Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 149: Người Ăn Cua

Cập nhật lúc: 2025-11-14 00:35:43
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong vòng mười giây, tổng cộng hai nhóm xuất hiện trong gian hư vô. Tang Cốc Thu vẫn âm thầm đếm thời gian và cố gắng liên lạc với thế giới bên ngoài, nhưng tất cả tín hiệu cô phát đều từ chối. Những khác cũng đang thực hiện nhiều thử nghiệm khác . Không một ai thành công. Bà Chủ Hạ đưa họ cũng biến mất.

 

Tang Cốc Thu kéo em gái nấp đám đông. Trong góc của họ, đối phương bao bọc bởi sương mù mỏng, chỉ rõ dung mạo mà ngay cả đường nét cơ thể cũng chỉ thấy lờ mờ. Tang Cốc Thu đây là dị năng của đối phương là của nữ bà chủ đưa họ .

 

Thời gian mười giây trôi qua nhanh chỉ trong vài chớp mắt. Bất kể nghĩ gì, khi thấy bóng dáng Bà Chủ Hạ xuất hiện trở , họ vẫn thở phào nhẹ nhõm.

 

“Xin để quý khách chờ lâu. Mọi đến đông đủ, bắt đầu tham quan.”

 

Bà Chủ Hạ ảo ảnh tùy ý vẫy tay. Không gian hư vô mắt nhanh chóng tan biến.

 

Họ xuất hiện một hòn đảo nhỏ. Trăng lưỡi liềm sáng tỏ treo lơ lửng , gió biển thổi, sóng biển rì rào. Căn biệt thự mắt đèn đuốc sáng trưng, nến mà là đèn điện thật. Đang ngạc nhiên, Bà Chủ Hạ đẩy cửa bước .

 

“Chào mừng , xin mời theo .”

 

Vừa nãy cô ở bên cạnh ư? Sao đột nhiên từ trong nhà bước ? Mọi nén kinh ngạc, lượt theo.

 

Hạ Ngôn chờ tất cả trong bắt đầu giới thiệu đơn giản.

 

“Đảo tư nhân trang ba phòng ngủ chính, năm phòng ngủ phụ, ba phòng đồ độc lập. Còn phòng tắm nắng, phòng bi-a, rạp chiếu phim gia đình, phòng cờ bạc, vân vân, đảm bảo trải nghiệm sống của quý khách. Bếp độc lập đầy đủ thiết gia dụng, luôn sẵn sàng để tận hưởng niềm vui nấu nướng. Ngoài , cả căn nhà cung cấp điều hòa nóng lạnh hai mươi bốn giờ, đảm bảo quý khách mát mẻ mùa hè, ấm áp mùa đông. Hai hồ bơi trong nhà và ngoài trời sạch sẽ, ô nhiễm, tự động nước mỗi tuần...”

 

Hạ Ngôn dẫn tham quan từ tiền sảnh đến nhà bếp, từ tầng một đến tầng bốn, từ sân đến sân . Mọi còn từ nào để diễn tả ngoài sự kinh ngạc. Mọi thứ mắt chắc chắn là mơ ? Cảnh tượng như thời tận thế.

 

“Chị ơi, nơi quá...” Tang Du kéo ngón tay chị gái thì thầm.

 

Tang Cốc Thu gì. Một hòn đảo nhỏ cô độc, chỉ cần một trận bão lớn là thể hủy diệt. Lúc đó thì chạy ?

 

“Bà Chủ Hạ, thể cho xem màn chắn bảo vệ ?” Tạ Tập hỏi.

 

“Đương nhiên .”

 

Hạ Ngôn búng tay. Rìa hòn đảo lập tức sáng lên một màn hình quang học hình bán cầu, phát sáng lấp lánh trong đêm.

 

Dưới trướng Tạ Tập cũng dị năng giả tương tự, chỉ là màn chắn của họ đều giới hạn thời gian và ngưỡng chịu đựng đòn tấn công. Không màn chắn giới hạn … Anh dứt khoát hỏi thẳng.

 

“Màn chắn bảo vệ của đảo tư nhân giới hạn thời gian, bảo vệ vô hình hai mươi bốn giờ. Còn về ngưỡng chịu đựng, cho đến nay thực sự thấy ai phá vỡ . Nếu nhất định ví von, thì ngay cả b.o.m nguyên tử cũng thể phá vỡ.”

 

Bom nguyên tử? Tạ Tập mơ hồ, khó tin, phần khoa trương.

 

Người khổng lồ cao gấp ba, Dương Lạc, đến cũng tin. Anh siết chặt nắm đấm, lấy đà chạy tới, giáng một cú đ.ấ.m mạnh màn chắn bảo vệ, khiến cả mặt đất rung chuyển.

 

Sức nặng như ? Tạ Tập nhíu mày. Nếu là quyền thì chắc chắn chịu nổi. Anh chăm chú màn chắn, đây là lúc kiểm chứng lời bà chủ .

 

Mọi chằm chằm, bỏ sót một vết nứt nào.

 

Không ngờ vị trí đ.ấ.m vẫn hề hấn gì, chỉ xuất hiện vài vòng gợn sóng. Không sụp đổ.

 

“Có chút đỉnh đấy.” Có nhỏ.

 

Người khổng lồ cam tâm, đ.ấ.m thêm vài cú nữa. Âm thanh thông thông khiến ngũ tạng lục phủ của cũng run theo.

 

“Được , dừng . Ngay cả khi tay đ.ấ.m nát thì cũng phá màn chắn .”

 

Hạ Ngôn lướt ngón tay, khổng lồ nhẹ nhàng trở vị trí ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-149-nguoi-an-cua.html.]

 

“Để mất thời gian của , xin tiếp tục giới thiệu. Đứng ở vị trí thể trượt ván đến đảo chính. Sau đảo chính sẽ mở nhiều loại cửa hàng chính thức khác . Đảo tư nhân an , trừ khi sự cho phép của khách hàng thuê, khác thể đến hòn đảo .”

 

“Làm thế nào chúng thể trở đây từ thế giới thực?” Tang Du hỏi lớn.

 

“Cần thẻ tích điểm, đây là tiêu chuẩn quy đổi tích điểm, xin mời xem.”

 

Từng tờ rơi phát xuống, các khách hàng nhận đều giơ lên ánh sáng để . Lúc họ mới hiểu . Thì là dùng tinh hạch để đổi lấy tích điểm. Tinh hạch cấp năm thể đổi mười nghìn tích điểm? Tiêu chuẩn quy đổi hời.

 

“Ý là thẻ là thể ở?” Dương Lạc hỏi.

 

Hạ Ngôn lắc đầu. “Hiện tại chỉ hai đảo mở cho thuê, ai đến .”

 

Chỉ hai đảo ư? Trong lòng bắt đầu tính toán. Vừa ở, đầu tiên ăn cua.

 

“Thuê như thế nào?” Tuyên Nam hỏi.

 

“Thuê tháng một trăm tám mươi nghìn tích điểm, thuê nửa năm một triệu trăm tám mươi nghìn tích điểm.”

 

Một trăm tám mươi nghìn tích điểm đổi tinh hạch là bao nhiêu? Mọi ngầm tính toán. Tương đương mười tám tinh hạch cấp năm hoặc ba mươi sáu tinh hạch cấp bốn. Giá cả… thể chấp nhận .

 

Tang Du kéo chị gái sang một bên, nhẹ giọng hỏi: “Chị, chúng thuê , em khá thích nơi , nó giống như nhà cũ của chúng . Ngôi nhà rách nát đang ở bây giờ ngay cả đèn cũng thể bật tùy tiện, đừng đến tắm rửa.”

 

“Em đừng vội, chị hỏi kỹ thêm .” Tang Cốc Thu vỗ tay cô an ủi.

 

Hai đám đông, chuẩn xem xét thêm.

 

“Bà Chủ Hạ, thuê một tháng .”

 

Trong đám đông đột nhiên vang lên một giọng . Mọi đều về phía đó. Người đầu tiên ăn cua cuối cùng xuất hiện.

 

Nhóm Tuyên Nam khi thảo luận nghiêm túc, quyết định thuê một tháng xem . Họ cũng ôm tâm lý đ.á.n.h cược một phen. Nếu bà chủ Hạ thực sự lấy mạng họ thì tay ngay từ lúc gặp mặt . Cần gì chờ đến bây giờ, còn tốn công phí lời mới tay? Hơn nữa, họ thực sự tiếp tục sống trong thung lũng ẩm ướt và lạnh lẽo nữa.

 

Năm đến mặt cô, đưa mười tám tinh hạch cấp năm qua. Không tinh hạch cô thu , nhưng cánh tay của năm xuất hiện một thẻ tích điểm gắn liền da.

 

“Đây là cái quái gì?” Đồng đội hoảng hốt, chà xát qua đó. Dường như nó mọc trong da thịt, cảm giác khác thường nào.

 

Tuyên Nam trấn an họ, hỏi: “Bà Chủ Hạ, đây là?”

 

“Đây là thẻ tích điểm. Nhấp đúp sẽ tùy chọn Trở về nhà trong trang thông tin cá nhân, xác nhận xong là thể đảo tư nhân.”

 

Năm bán tín bán nghi theo cách cô . Một cửa sổ ảo bật lên mặt, bên trong chỉ trang thông tin cá nhân mà còn cả trang đặt đồ ăn mang về. Họ . Đặt đồ ăn mang về ư? Thật sự huyền ảo .

 

Tuyên Nam nhấp nút Trở về nhà, nhưng cảm thấy dịch chuyển như cô .

 

“Mọi thử xem, cảm thấy gì .” Anh với bốn .

 

“Được.” Bốn lượt nhấp Trở về nhà trừng mắt.

 

“Hình như, quả thực cảm giác gì cả.” Bốc Hân gãi đầu.

 

Vậy thì đúng , còn tưởng tri giác của vấn đề.

 

“Bà Chủ Hạ, chúng cảm thấy dịch chuyển .”

Loading...