Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 123: Trung Thành Tuyệt Đối

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:00:42
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Ngôn lời cũng sững sờ.

 

Hình như nhân viên chút khác biệt?

 

Hạ Ngôn hỏi thầm: Hệ thống, cảm thấy gì đó ?

 

【Bàn cao cấp cũng phân cấp, chia thành ba loại thượng, trung, hạ】

 

Tiểu Uyển và Trực Cương là cấp độ nào?

 

【Tiểu Uyển là cấp thấp, Trực Cương là cấp trung】

 

Có gì khác biệt?

 

【Tiểu Uyển là nhân viên đúng nghĩa, Trực Cương là Ký chủ từng thành nhiệm vụ nên chịu phạt】

 

【Bạn yên tâm, trong thế giới sẽ xóa ký ức, đảm bảo độ trung thành 100%】

 

Hạ Ngôn Trực Cương, nhất thời gì.

 

Cùng là lưu lạc cuối chân trời, ai hơn ai kém?

 

Dường như hiện tại thê t.h.ả.m hơn, nhưng ai thành nhiệm vụ sẽ chịu hình phạt gì?

 

Mức độ nặng nhẹ của hình phạt sẽ căn cứ mức độ thành nhiệm vụ.

 

Hạ Ngôn lặng lẽ đ.á.n.h giá cơ thể . Chắc là do ngâm nước lâu ngày nên phù thũng nghiêm trọng, may mà khuôn mặt vẫn bình thường, đến nỗi khó .

 

Cô hắng giọng để thu hút sự chú ý của , : “Đây là sân của Khu Nghỉ Dưỡng, là nhân viên mới tuyển dụng.”

 

Nhân viên…?

 

Trực Cương lẩm bẩm, hình như quen tai.

 

Anh cố gắng hồi tưởng.

 

Cảnh tượng còn rõ ràng trong đầu, như tẩy xóa bằng cục gôm, dần dần biến mất. Một bàn tay hư vô to lớn cầm bút nhanh một chuỗi lời.

 

Trực Cương ngơ ngác thầm theo.

 

Cho đến khi xong chữ cuối cùng, như một phần mềm máy tính lập trình , tự động khởi động .

 

Trực Cương dậy, cúi thật sâu, khối thịt trắng bệch dồn một cục.

 

“Chào bà chủ, là nhân viên Trực Cương, xin bà chủ sắp xếp công việc cho .”

 

Hạ Ngôn gật đầu, thầm hỏi hệ thống:

 

Ngươi xóa ký ức , thể đồng thời phục hồi hình dáng ban đầu ? Anh thế sắp xếp công việc kiểu gì?

 

【Mai sẽ thôi, vội gì】

 

 

Hạ Ngôn phẩy tay bảo xuống, do dự xem hôm nay nên sắp xếp .

 

Trực Cương theo, ánh mắt rơi xuống đôi chân sưng phù của . Dường như nhận điều gì, cất giọng ôn hòa:

 

“Bà chủ, ngày mai mới hết sưng. Ngài xem, thể cho một cái hộp lớn để ở tạm ?”

 

Như một luồng điện lướt qua, Hạ Ngôn ngẩng đầu . Đôi mắt Trực Cương trong sáng, lời chân thành, vẻ ngoài trung thành đặt bà chủ lên hàng đầu.

 

cảm thấy khó chịu trong lòng.

 

Một lúc lâu , cô mới dùng giọng khàn : “Không cần, tối nay cứ ở trong sân. Lát nữa sẽ chuẩn cho một chiếc giường, ngày mai khỏe hãy .”

 

Trực Cương cố gắng nở một nụ mà cô thể nhận đó là nụ .

 

“Cảm ơn bà chủ.”

 

Hạ Ngôn dậy, lấy một chiếc giường miễn phí từ ô hệ thống, đặt bên cạnh cây đang treo đầy những quả nhỏ.

 

Cô chỉ chiếc giường đơn đầy đủ chăn đệm: “Anh cứ ở đây , phía xem .”

 

Trực Cương sờ nhẹ chiếc chăn mềm mại, đầu gật đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-123-trung-thanh-tuyet-doi.html.]

Hạ Ngôn thêm gì, về phía Tổng tiệm. Khoảnh khắc đóng cửa cuối cùng, cô thấy Trực Cương mặt đất, ngửa đầu những quả nhỏ treo đầy cành. Ánh nắng xuyên qua tán lá, để những vệt sáng lốm đốm mặt .

 

Ở phòng phía , Gấu Gấu chống nạnh, mặt là một đám trẻ con.

 

Hạ Ngôn lặng lẽ tiến gần, dấu suỵt với những đứa trẻ phát hiện cô.

 

Gấu Gấu tức giận nên lời. Đám trẻ chẳng lời chút nào, trời nóng như mà còn chạy ngoài, da thịt lộ phơi nắng đỏ ửng, mơ hồ như sắp nổi mụn nước.

 

"Các ngươi quá đáng lắm , bao nhiêu , đừng tự ý ngoài liều lĩnh. Tang thi cấp hai là thứ các ngươi thể diệt ? Đừng thấy tang thi xuất hiện là mắt sáng rực lên."

 

Gấu Gấu liếc từng đứa, đôi mắt đen láy rực lửa, nó tiếp tục :

 

"Bạch Tả, Bạch Hữu, là các ngươi bày trò. Đừng thấy dị năng bây giờ nâng cấp mà tự cao, cấp hai vẫn là đồ rác rưởi thôi. Có trai đen thui ở lầu ? Người là đại lão cấp sáu đấy.

 

Anh khả năng chạy ngoài, các ngươi thì . Sau cứ ngoan ngoãn ở gần đây thôi."

 

Hai đứa cháu của bà nội Giang , nhỏ giọng phản bác: " gần đây còn tang thi nữa, chúng cháu đuổi ngoài, chỉ thể mạo hiểm xa hơn..."

 

Gấu Gấu buông tay xuống, đổi sang xoa cằm suy nghĩ.

 

"Cái ... thảo nào gần đây khách hàng của quán còn ăn ba bữa một ngày nữa. Doanh thu giảm sút ..."

 

Đám trẻ đồng loạt gật đầu.

 

Không còn tinh hạch, đương nhiên tiết kiệm.

 

Buổi tối ngoài xa, đôi khi tầm , chỉ thể thử ban ngày.

 

Gấu Gấu gãi đầu, đột nhiên thấy bóng tấm kính, sợ hãi lùi một bước, bộ lông mượt mà rung lên đầy vẻ hài hước.

 

"Bà, bà, bà chủ, về ?"

 

"Ừm." Hạ Ngôn lướt mắt qua nó, bình thản xuống ghế sofa.

 

Gấu Gấu nháy mắt với lũ trẻ, đuổi chúng .

 

"Bà chủ vất vả ." Gấu Gấu rót một cốc nước ấm mang đến, tiện thể vuốt bộ lông cho gọn gàng.

 

Hạ Ngôn nhận lấy, thầm nghĩ Gấu Gấu ngày càng giống hơn.

 

"Gần đây tình hình quán thế nào?"

 

Gấu Gấu sắp xếp lời : "Thời gian lắm, khách đến nhiều, chủ yếu dựa khách quen tiêu thụ."

 

Có lẽ khách hàng tay quá mạnh, sạch khu vực gần khách sạn, tang thi hiếm khi xuất hiện, diệt tang thi xa.

 

Khách hàng điểm tích lũy, khách sạn cũng doanh thu.

 

Thật sự của Gấu Gấu, nó cố gắng hết sức .

 

"Ừm, . Cứ theo dõi thêm vài ngày nữa, thì ngoài quảng bá thêm nữa."

 

Khách hàng mới đến đồng thời sẽ kéo theo một đợt tang thi, coi như tạo cơ hội cho khách quen.

 

Hạ Ngôn thực cũng thể thông qua hệ thống trừng phạt, ném khách hàng bãi tang thi cấp một, cấp hai, diệt gần hết gọi họ về.

 

Chỉ là cảm thấy kỳ quặc, cứ như đang chơi yo-yo .

 

Người khác phẩy tay là một kỹ năng, còn cô Hạ Ngôn phẩy tay là một đám khách hàng mắt sáng rực chằm chằm tang thi...

 

Phương pháp cô chỉ nghĩ thoáng qua, khả năng thực hiện.

 

Những khách hàng chuẩn ngoài diệt tang thi lầu lũ lượt xuất hiện ở đại sảnh, thấy bà chủ Hạ thì chào hỏi nhiệt tình.

 

Hạ Ngôn phát hiện thường cũng theo ngoài, tay cầm những vũ khí tự chế đơn giản.

 

Cảm giác sát thương kém.

 

So với những lớn tuổi, rõ ràng thế hệ trẻ chấp nhận sự tàn khốc của ngày tận thế nhanh hơn. Mấy đứa trẻ tụm một chỗ, hào hứng thảo luận tối nay sẽ diệt bao nhiêu tang thi, kiếm bao nhiêu tinh hạch.

 

Trong đám đông, Hạ Ngôn tinh ý nhận khuôn mặt cặp vợ chồng già ở đây lâu hốc hác . Bên cạnh họ đồng đội, phụ nữ độc cùng cô đây nay hòa nhập một đội nhóm mạnh hơn khác.

 

Không chỉ cặp vợ chồng già, còn những khác, chẳng hạn như Cảnh Diệc Mạch, một kẻ độc hành, dị năng mạnh mẽ, thể hiểu .

 

Còn trai sống ở phòng 309, và cô gái dị năng mua s.ú.n.g lục.

 

 

Loading...