Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 124: Sắp Xếp Công Việc Cho Anh Ta
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:00:44
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến hơn chín giờ tối, Hạ Ngôn mới dậy khỏi ghế sofa, màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ.
như Gấu Gấu , gần đây còn tang thi nữa, khách hàng đều chạy những nơi xa hơn.
Hạ Ngôn suy nghĩ một lát, bảo Gấu Gấu lấy xe điện , lái khỏi khách sạn.
Cô cần đích xem một chút.
Khác với vẻ hoang tàn ban ngày, những ô cửa lớn mở toang hai bên đường phố ban đêm giống như những con quái vật c.h.ế.t thảm, mang cảm giác cô đơn như thể chỉ còn bạn còn sống sót giữa trời đất.
Xung quanh im ắng đến mức cả tiếng chim hót.
Hạ Ngôn bật đèn pha, vòng quanh khu phố để kiểm tra. Nhanh chóng cô thấy cặp vợ chồng già tay , dìu về.
Bà lão tựa cánh tay ông, mệt mỏi nhắm mắt.
Mấy ngày gặp, khóe miệng bà càng trĩu xuống.
Hai chú ý đến ánh đèn từ xa, đến gần mới nhận là bà chủ Hạ.
"Bà chủ Hạ cũng ngoài diệt tang thi ? Gần đây còn nữa , cô xa hơn xem ." Môi ông lão trắng bệch.
" chỉ ngoài xem thôi, hai về ?" Hạ Ngôn đ.á.n.h giá hai .
"Về thôi, hết sức . Già ." Ông lão yếu ớt, phẩy tay . "Bà chủ Hạ mau việc , vợ chồng già chúng chậm trễ cô nữa."
Hạ Ngôn gật đầu, vặn ga xe điện.
Chạy ba phút, cô thấy một nhóm khác, là đội Tề Hoa.
Họ thu hoạch một con tang thi cấp hai.
Gật đầu chào Tề Hoa và những khác, cô tiếp tục về phía . Càng xa khách sạn, cô càng gặp nhiều khách hàng quen thuộc.
Và tang thi ở đó cũng nhiều hơn.
Hạ Ngôn thầm tính toán thời gian. Từ khách sạn đến đây, cô mất hơn nửa tiếng. Đi bộ thì nhanh cũng mất một tiếng, về ít nhất là hai tiếng.
Khách sạn đóng cửa lúc mười hai giờ, họ xuất phát lúc bảy giờ. Tương đương với việc chỉ ba tiếng để tìm kiếm và tiêu diệt tang thi.
Nếu là đây, thời gian đủ.
Vậy, vấn đề thời gian, mà là vấn đề quá ít tang thi.
Hạ Ngôn nghĩ tiếp tục lái xe. Cô rời xa trung tâm thành phố, lẽ còn thấy bóng dáng khách hàng nữa, nhưng cô chợt thấy ba cái đầu trọc cao lớn.
Dưới ánh trăng, ba cái đầu trọc như củ hành tây phát sáng như bóng đèn, còn phản quang nữa.
Họ cũng chú ý đến cô, chỉ tay từ xa.
Ba cái đầu trọc tụ , khi bàn bạc thì moi tinh hạch , chuẩn nơi khác xem .
Hạ Ngôn cũng định xa hơn nữa, dứt khoát đầu xe về.
Tình hình nắm rõ, về tìm hệ thống thương lượng.
Lúc về cô một con đường khác, kết quả thấy một nam sinh, một nữ sinh, hai kẻ độc hành đang hai bên xác tang thi trừng mắt .
Ánh đèn chói mắt chiếu sáng xung quanh, cả hai đồng thời đầu .
Hóa là bà chủ Hạ.
"Yo hô, hai vị đang bận rộn nhỉ, phiền nữa." Hạ Ngôn mỉm một câu, lướt qua họ.
Chuyện của trẻ con, lớn nên xen .
Trở khách sạn, đắm trong ánh sáng, Hạ Ngôn cảm thấy thư thái.
"Gấu Gấu, giúp sạc điện, sạc đầy đẩy về sân ." Cô ném chìa khóa qua, vươn vai về phía .
Quả thật, xe quá lâu, cảm giác đau lưng mỏi mông.
Trong sân, Trực Cương dọn giường ngoài, đó ngây bầu trời.
Đêm nay trời , nhiều mây, ít , càng thấy rõ dải ngân hà, kém xa so với cảnh cô thấy đỉnh núi.
Hạ Ngôn liếc về phòng , chuẩn ngâm trong bồn nước nóng .
Thoải mái giường, đắp chiếc chăn mỏng lên bụng, cô gọi hệ thống dậy.
"Nhóc Thống, ngủ hả? Tán gẫu với một chút ."
"Nhóc Thống, đừng giả vờ, ngươi cần ngủ. Mau đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-124-sap-xep-cong-viec-cho-anh-ta.html.]
【... Chuyện gì, thẳng】
"Về việc gần đây còn tang thi, ngươi nghĩ ?"
【Ta nhắm mắt nghĩ】
"..."
"Nói chuyện nghiêm túc mà, đừng đùa nữa." Hạ Ngôn đưa một tay lên trán.
【Ta bà chủ, lo lắng gì】
"Ngươi thể trực tiếp truyền tống khách hàng bãi tang thi cấp một, cấp hai ? Rồi diệt gần hết gọi về?"
【... Ý tưởng , độc đáo đấy】
Hạ Ngôn nghĩ đây là hệ thống đang khuyến khích, chuẩn bắt đầu tính toán xem thu bao nhiêu tiền vé.
【Ta ngươi, Cổng Nghỉ Dưỡng đó để đóng bụi ? Ngươi ít nhất cũng mở xem thử chứ?】
Nghe , Hạ Ngôn bật dậy.
"Ta hiểu ý ngươi , quả nhiên là nhóc Thống yêu của !"
Cô xuống . "Thôi để mai xem , hôm nay nhiều việc quá, mệt!"
【...】
……
Hạ Ngôn hiếm khi tự nhiên tỉnh giấc một , ôm chăn ngây một lúc mới xem như khởi động thành công.
Vệ sinh cá nhân xong, cô mở cửa bước . Trong sân một đàn ông gầy gò, vai trễ, gần ba mươi tuổi.
Anh đang cạnh chiếc ghế sofa gỗ với vẻ mặt lạnh lùng. Nghe tiếng mở cửa thì ngẩng đầu .
"Bà chủ buổi sáng lành."
"Ừm, chào buổi sáng."
Sự đổi chỉ một đêm thật nhỏ, cô ngờ hình phù thũng , cơ thể gầy đến .
"Đi theo ." Hạ Ngôn vẫy tay với , dẫn qua cửa, đại sảnh.
"Gấu Gấu, đây là nhân viên mới, sắp xếp công việc cho ."
Gấu Gấu đưa tay , véo nhẹ bờ vai xương xẩu của , do dự hỏi: "Bà chủ, cần ăn uống ? Nghỉ ngơi vài ngày việc?"
Hạ Ngôn đang định giải thích, Trực Cương lên tiếng : "Không cần, cần ăn."
Nói , sờ bụng lép kẹp của , hề cảm thấy đói.
Gấu Gấu thấy Hạ Ngôn gì thêm, liền sắp xếp cho vệ sinh ở tầng một.
Vừa 001 ở đây, để một chỗ trống.
Gấu Gấu dẫn quen với môi trường tầng một, tiện thể cho nội dung công việc.
Một cao một thấp, một gầy một béo, hai bóng cùng rời .
Dù là ai cũng thể ngờ rằng con Gấu Gấu đó là quản lý cửa hàng.
Hạ Ngôn thấy việc gì của , nhà hàng tự chọn ăn sáng.
Buổi sáng, nhà hàng tự chọn thường khách. Thường đến hai ba giờ chiều, những khách hàng chỉ ăn một bữa sáng sẽ đến đây giải quyết bữa trưa và bữa tối luôn.
Cô vui vẻ uống sữa chua, ăn một phần bánh bao nhỏ vị sữa.
Lúc , cô thấy Trực Cương cầm cây lau nhà và xô bước , ánh mắt lướt qua những món ăn nóng hổi bàn ăn dài, đến góc tường tỉ mỉ lau sàn.
Quần áo của Trực Cương . Không Gấu Gấu tìm bộ đồ thể thao màu xanh đen, ống quần ngắn để lộ một đoạn mắt cá chân gầy guộc, biến thành quần thể thao lửng.
Quanh eo còn Gấu Gấu buộc một chiếc tạp dề. Hạ Ngôn kỹ, đó chính là chiếc tạp dề Gấu Gấu thường dùng đây.
Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt, ăn xong trong vài miếng, chuẩn về sân nhỏ xem Cổng Nghỉ Dưỡng.
Hệ thống nhắc nhắc , cô xem thì thật với tấm lòng của hệ thống.
Sau khi cô , Trực Cương thẳng , chằm chằm con robot đang nướng bít tết, ngón tay khẽ cử động.
Tiếng thịt bò xèo xèo như bản nhạc du dương nhất, quẩn quanh bên tai thu hút .