Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 131: Quán Buffet Khai Trương

Cập nhật lúc: 2025-11-13 23:34:54
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối qua hệ thống gửi thông báo rằng nhiệm vụ tiếp đón khách hàng mới của chi nhánh thành, ngày mai sẽ mở cửa nhà hàng buffet.

 

Hạ Ngôn đặc biệt dậy sớm. Sau khi trang điểm chỉnh tề, cô rời khỏi đảo và cửa của chi nhánh.

 

“Bà chủ, chị đến .” Tiểu Uyển tươi roi rói, vẫy vẫy đuôi và lắc lư đến bên cạnh cô.

 

Một tay cô bé khuấy nhẹ dòng nước bên cạnh. Lòng bàn tay đưa nữa thêm một quả cầu nước, bên trong là một quả màu vàng.

 

“Đây là quà của bà chủ tiệm hoa bên cạnh tặng, là cảm ơn mấy hôm chúng giúp bà chăm sóc hoa. Bà chủ nếm thử , độc .”

 

Hạ Ngôn nhận lấy, tò mò hỏi: “Chăm sóc hoa?”

 

“Thật cũng hẳn. Mấy hôm nay bà bận việc bên ngoài, thấy trời nên mang hết hoa . Không ngờ buổi chiều trời đột ngột đổ mưa axit. Em thấy tiếc nên đem hoa cửa hàng chúng . Quả là bà tặng đó.” Tiểu Uyển xoay vòng quanh cô . Những ngón tay xoay nhẹ khiến dòng nước màu xanh lam quấn quanh .

 

Hạ Ngôn đây là cách cô bé thể hiện sự yêu thích nên cứ để cô bé chơi.

 

“Ừm, đến giờ mở cửa thì mở . Khách hàng bên ngoài đang chờ hết .”

 

Tiểu Uyển ngoái đầu . Quả nhiên cửa xếp thành hàng dài, đang háo hức bên trong.

 

“Ôi chà, khách hàng đến đúng giờ thật. Hôm qua thông báo hôm nay quán buffet khai trương. Khanh Minh Tử, ơn mở cửa.”

 

Sau khi thành nhiệm vụ ban đầu, tầng hai của chi nhánh chuyển thành nhà hàng buffet. Các món ăn giống như ở tổng bộ, phí tăng lên 150 điểm một , thời gian dùng bữa là ba tiếng.

 

Đội trưởng Trương Bình và các đồng đội cũng trong đó.

 

Khoảng thời gian họ luôn ở hậu sơn tiêu diệt dị thú và zombie. Cấp độ dị năng tăng lên đáng kể. Cộng thêm việc ăn no, họ bắt đầu cơ bắp.

 

Mấy hôm nay đúng lúc họ nghỉ ngơi trong thành. Nghe nơi sắp mở nhà hàng buffet, mấy họ phấn khích cả đêm.

 

Chẳng mấy chốc đến lượt họ. Sau khi mỗi quẹt 150 điểm, họ hớn hở lên lầu.

 

Tầng hai, khoảnh khắc đầu tiên bước thấy quầy lấy thức ăn đặt bên cửa sổ. Trên khăn trải bàn trắng tinh là những chiếc khay màu xám bạc, chất đầy những món thịt hấp dẫn.

 

“Thịt kho tàu! Sườn heo! Lại còn giò heo nữa!”

 

“A! Lại còn bít tết mà thích nhất nữa! Tuyệt vời!”

 

“Mau kìa! Bên còn máy nước uống nữa! Khỉ thật, chơi lớn quá!”

 

yêu nơi ! sống ở đây cả đời!”

 

Cả nhóm ngạc nhiên đến mức ngậm miệng .

 

“Trời ơi, đây là mơ .” Người phụ nữ trung niên tự nhéo cánh tay, dám tin.

 

“A! Chị ơi, chị nhéo chứ? Chị nhéo nhầm đó!”

 

Người đàn ông đeo kính bên cạnh cô ôm cánh tay kêu đau.

 

Người phụ nữ trung niên liếc một cái, giọng bình thản: “Đau thì mơ. Thịt! đến đây!”

 

Nói vội vàng lấy đĩa ăn, cầm kẹp gắp thịt và gắp một cách điên cuồng.

 

“C.h.ế.t tiệt, chừa cho một ít.” Người đàn ông đeo kính thấy càng lúc càng đông, kẹp gắp thịt quầy sắp hết, vội vàng chạy lên giật lấy một cái.

 

“Đội trưởng, chiếm bàn !”

 

Trương Bình gật đầu, nhanh tay gạt một chiếc giò heo lớn đĩa, đưa cho đồng đội phía .

 

“Chừa cho khác một chút chứ. Sao cô lấy hết !” Chị đại phía nghiến răng nghiến lợi , tay vẫn ngừng gắp một miếng sườn heo lớn.

 

“Cô cũng lấy hết còn gì? Sao mặt mũi khác?”

 

“Người phía lấy thịt ? Không lấy thì tránh , đừng chắn đường.”

 

“Bà chủ ơi, hết giò heo , mau bổ sung !”

 

“Vợ ơi, mau chiếm một cái bàn! Coi chừng đĩa đừng để hớt tay !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-131-quan-buffet-khai-truong.html.]

 

“Quý khách phía xin vui lòng kiên nhẫn chờ đợi. Hiện tại nhà hàng buffet đầy chỗ, tạm thời thể tiếp đón khách.”

 

Tiểu Uyển đặt một tấm biển chắn ở lối lên tầng hai và mỉm .

 

Những khách hàng đang xếp hàng phía ngẩng đầu những đang lấy thức ăn tấm kính ở tầng hai, ghen tị c.h.ế.t.

 

Lẽ họ nên đến sớm hơn một chút. Bây giờ chỉ thể ăn…

 

“Bà chủ, cần bàn, ăn cũng , thể cho ?” Một đàn ông hói đầu đều xoa xoa tay, cố gắng thương lượng.

 

Tiểu Uyển lắc đầu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

 

“Vì sự an của quý khách, xin quý khách kiên nhẫn chờ đợi. Nhà hàng buffet mở đến tám giờ tối, quý khách chắc chắn sẽ dùng bữa hôm nay.”

 

Người đàn ông đành im lặng, tiếp tục xếp hàng chờ đợi.

 

Hạ Ngôn chuẩn lên lầu xem tình hình.

 

Khách hàng trong căn cứ thành phố Ân Sơn quả thực giàu hơn khách hàng ở tổng bộ. Một trăm năm mươi điểm là gì đối với họ, dù hàng ngày đều ngoài săn bắn, tinh hạch kiếm cơ bản đều từ cấp hai trở lên.

 

Hơn nữa, chất lượng thức ăn trong nhà hàng hơn nhiều so với thịt dị thú bán hàng tuần.

 

Ăn, nhất định ăn.

 

Hạ Ngôn thấy 001 liên tục bổ sung hàng và nhanh khách hàng lấy hết.

 

Phải rằng khách hàng ở đây thể chất , sức ăn cũng lớn hơn.

 

đến quầy lấy thức ăn, tiện tay cầm giẻ lau sạch vết nước sốt vương vãi mặt bàn, đó dùng kẹp gắp các miếng thịt với , đặt những chiếc đĩa sạch về vị trí cũ.

 

một vòng quanh khu vực ăn uống, khách hàng ăn vui vẻ, hiếm khi lãng phí.

 

Mọi đều trải qua cảm giác đói khát, cũng thức ăn dễ . Cơ bản khách hàng nào lấy mà ăn hoặc ăn lãng phí.

 

“Bà chủ Hạ, nhà hàng của chị là đỉnh nhất!” Một khách hàng giơ ngón cái lên, vô cùng hài lòng.

 

Hạ Ngôn gật đầu: “Mọi thích là .”

 

“Thích chứ, nhất định thích. Bà chủ Hạ, sẽ là fan trung thành của chị.”

 

Khách hàng bàn bên cạnh thấy liền dậy giơ cả hai ngón cái.

 

, bà chủ Hạ quá tuyệt vời.” Khách hàng xung quanh cũng hùa theo, mặt mày hớn hở.

 

Đã lâu lắm mới ăn thịt thỏa thích như . Khoảnh khắc khiến họ cảm giác như tận thế biến mất, trở thời kỳ hạnh phúc.

 

Một phụ nữ dễ xúc động nghẹn ngào lau nước mắt. Cô c.ắ.n một miếng thịt như nhớ điều gì đó, bên cạnh ôm vai cô an ủi nhỏ giọng.

 

Hạ Ngôn nghiêm túc quanh một lượt: “Nhà hàng buffet mới khai trương, bất kỳ thiếu sót nào cũng mong góp ý. Chúng sẽ cố gắng cung cấp dịch vụ nhất cho .”

 

“Cảm ơn bà chủ Hạ.” Mọi đồng thanh đáp .

 

Ba tiếng , đợt khách hàng đầu tiên lượt rời . Những khách hàng mới bước nhà hàng buffet.

 

001 bận rộn đến mức kịp thở.

 

Hạ Ngôn thấy liền mua thêm ba nhân viên, hai phụ trách vệ sinh, một phụ trách bổ sung thức ăn.

 

Toàn bộ đội của Trương Bình đều rời trong tình trạng no căng bụng.

 

“Đây là đầu tiên cảm thấy tự ti vì sức ăn quá nhỏ của . Lão Lục, ăn thật đấy.” Người phụ nữ tóc ngắn đưa tay đặt lên vai bên cạnh, đè nửa lên cô .

 

“Mau dậy , nặng c.h.ế.t mất. Dạ dày sắp ép nổ tung .” Lão Lục ôm bụng căng tròn, vẻ mặt đau khổ.

 

“Lão Tứ, dậy .” Trương Bình thấy cô thực sự khó chịu liền lên tiếng.

 

Lão Tứ vội vàng thẳng . Ánh mắt chuyển động thấy một đội ở đằng xa, kinh ngạc : “Đó đội Tô Mai ? Hôm nay chạy thành?”

 

 

Loading...