Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 146: Mộc Miên
Cập nhật lúc: 2025-11-14 00:35:40
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vườn bách thảo ở phía tây nam, cách khách sạn khá xa. Khuôn viên vườn kéo dài qua ba bốn khu phố. Bên trong chỉ cây Mộc Miên đột biến mà còn cả loại cây sinh loại quả đỏ kỳ lạ, chính là quái hồng quả. Những quả lạ mà họ mang về đó đều hái từ nơi .
Cả nhóm hợp thành một đội lớn, hùng hổ tiến về phía vườn bách thảo. Họ lo việc sẽ thu hút tang thi. Tốt hơn là chúng cứ tới, như còn đỡ chia ít tinh hạch hơn.
Trương Mạn Tuyết bám sát Trâu Vũ, cả hai ở rìa đội hình. Việc giúp họ dễ phát hiện tang thi tay tiêu diệt, moi tinh hạch ngay lập tức. Hai bên đường đầy sự hoang tàn, xác phế liệu rải rác khắp nơi. Mọi cẩn thận lách qua những mảnh sắt dính đầy m.á.u bẩn để tránh cắt rách da và lây nhiễm gián tiếp.
Hai giờ , họ an đến khu vực vườn bách thảo. Dưới những tán cây rậm rạp là vô xác tang thi. Khoảng cách giữa hai cây bất kỳ cũng hai mươi mét. Đứng ở rìa, họ thể thấy rõ bên trong, những cây cao lớn, ba bốn ôm xuể. Cành cây rủ xuống, treo đầy những quả màu trắng xám. Đó chính là những cây Mộc Miên đột biến.
“Đến .” Lão Trương . Mọi và đồng thời phát hiện đàn ông mặc đồ đen đến , lúc đang hái quả bên trong. Đại lão còn đang ở trong đó ? Vậy thì còn chờ gì nữa, xông lên thôi.
Khoảng cách rộng giữa các cây cho họ cơ hội nhanh chóng qua. Con linh hoạt hơn tang thi nhiều. Ngay cả khi thấy cành cây đầy gai vụt tới, họ vẫn thể lập tức né tránh. Người chạy đến cây Mộc Miên đột biến tiên liền rút bao tải lớn , giũ vài cái cho bung rộng nhanh tay lẹ mắt hái những quả ở tầm thấp. Quả Mộc Miên đột biến chín, vỏ quả nứt , để lộ lớp bông gòn vàng trắng bên trong.
Trương Mạn Tuyết đưa bao tải cho Trâu Vũ, hai đến nơi tạm thời ai và nhanh chóng hái quả. Cây Mộc Miên đột biến đầy gai nhọn dài, đầu mỗi gai thậm chí còn đọng một giọt nước sắp rơi, mùi hương thơm ngọt. nếu lỡ chạm da, ngay lập tức sẽ cảm giác bỏng rát, đó là ngứa ngáy dữ dội, thể kéo dài cả ngày. Những kinh nghiệm sẽ quấn vài lớp vải lên tay.
Túi vải đeo ngang hông Cảnh Diệc Mạch đầy một nửa. Anh dừng , lắc đầu, chờ cho hình ảnh mắt còn chồng chéo nữa, vội vàng chạy khỏi khu vực cây Mộc Miên đột biến. Trên cành cây ở vị trí ban đầu của , một giọt nước lớn dần tụ , lắc lư rơi xuống đất. giọt nước ngấm bùn, mà tan mặt đất thành một mảng chất lỏng sền sệt, bốc lên mùi hôi hắc. Đây chính là phương thức tấn công của Mộc Miên đột biến.
Cảnh Diệc Mạch thấy tiếng động phía , liền lăn né sang một bên. Vị trí lập tức dây gai quất qua, để hàng chục chiếc gai nhọn. Những khác thấy tình hình liền tăng tốc, đồng thời giảm tần suất hít thở, căng mắt lên đỉnh đầu để đề phòng giọt nước rơi trúng.
Trâu Vũ thấy Trương Mạn Tuyết càng lúc càng sâu trong, vội chạy đến kéo cô về phía ngoài. “Em điên ? Vào tầng trong cùng gì ?”
“Em...” Trương Mạn Tuyết lúc mới nhận vô tình bước khu vực nguy hiểm nhất. Cô vội nín thở, cố ngửi mùi thơm ngọt . Mùi hương đó thể mê hoặc tri giác. Rõ ràng cô chỉ vài bước...
“Em đợi ở đây, đừng chạy lung tung. Có nguy hiểm thì gọi .” Trâu Vũ đổ hết quả trong túi vải của túi cô , cầm chiếc túi trống chạy ngược trở .
Mọi đều mang theo những túi vải phồng căng trở về. Trên đường, họ còn gặp một sống sót xa lạ từng thấy. Hai nhóm lập tức chọn đường vòng, hướng khác. Có thể thấy đối phương cũng tới vườn bách thảo hái quả. Sau khi lướt qua , họ đều tăng tốc.
Cuối cùng, quả ở tầng của cây Mộc Miên đột biến hái sạch. Muốn hái thêm thì trèo lên cao, mà cây đầy gai nhọn. Vì thế họ mau chóng rời . So với lúc , ai nấy đều dùng ít thời gian hơn để chạy về gần khách sạn.
“Nhìn kìa, đống xác tang thi mấy con tang thi đúng ?” Có tinh mắt thấy thứ gì đó đang cử động đỉnh đống xác.
“Hình như .”
“ là tang thi!”
Tiếng bàn tán lớn, thu hút sự chú ý của lũ tang thi đống xác. Chúng gầm gừ, ngã từ xuống xông tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-146-moc-mien.html.]
“Tiểu Tuyết, đưa cây cờ lê dài.” Trâu Vũ đưa tay phía , ánh mắt lơ đãng lướt qua đỉnh đống xác. Chắc là do cái xác thu hút bọn tang thi. Này , ngờ khi c.h.ế.t còn việc ...
Trâu Vũ cầm lấy cờ lê dài, thẳng tiến về phía tang thi. Đồng thời, vài khác cũng chạy theo .
“Mấy em , ai thấy thì đó phần, mỗi một con!”
“Được!”
Dù đây cũng chỉ là tang thi cấp một, chia cho thì chia, một cũng xử lý hết bảy con. Trâu Vũ nhắm một con, vung cờ lê dài đ.á.n.h thẳng đầu. Đối phó tang thi cấp một mà còn dùng dị năng ? Nực .
Những tranh tang thi thì tự an ủi: chỉ một tinh hạch cấp một thôi, lấy cũng chẳng .
Trâu Vũ đưa tinh hạch lau sạch cho Trương Mạn Tuyết, bảo cô nạp thẻ tích điểm. Làm tránh khác nhòm ngó, đảm bảo an tài sản, vì tích điểm trong thẻ thể chuyển nhượng. Những kẻ ý đồ cũng dám tay.
Hai trở cửa phòng. Trâu Vũ , dùng cờ lê dò xét từng chỗ. Một rắn cắn, mười năm sợ dây thừng mà. Điều họ là, những khách trọ gần đó từ vụ đều hình thành thói quen: khi ngủ nhất định kiểm tra phòng một lượt.
“Sao ? Không vấn đề gì chứ?” Trương Mạn Tuyết nơm nớp lo sợ chờ đợi, thấy bước liền vội hỏi.
Trâu Vũ ừ một tiếng.
“Vậy thì . Tranh thủ lúc trời còn sáng, mau lấy bông mộc miên .” Việc quần áo bông và chăn dày càng sớm càng . Thời tiết ở tận thế đổi thất thường, khi chỉ một đêm nhiệt độ giảm mạnh.
Cô tìm một túi ni lông sạch đặt xuống đất. Trâu Vũ mở túi vải đầy vỏ quả, lấy một quả, dùng ngón tay bóp nhẹ. Lớp vỏ màu nâu đen nứt , dễ lấy bông mộc miên. Đây chỉ là bước đầu tiên. Trương Mạn Tuyết còn lấy hạt quả . Hạt Mộc Miên đột biến cũng mọc đầy gai nhọn, nên cô cực kỳ cẩn thận. Hạt lấy cũng thể vứt bừa, đề phòng khi đ.â.m xuyên giày.
Đây là một công việc mài mòn tâm trí. Cô cả buổi chiều mà chỉ thu một túi nhỏ bông mộc miên sạch. Tranh thủ lúc trong nhà còn rõ, cô lấy vỏ chăn từ hòm giường, nhét bông mộc miên . Giũ một cái, vỏ chăn vẫn nhẹ tênh. Haizz, còn thiếu nhiều.
“Tiểu Tuyết, ăn cơm thôi.” Trâu Vũ gọi từ cửa.
“Em ngay.”
Cô giấu vỏ chăn sâu trong hòm giường, dọn giường gọn gàng bước ngoài. Trâu Vũ khóa cửa cẩn thận, quanh chuẩn ăn trong nhà hàng của khách sạn.
Tiếng ding vang lên khi thang máy mở cửa. Hình ảnh đầu tiên họ thấy là quán lẩu đang hoạt động. Mùi lẩu nồng nàn bay . Hai hít một thật sâu.
“Thơm quá.”