Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 169: Toàn bộ xuất động

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:40:21
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có nghĩa là một tinh hạch cấp một thể đổi 100 điểm tích lũy, thể mua hai hộp cơm hoặc hai mươi gói mì ăn liền hoặc năm cây xúc xích?

 

Mọi xì xào bàn tán về giá cả, cảm thấy như đang bánh từ trời rơi xuống. Ai mà ngờ họ mới tốn hai tinh hạch ở chỗ Triệu Thiên Phúc để mua mì sợi cơ chứ.

 

Ruột gan họ gần như hối hận đứt từng khúc.

 

Thậm chí còn mua mấy gói, gần như vét sạch túi.

 

Không bây giờ chỗ Triệu Thiên Phúc xin trả hàng .

 

"Giá thì rẻ thật, nhưng hết tinh hạch , chị dâu cho mượn hai viên, trả." Người phụ nữ trung niên gầy gò khoác tay lên vai bên cạnh, .

 

"Thật may, chị dâu cũng hết tinh hạch , cô hỏi bà chủ Hạ xem nhận đổi thứ khác ." Người phụ nữ khoác tay hất tay cô , cách xa cô một chút.

 

Vừa nãy còn thấy cô rút một nắm tinh hạch khi mua đồ, giờ giả nghèo, thật đáng khinh.

 

Người phụ nữ trung niên cũng nản lòng, liếc mắt thấy đàn ông thấp bé phía . "Triệu Vũ em trai, em cũng đến mua đồ , mang tinh hạch , cho chị dâu mượn hai viên."

 

Người gọi là Triệu Vũ thèm để ý đến cô , nhón chân ngóng , mặt còn lẫn vài phần tức giận.

 

Hắn xem đúng là bà chủ Hạ của khách sạn nghỉ dưỡng đó .

 

"Lần thẻ cho ?" Hạ Ngôn nghi ngờ đàn ông cao lớn.

 

"Hề hề." Người đàn ông cao lớn đỏ mặt gãi đầu. Vừa nãy mua một đống đồ, tinh hạch trong tay còn đủ dùng. Lúc thấy bà chủ Hạ, đầu óc nóng lên liền xông tới, ngờ vẫn mua đồ.

 

Thấy định , Hạ Ngôn chuyển ánh mắt sang . "Còn ai thẻ ? Không tinh hạch cũng , trang sức vàng bạc cũng thể đổi điểm tích lũy."

 

"Trang sức thật sự ?" Một trong đám đông hét lớn.

 

"Được, về lấy ." Hạ Ngôn khoát tay.

 

"Bà chủ Hạ, cái nhẫn lớn của cô xem thể đổi bao nhiêu điểm tích lũy." Một trung niên đầy nếp nhăn khom lưng chậm rãi bước , tháo chiếc nhẫn ngón tay đưa qua.

 

Hạ Ngôn đặt nó lên máy định giá vạn vật. Hai giây , giá hiện . "Có thể đổi một nghìn điểm tích lũy, đổi ."

 

Người trung niên ngờ thể đổi nhiều như , kích động gật đầu liên tục.

 

Sau khi Trực Cương thẻ xong cho ông , ôn hòa : "Thẻ xong, mau mua đồ ."

 

Người đàn ông cao lớn thẻ xong đang điên cuồng nhét đồ ăn đồ uống bao tải, trông như phát cuồng. Người trung niên thấy liền hết đau lưng mỏi chân, nhận lấy bao tải mà Trực Cương đưa xông đến quầy hàng bắt đầu cướp đồ.

 

Cứ như thể những thứ cần tiền.

 

Hành động kích thích đến mức mắt phía đỏ lên. Còn tâm trí để phòng nữa, thẻ mua đồ mới là quan trọng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-169-toan-bo-xuat-dong.html.]

"Nhanh lên, cũng thẻ."

 

" cũng thẻ."

 

" nạp nhiều tinh hạch hơn, ."

 

"Bà chủ Hạ, đồ đủ đấy, đừng để hai họ cướp hết."

 

"Để cho chúng một ít."

 

Trong chốc lát, vây kín Trực Cương. Có vài định xông thẳng lên lấy cơm hộp nhưng chạy hai bước như đụng thứ gì đó, cứng đờ thể tiến thêm một bước, đành ngoan ngoãn thẻ.

 

"Đừng vội, từng một, xếp hàng, xếp hàng ." Trực Cương hét lớn trong vô vọng, cuối cùng chỉ thể tùy tiện nhặt một viên tinh hạch nhét máy thẻ. Dù điểm tích lũy cũng sẽ tự động xuất hiện thẻ của khách hàng tương ứng, cần lo lắng nạp nhầm.

 

Khách hàng thẻ thành công cản trở, xách bao tải xông tới là một tràng thao tác.

 

Hộp cơm hộp cuối cùng cướp mất , haha.

 

Mì ăn liền lấy, lấy càng nhiều càng , thế nào cũng ăn mà còn rẻ.

 

Huhu, còn đồ hộp thịt và cả xúc xích nữa, nhanh tay nhét , chậm tay là mất.

 

Mẹ ơi, còn bộ bốn món quần áo bông, sờ thấy dày dặn, còn là cỡ trung bình, lấy một bộ.

 

Khách hàng cầm bao tải như thể đang mua hàng miễn phí, sợ cướp của khác, điên cuồng nhét đồ bao tải, cái khí thế đó kém gì các cụ già xếp hàng mệt để nhận trứng.

 

Mãi đến khi điểm tích lũy trong thẻ tiêu hết sạch, mới trở cổng căn cứ, lúc mới miễn cưỡng bình tĩnh .

 

Hạ Ngôn một bên, thấy cái gì hết thì bổ sung cái đó.

 

Hành động lấy vật tư từ gian cũng khiến chú ý, lẽ ai cũng nghĩ cô dị năng gian.

 

Khách hàng bội thu mang theo bao tải nặng trĩu, kẹp mũ len và giày bông khuỷu tay, hăm hở chạy về nhà, chuẩn lật tung thứ xem vàng bạc trang sức gì để đổi điểm tích lũy .

 

Trên đường , họ gặp ai cũng tuyên truyền về bà chủ Hạ đến từ bên ngoài, đồ bán rẻ đủ dùng.

 

Vài ban đầu tinh hạch về nhà lấy trang sức, thấy những về đều gánh bao tải thì ghen tị c.h.ế.t, hai chân cũng đột nhiên lực, phi như bay khỏi căn cứ, tìm Trực Cương đổi điểm tích lũy thẻ, đó mắt đỏ ngầu nhận một cái bao tải chen đám đông cướp đồ.

 

"Bà chủ Hạ, mì ăn liền hết , mau bổ sung ." Có hét lớn.

 

"Xúc xích cũng hết , cũng bổ sung."

 

"Sẽ ngay." Hạ Ngôn đặt mua thêm mười thùng mì ăn liền trong trung tâm thương mại. Vừa lấy khiêng cả thùng , trong chớp mắt chạy mất hút.

 

" , bà chủ Hạ cần mở thùng, chúng mua cả kiện luôn."

 

 

Loading...