Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 167: Hệ thống không biết tính toán

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:40:19
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tại giữ , chắc ai cũng hiểu ." Hạ Ngôn bình tĩnh từng một, vẻ mặt hề thể hiện vui mừng tức giận.

 

"Hành vi của xem như gián tiếp vi phạm quy định của cửa hàng, hơn nữa còn chạm đến giới hạn chịu đựng của . Tư cách thuê phòng của sẽ hủy bỏ. Hãy tìm nơi khác mà ở."

 

Bất kể quá trình thế nào, cuối cùng họ vẫn uể oải rời .

 

Hạ Ngôn theo bóng lưng họ, trong lòng cũng vô cùng phức tạp.

 

Trong họ, luôn một chủ động hợp tác với hai kẻ tai nhọn. Có thể những khác ban đầu cố ý, nhưng đó kéo .

 

Cô ngả lên lưng ghế sofa, ngước trần nhà. Chuyện như lẽ xảy ở khắp nơi. Giữa bối cảnh tận thế tàn khốc , tín điều của họ là sống sót mới đến đạo đức…

 

Gấu Gấu đưa nhóm xuống lầu xong thì . Thấy bà chủ trông như thế, nó cũng thấy khó chịu.

 

đến phía , đặt bàn tay đầy lông của nhẹ nhàng lên thái dương cô, giúp cô thư giãn.

 

Cảm giác đau nhức nhanh chóng tan biến những động tác xoa bóp của Gấu Gấu. Hạ Ngôn thoải mái nhắm mắt , những sợi lông mềm của nó cọ nhẹ mặt cô, nhồn nhột.

 

"Gấu Gấu, thật ."

 

Không đây là thứ bao nhiêu cô câu , nhưng nào cũng thật lòng.

 

Phía truyền xuống tiếng khà khà đáng yêu của Gấu Gấu, "Bà chủ ăn kẹo ?"

 

"Ăn."

 

Gấu Gấu thu tay , bóc một viên kẹo trái cây vị dứa nhét miệng cô.

 

Vị ngọt mát lan từ đầu lưỡi khắp cơ thể, tâm trạng cũng dần khá hơn. là đồ ngọt lúc nào cũng khiến vui vẻ.

 

Vài phút , Hạ Ngôn nắm lấy móng vuốt của nó, bóp bóp, vẫn là cảm giác mềm mại đầy lông quen thuộc.

 

dậy, về phía thang máy. "Gấu Gấu, xuống tầng một ăn kem thôi."

 

...

 

8 giờ tối, Hạ Ngôn đang đắp mặt nạ, trong bồn tắm, đeo tai nhạc và thỉnh thoảng nhấp một ngụm chanh mát lạnh.

 

Vị ngọt pha lẫn chút chua thanh khiến mệt mỏi như tan biến.

 

Không gì mà một ly chanh giải quyết . Nếu một ly đủ, thì uống hai ly.

 

20 phút , cô mặc đồ ngủ thoải mái bước sảnh, ghế sofa và xoa bóp bắp chân.

 

Thấy cô vẻ vui hơn, hệ thống mới dám lên tiếng.

 

【Ký chủ】

 

"Ừm, thế? Nói ." Hạ Ngôn bình thản, đổi sang chân còn để xoa bóp.

 

【Có tin và tin , cô cái nào ?】

 

"Nghe tin . Gần đây tin nhiều ."

 

【Tin là khách sạn thể chuyển nhà khi lên cấp sáu】

 

Chuyển nhà? Hạ Ngôn lập tức thẳng dậy. "Chuyển kiểu gì?"

 

【Cô lên cấp sáu sẽ tiếp】

 

"Bây giờ còn cách cấp sáu bao xa?"

 

【Còn thiếu 380.000 điểm tích lũy, cũng nhiều lắm】

 

"Được, . Thế còn tin ?" Cô gật đầu.

 

【Tin là cô lên cấp sáu trong vòng 3 ngày thì mới hiệu lực】

 

380.000 điểm trong 3 ngày? Trung bình mỗi ngày 126.000 điểm?

 

Hạ Ngôn lập tức thấy bất .

 

Cô chạy thư phòng, tìm giấy bút, mở bảng quản lý khách sạn để xem doanh thu hằng ngày.

 

Hệ thống giao đồ ăn trung bình mỗi ngày 30.000. Cửa hàng chính cộng với lượng tiêu thụ của khách vãng lai 16.000. Chi nhánh thì cao hơn, thể đạt 40.000.

 

Cộng là 86.000. Chỉ cần cô “cố gắng” thêm 40.000 mỗi ngày là đủ để thăng cấp.

 

Hạ Ngôn thở phào khi tính xong. Quả nhiên hệ thống đúng là… tính toán. Doanh thu mỗi ngày đến 50.000 mà gọi là tin

 

Hệ thống im lặng: Ơ? Mỗi ngày chỉ cần thêm 40.000 thôi hả? Nó tính sai ? Ơ ơ?

 

Hạ Ngôn cầm bút vài thứ thể bán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-167-he-thong-khong-biet-tinh-toan.html.]

 

Trái cây, nước khoáng, cơm hộp, và cả quần áo mùa đông, giày dép nữa, chắc chắn sẽ bán chạy.

 

Về con đường, dạo một vòng ở căn cứ Thượng Dương? Hoặc tìm đến ông chủ giàu Trử Vạn Phu? Hoặc chi nhánh bày bán?

 

Cả ba nơi đều dễ ăn. Vậy thì mỗi ngày đổi một nơi, quyết định vui vẻ là thế.

 

Hạ Ngôn dậy giày, qua sân nhỏ trở sảnh khách sạn. Gấu Gấu và Trực Cương đang ghế sofa xem anime, một một gấu mắt mở to, xem nhập tâm.

 

phiền họ, cửa hàng, dùng máy gọi món tự động quét hết cơm hộp bán hôm nay , đặt tủ lạnh bên cạnh, đó pha hai mươi cốc nước ép trái cây các vị để ướp lạnh.

 

Số còn đợi cô về mua ở trung tâm thương mại.

 

Nhìn thì đồ trong cửa hàng khách sạn ít ỏi đến đáng thương, chỉ vài loại hàng đang bán.

 

Đợi cô lên cấp sáu tăng thêm .

 

Ngày mai nhất là lái xe , còn mang theo máy thẻ và máy định giá vạn vật.

 

Thứ để nhỉ?

 

Hạ Ngôn đến quầy lễ tân mở ngăn kéo tìm kiếm. Gần đây là Gấu Gấu thẻ cho khách, cũng thu thêm đồ trang sức vàng bạc gì mới, cô cũng rõ để ở nữa.

 

Trong lúc quảng cáo, Gấu Gấu mới thấy tiếng sột soạt.

 

"Bà chủ, cô tìm gì ?" Nó nghiêng đầu khó hiểu.

 

"Cậu máy định giá vạn vật để ?"

 

" , lâu dùng nên cất ." Gấu Gấu vòng , mở ngăn kéo lấy một chiếc hộp đóng gói cẩn thận. "Đây, chính là cái ."

 

Hạ Ngôn nghi ngờ nhận lấy. " nhớ đây hộp mà."

 

"Ồ, sợ bám bụi nên cố ý tìm một cái." Gấu Gấu nháy mắt. "Bà chủ tìm nó ?"

 

"Ngày mai cần dùng. Trực Cương, ngày mai ngoài với một chuyến, lái xe ?" Hạ Ngôn đặt máy định giá ô hệ thống, về phía Trực Cương.

 

"Biết."

 

"Ừm, ngày mai chín giờ đợi ở đây. Gấu Gấu, tiếp tục xem TV ." Hạ Ngôn xoa đầu Gấu Gấu một cái, hài lòng về.

 

giường, mở giao diện trung tâm thương mại, lướt lên xuống tìm kiếm mặt hàng thích hợp để bán.

 

Ngày mai căn cứ Thượng Dương . Ở đó đang thiếu gì nhỉ?

 

Mì gói thì ? Có thể nấu hoặc ăn khô, lấy ba thùng.

 

Bánh mì, xúc xích, bánh quy nén, đồ hộp thịt mắt mỗi loại lấy một thùng xem . Quần áo và giày mùa đông đều lấy cỡ trung bình, mũ len, găng tay, giày, tạm thời lấy mười bộ, thiếu thì mua .

 

Tuy còn hai ba tháng nữa mới đến mùa đông, nhưng những sống sót bắt đầu chuẩn sớm .

 

Hạ Ngôn nghĩ tiếp tục lướt xuống, chẳng mấy chốc giao diện hiện những mặt hàng giá cao.

 

Áo giữ nhiệt công nghệ cao, chủ yếu là mỏng nhẹ thoải mái, cảm giác ôm sát tuyệt vời, mang trải nghiệm tối ưu cho dùng. Giá một bộ là một ngàn chín trăm chín mươi chín điểm tích lũy.

 

Thứ đắt nhỉ, giá nhập là bốn tinh hạch cấp hai, giá bán là sáu hoặc bảy tinh hạch?

 

Hạ Ngôn thể ước tính tài lực của khách hàng ở căn cứ Thượng Dương, nhưng vẻ dễ bán, thể đặt hai mươi bộ để thăm dò.

 

Tạm thời chỉ bấy nhiêu thôi, còn để mai xem. Hạ Ngôn ngáp một cái, tắt đèn ngủ.

 

Giấc cô quyết tâm ngủ đến khi tỉnh tự nhiên mới thôi.

 

Đến khi cô thu dọn xong và một bộ đồ thể thao thoải mái xuống sảnh, Trực Cương đợi sẵn.

 

"Bà chủ." Trực Cương thấy cô liền dậy.

 

"Không vội, lấy hết cơm hộp và nước ép trong tủ lạnh , lấy thêm chút nước khoáng nữa, để lên xe."

 

Hạ Ngôn ngoài khách sạn, lấy xe RV từ ô hệ thống , nhà hàng tự phục vụ ăn trứng chưng và khoai lang nướng mật ong.

 

Trực Cương bắt đầu chuyển đồ lên xe, Gấu Gấu cũng tranh thủ lúc khách đông để giúp một tay.

 

Hai mươi phút , lúc Hạ Ngôn , Trực Cương cũng rửa tay xong.

 

Hạ Ngôn khen ngợi hai , mở cửa ghế phụ lái , nhập căn cứ Thượng Dương định vị.

 

Trực Cương cũng lên xe quen với cách vận hành, khởi động xe theo định vị về phía đích.

 

Gấu Gấu ngoài cửa vẫy tay về phía xe. "Thượng lộ bình an, về sớm nha."

 

Những ở căn cứ Thượng Dương xa xôi hề , họ sắp chào đón một ngày mơ mộng nhất.

 

 

Loading...