 

Đội trưởng đội cảnh vệ càng cảm thấy may mắn. May mà kịp thời chặn đầu, nếu thì nhiều đồ như chắc chẳng vớt vát món nào.

 

Khi thấy những xung quanh đang điên cuồng chạy trong thành phố, thầm hô một tiếng , vội vàng gọi đồng đội nhanh chóng mua đồ.

 

Trực Cương vẫn cầm máy thẻ và máy định giá vạn vật. Lần tác dụng của là nạp điểm tích lũy.

 

Hạ Ngôn lấy những chiếc túi dệt lớn từ trung tâm thương mại, chất đống mặt đất, phân phát :

 

"Mọi trúng gì thì cứ dùng thẻ tích lũy quét mã vạch tự thanh toán là . Còn mua gì thì cho , chỉ cần thì đều thể bán."

 

Hạ Ngôn đưa túi dệt cho những đàn ông. Họ sát theo vợ , đóng vai công cụ thanh toán và lấy đồ.

 

Từ tận thế, những phụ nữ từng cơ hội mua sắm dễ dàng như . Ánh mắt họ sáng rực lên vì phấn khích, cơ bản là trúng cái gì lấy cái đó.

 

Đặc biệt là khu vực b.ăn.g v.ệ si.nh và giấy vệ sinh vây kín một đám phụ nữ. Những đàn ông chỉ thể phân biệt xem bàn tay thò đó của vợ , đó nhận lấy đồ trong tay họ, quét mã ném túi dệt.

 

Những đàn ông lợi dụng lúc chú ý, lén rẽ sang chỗ để TT, trực tiếp vơ mấy nắm lớn nhét túi dệt, đó huýt sáo, giả vờ như chuyện gì, ung dung đến bên cạnh vợ. Có điều khóe miệng thì gần như toe toét đến mang tai.

Loading...