Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 162: Họp
Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:28:18
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phùng Bối chỉ ngoài cửa sổ, giận dữ hét lên:
“Bà chủ Hạ, còn một trốn thoát từ chỗ đó nữa!”
Chính tên tai nhọn là kẻ xảo quyệt nhất, tuyệt đối thể để chạy thoát.
Hạ Ngôn tấm ga trải giường buộc chân giường, đến cửa sổ, thò đầu xuống.
Người đàn ông tai nhọn đang cố sức trèo xuống.
lâu như mà vẫn trèo đến cuối ga trải giường.
Điều khiến đàn ông tai nhọn đổ mồ hôi hột. Khi ngẩng đầu lên ước chừng cách nữa, đột nhiên thấy bà chủ Hạ đang mỉm một cách quái dị ở cửa sổ. Tim khựng một nhịp, đó đập dữ dội. Nỗi sợ hãi khó tả bò dọc cột sống, siết chặt lấy cổ khiến nó ngừng co .
Lòng bàn tay ướt đẫm, bất ngờ trượt xuống một đoạn khiến giật , vội nắm chặt để giữ vững cơ thể.
Thấy , Hạ Ngôn nhẹ nhàng “ ý ” nhắc nhở:
“Không , buông tay trượt xuống , gấu đỡ .”
Có gấu đỡ?
Người đàn ông tai nhọn xuống. Quả nhiên Gấu quản lý đang cầm một chiếc lưới siêu lớn chờ đợi.
Thấy xuống, Gấu Gấu còn mỉm vẫy tay.
“Yên tâm, Gấu Gấu nhất định sẽ đỡ chắc chắn!”
Hạ Ngôn xa.
Trừ khi mọc cánh bay, nếu thì chẳng khác gì con rùa trong lồng.
Đi lên thì cô chờ, xuống thì Gấu đỡ, còn bên cạnh là khối lập phương trong suốt luôn sẵn sàng.
Nhìn vẻ mặt khó chịu của đàn ông tai nhọn, Hạ Ngôn cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Lần nhân chứng vật chứng đầy đủ, dùng khối vuông nhỏ thật tiện lợi.
Không uổng công cô tạo nhiều điều kiện thuận lợi cho hai .
Để họ lộ mặt, cô còn cho nhân viên phục vụ tầng ba trốn ở hành lang.
Dù năng lực của cô chỉ tồn tại trong nhà nghỉ. Nếu hai lôi nạn nhân ngoài để g.i.ế.c, hoặc tiện tay g.i.ế.c vài khách săn bên ngoài (dù gì khách cũng ngoài, g.i.ế.c thì khách đặt phòng thể theo thứ tự mà ở).
Trừ khi cô đích ngoài tìm tung tích của họ để báo thù cho khách hàng g.i.ế.c họ.
thế ?
Cách trách nhiệm nhất chính là thiết kế để họ gây chuyện ngay trong nhà nghỉ, đó cô xuất hiện giải quyết.
Như khách hàng thấy cô là bà chủ tuỳ tiện g.i.ế.c , cảm thấy an khi ở đây.
Chỉ khổ cho vị khách họ nhắm đến. Dù Hạ Ngôn báo hệ thống mở lá chắn bảo vệ, cô vẫn chịu tổn thương tâm lý nhất định.
Hạ Ngôn ánh mắt trầm xuống đàn ông tai nhọn.
Hai họ là những kẻ đầu tiên, và cũng sẽ là cuối cùng.
Cùng với danh tiếng của nhà nghỉ ngày càng lớn, tìm nơi nương náu sẽ đến, mà ý đồ cũng sẽ kéo tới.
Trong đám đó chắc chắn kẻ thông minh, và chắc chắn sẽ tìm lỗ hổng để lợi dụng.
Nghĩ khiến cô phiền lòng.
Hạ Ngôn nhíu mày, lấy một chiếc kéo sắc bén từ ô hệ thống, “cạch cạch” cắt ga trải giường.
Cảm nhận sự đổi tấm ga trong tay, đàn ông tai nhọn trợn mắt khó tin.
“Cô!”
“ ? Bảo vệ nhiều như dễ lắm chắc? Nhất là mấy chịu yên phận, mưu mô xảo quyệt! Không sinh cái thứ rác rưởi như kiểu gì.
Sống cho , cứ con đường tà đạo. Trên tay dính bao nhiêu máu, sợ nửa đêm đám quỷ bóp cổ ?
Không chuyện tử tế, chạy đến chỗ gây chuyện. Lần nhất định sẽ chơi cho hai c.h.ế.t!”
Hạ Ngôn nổi giận, tay vẫn cắt liên tục, miệng ngừng mắng.
Đang yên đang lành nghỉ dưỡng, hết đến khác xuất hiện mấy kẻ rác rưởi.
Giờ cô còn hoài nghi hệ thống mượn danh nghĩa “nghỉ dưỡng” để bắt cô cứu thế giới .
【Không ! Tuyệt đối !】
“Ngươi bậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-162-hop.html.]
【Với khả năng của cô thể cứu thế giới, đừng , đau cả bụng】
“Vậy lúc nào cũng gặp những như thế?”
【Hãy điều chỉnh tâm lý. Dù ở thế giới nào cũng sẽ luôn tồn tại đủ loại kỳ quặc】
Câu thành công dập tắt một nửa cơn giận trong lòng Hạ Ngôn, nhưng cô vẫn cam lòng, tiếp tục dùng sức cắt ga trải giường.
Người đàn ông tai nhọn thấy liền rút tay trái khỏi túi quần, lấy một vật thể hình cầu màu nâu và ném về phía Gấu Gấu.
Anh hét lớn: “Đi c.h.ế.t !”
“Anh bảo ai c.h.ế.t?! Thu hồi!”
Ngọn lửa trong lòng Hạ Ngôn tắt nay bùng cháy trở ngay lập tức.
Một khối lập phương trong suốt xuất hiện trong khí, nhanh chóng bao bọc đàn ông tai nhọn.
Và vật thể hình cầu sắp đập Gấu Gấu cũng đồng thời khối lập phương khác bao lấy.
Vật thể hình cầu tiếp xúc với bề mặt cứng lập tức phát nổ. Một làn khói dày đặc bao trùm gian bên trong.
Tiếng nổ dữ dội vang lên khiến cư dân lầu và khách hàng bên ngoài đều thò đầu tìm nơi phát âm thanh.
Hạ Ngôn nhíu mày, sắc mặt lạnh lùng. Lòng bàn tay từ từ mở khẽ nắm . Khối lập phương bao lấy đàn ông tai nhọn cũng co theo động tác đó.
Cho đến khi đàn ông tai nhọn thể thẳng lưng, bộ cơ thể ép đến mức chỉ thể cuộn tròn .
“Gấu Gấu, gọi tất cả khách hàng đến khu giải trí tầng mười một để họp, sảnh chính giao cho Trực Cương trông chừng.”
Hạ Ngôn bước ngoài. Phía cô là hai khối lập phương lơ lửng, bên trong giam giữ hai .
Phùng Bối vội vàng theo, chủ động ấn nút tầng mười một. Cô liếc hai kẻ hại , bà chủ Hạ với khuôn mặt nghiêm nghị.
Lập tức cô cảm giác đại lão chống lưng, thật sự sảng khoái, vô thức ưỡn thẳng lưng.
Tầng mười một đến ngay lập tức.
Hạ Ngôn bước khu giải trí, đặt hai đó ở vị trí dễ thấy nhất, bảo Phùng Bối kéo rèm , bật đèn, điều chỉnh kích thước màn chiếu và cắt đoạn hồi phát camera giám sát để chuẩn chiếu.
Sau đó cô xuống ghế sofa, nhắm mắt định cảm xúc, chờ tất cả khách hàng đến.
Hiệu suất việc của Gấu Gấu cực kỳ cao. Không lâu , khu giải trí chật kín .
Mọi vẫn chuyện gì xảy , nhưng khi thấy hai nhốt, họ liền bàn tán xì xào.
Những khách hàng cũ thấy cảnh tượng quen thuộc thì hiểu ngay vi phạm nội quy. Họ nhiều, tự tìm vị trí góc nhất xuống.
Bà chủ Hạ dằn mặt những khách hàng mới, nếu họ sẽ thế nào là tuân thủ quy tắc.
Khi nhóm cuối cùng bước khỏi thang máy và tìm chỗ , Gấu Gấu đến bên cạnh Hạ Ngôn khẽ : “Bà chủ, đến đông đủ .”
Hạ Ngôn từ từ mở mắt và dậy.
Mọi thấy bà chủ Hạ lên thì lập tức im lặng, từng đôi mắt thẳng về phía cô.
Vẻ mặt trang nghiêm của Hạ Ngôn lướt qua khuôn mặt từng .
Khi cô lên tiếng, giọng trầm và mạnh mẽ, đủ để rõ nhưng khiến ai cảm thấy khó chịu.
“Lần gọi đến là vì xảy một sự việc vô cùng tồi tệ trong nhà nghỉ.”
Cô nhấn mạnh hai chữ “tồi tệ”, dừng hai giây tiếp:
“Hai mang ý đồ , phớt lờ quy tắc của nhà nghỉ, lừa khách hàng mở cửa cố gắng hành hung, còn cướp tinh hạch, thậm chí tấn công Gấu quản lý. Những việc đó quả thực thể gọi là con .”
Nói đến đoạn tấn công Gấu Gấu, cô run lên vì tức giận, cảm giác còn khó chịu hơn việc chính cô đánh.
Hạ Ngôn hít sâu một trầm giọng : “Mời lên đoạn hồi phát camera giám sát.”
Trên màn chiếu phía cô, cảnh giám sát hiện lên rõ ràng: từ lúc hai thì thầm trong nhà hàng, đến việc chọn mục tiêu theo thang máy, từ tầng bốn tầng ba lừa mở cửa, đó là bịt miệng khách hàng để lẻn phòng.
Camera giám sát dừng tại đây.
Xem đến đây, sắc mặt đều trở nên khó coi.
Không ai ngờ trong nhà nghỉ cũng kẻ ác như .
Ngay cả những khách hàng cũ cũng cảm thấy khó chịu. Trước đây là kẻ đến tìm chuyện với bà chủ, còn bây giờ biến thành khách hàng hãm hại khách hàng. Trên họ gì đáng giá mà ?