Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 122: Cao Cấp

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:00:41
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hệ thống, ngươi sắp xếp cho một nhân viên cấp cao. Bây giờ đừng Cổng Nghỉ Dưỡng xem một chút, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng . Ta mất tự do nghiêm trọng !”

 

Hạ Ngôn sấp giường, đáng thương bán thảm.

 

“Cầu hệ thống geigei thương yêu.”

 

【... Hay là rút thăm nữa?】

 

Hạ Ngôn nhảy dựng lên, “Rút! Rút! Bao nhiêu điểm tích lũy cũng rút!”

 

【Rút trực tiếp nhân viên cấp cao , ba mươi ngàn điểm tích lũy một , sẽ thu hồi khi thanh tiến độ nghỉ dưỡng thành】

 

“Điểm tích lũy của bây giờ đủ rút mấy ?”

 

【Nếu cộng dồn doanh thu của cả hai cửa hàng, đủ rút hai

 

“Dùng hết luôn!” Hạ Ngôn còn chuyện như thì lý do rút.

 

Cần nhiều điểm tích lũy gì, cũng mang .

 

Hy vọng ngày càng nhiều gọi đồ ăn mang , như chẳng điểm tích lũy dùng hết ?

 

Hạ Ngôn càng nghĩ càng phấn khích, cảm thấy ngày nghỉ dưỡng thực sự cận kề.

 

“Hệ thống, mau rút thưởng !”

 

Dưới sự thúc giục liên tục của cô, cuối cùng một bàn cao cấp xuất hiện mắt, đó ghi những cái tên khác , đều là nhân viên.

 

Đảm bảo một trăm phần trăm nhân viên.

 

Hạ Ngôn vui vẻ nhấn nút rút thưởng. Bàn tít, màu sắc cầu vồng chỉ còn vệt mờ. Ba giây , bàn chậm dừng hẳn.

 

Kim dừng ở màu đỏ rực.

 

【Chúc mừng bạn, rút thành công Tiểu Muội Cá Chép – Tiểu Uyển】

 

【Tiểu Muội Cá Chép: Tiểu Uyển, tính cách ôn hòa, điểm yếu, việc hai mươi bốn giờ mỗi ngày, thể nâng cấp】

 

【Kinh nghiệm việc: Từng là quản lý một nhà hàng nào đó, kinh nghiệm quản lý phong phú, khả năng ứng biến xuất sắc】

 

【Nhân viên Tiểu Uyển gửi đến, vui lòng phân công công việc sớm nhất thể】

 

Hạ Ngôn thích điều khoản điểm yếu . Nếu Gấu Gấu cũng điểm yếu thì quá.

 

“Hệ thống, rút thêm một nữa.”

 

Bàn cao cấp xuất hiện. Cô nhấn rút thưởng, bàn xoay tròn. Khi dừng nữa là màu đen vàng.

 

【Chúc mừng bạn, rút thành công Tiên Sinh Trực Cương】

 

【Tiên Sinh Trực Cương, tính cách khiêm tốn, điểm yếu, việc hai mươi bốn giờ mỗi ngày, thể nâng cấp】

 

【Kinh nghiệm việc: Từng là bác sĩ phẫu thuật xuất sắc, đó chuyển sang đầu bếp, nhiều hâm mộ】

 

【Nhân viên Trực Cương gửi đến, vui lòng phân công công việc sớm nhất thể】

 

Thành công nhận hai nhân viên, doanh thu sạch bách. Trong trang quản lý cửa hàng, hai hình đại diện đang chờ phân công công việc sáng rực.

 

“Cảm ơn hệ thống đại ca gửi đến hai nhân viên, chúc đại ca sự nghiệp phát triển, vận may ngày càng mạnh mẽ!”

 

Hạ Ngôn đương nhiên nịnh nọt một tràng. Có qua , công việc mới lâu dài.

 

【Đa tạ!】

 

Tối hôm đó, chỉ Hạ Ngôn ngủ ngon, hệ thống cũng cảm thấy sảng khoái, thể hiện giá trị của bản .

 

Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Ngôn chạy đến phân tiệm, lấy nhân viên Tiểu Uyển .

 

Khi xem ảnh cô còn tưởng Tiểu Uyển là một cô gái xinh , ngờ thực sự là một con cá.

 

Trong dòng nước xoáy cao ngang cô, một nàng tiên cá với chiếc đuôi dài màu đỏ xinh xoay một vòng, cánh tay mềm mại vươn khỏi dòng nước, giữa những ngón tay thon thả kẹp một viên ngọc trai.

 

là nhân viên Tiểu Uyển của ngài, xin ngài chiếu cố nhiều hơn. Một món quà gặp mặt nhỏ, mong bà chủ nhận lấy.” Tiểu Uyển chớp đôi mắt xanh biếc linh động, mái tóc vàng óng như rong biển từ từ trôi bồng bềnh.

 

Hạ Ngôn thu sự kinh ngạc, đưa tay nhận lấy viên ngọc trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-122-cao-cap.html.]

 

“Bà chủ, xin hãy sắp xếp công việc cho .” Nàng tiên cá Tiểu Uyển ngoan ngoãn yên, dòng nước xanh nhạt cuộn tròn quanh .

 

Lớp vảy đỏ rực kéo dài đến xương quai xanh, dần chuyển sang màu hồng cánh sen nhạt. Hai ba con cá chép nhỏ xíu bơi lội trong hõm cổ cô , thỉnh thoảng nhảy lên cao, vẫy đuôi, tung những giọt nước nhỏ màu vàng kim.

 

Cái … rút thưởng quá đáng giá.

 

Hạ Ngôn vòng quanh Tiểu Uyển một vòng, trong lòng vô cùng hài lòng. Cô đưa tay lướt qua dòng nước, nhưng cảm giác như xuyên qua khí, đầu ngón tay vẫn khô ráo.

 

Tiểu Uyển thấy , dùng ngón tay xoắn nhẹ. Một giọt nước màu xanh lam đậm hơn dòng nước xuất hiện giữa ngón tay, đưa lòng bàn tay Hạ Ngôn, lăn tròn.

 

Hạ Ngôn bóp thử, cảm giác đàn hồi.

 

“Đây là phân tiệm của . Tiểu Uyển cô sẽ quản lý cửa hàng, phụ trách việc kinh doanh hàng ngày, bảo vệ an cho bản và đồng nghiệp.”

 

Cô vẫy tay gọi Khanh Minh Tử ba đến, giới thiệu với họ: “Đây là Tiểu Uyển, sẽ là quản lý cửa hàng ở đây. Mọi vấn đề gì cứ tìm cô . Tiểu Uyển, đây là Khanh Minh Tử, Manh Manh và 001.”

 

“Chào quản lý.” Ba đồng thanh .

 

Tiểu Uyển mỉm gật đầu. Ba quả cầu nước màu xanh lam nhỏ tròn tròn dính dái tai họ, giống như những chiếc khuyên tai đặc biệt, xoay nhẹ theo cử động của họ.

 

“Món quà nhỏ gặp mặt, hy vọng thích.”

 

Lúc cửa tiệm đẩy mở từ bên ngoài, một đội nhóm bước , tháo vát gọi món xuống ăn uống.

 

“Bà chủ, cứ giao việc ở đây cho .”

 

Chiếc đuôi dài của Tiểu Uyển khẽ dùng lực, cơ thể cô tự nhiên trượt về phía .

 

Lúc Hạ Ngôn mới thấy rõ, Tiểu Uyển cách mặt đất năm cen-ti-mét, ở trạng thái lơ lửng.

 

Nếu bản tận mắt rút Tiểu Uyển từ bàn cao cấp, cô nghĩ đây là đại nhân vật nào giả vờ nhân viên mới.

 

Tiểu Uyển từ từ di chuyển, quen với các thiết trong quán, quy trình gọi món, xuất món, quy tắc đổi thẻ tích lũy và thao tác khác.

 

Hạ Ngôn thu tâm trí, gọi một phần sáng kiểu Hồng Kông trong Khu Ẩm Thực tìm đại một chiếc bàn xuống, ăn quan sát.

 

Quy mô phân tiệm lớn, thiết đơn giản, nên Tiểu Uyển nhanh chóng nắm bộ quy trình. Cô ở cửa tiệm, dòng qua bên ngoài, nét mặt trầm ngâm.

 

Hạ Ngôn theo ánh mắt cô . thật, từ hôm qua lượng khách rõ ràng đông hơn .

 

Tiểu Uyển đặt bảng thông báo ngoài, đó tìm một tấm bảng trắng từ quầy thu ngân, dùng bút đậm vài dòng để thu hút sự chú ý của đường.

 

ngang tò mò hỏi chuyện. Sau khi lời giải thích từ cô , họ hài lòng bước trong thẻ.

 

Hạ Ngôn thầm nghĩ: Họ hề tò mò về hình dáng của Tiểu Uyển ?

 

【Không, đây là thuộc tính cố hữu của Tiểu Uyển. Ngoài bà chủ ảnh hưởng, những khác chỉ coi cô bình thường】

 

Hạ Ngôn chỉ thốt lên trong lòng: đỉnh thật.

 

Cô nán một lúc, thấy Tiểu Uyển bắt đầu việc thành thục, đối mặt với khách hàng còn nghi ngờ cũng thể nhanh chóng xóa bỏ lo lắng của họ, giúp họ thẻ rõ ràng mạch lạc.

 

Thấy phân tiệm vấn đề gì, Hạ Ngôn chào cô về sân nhỏ.

 

Bây giờ cô còn một nhân viên nữa, Tiên Sinh Trực Cương.

 

Hạ Ngôn ghế xích đu, lấy .

 

Gần như ngay trong nháy mắt, chiếc ghế sofa gỗ một đàn ông mập mạp, trắng bệch chút máu, lặng lẽ đó.

 

Ánh mắt lộ vẻ bàng hoàng, quen với việc đột nhiên xuất hiện trong một môi trường xa lạ. Sau khi quanh một vòng, mới sang cô gái đang nghiêm túc đối diện.

 

“Đây là…?”

 

Ký ức của Trực Cương vẫn còn dừng ở cảnh đang sashimi cá cho những bạn đồng hành c.h.ế.t nhiều năm trong hồ nước.

 

Anh định đặt miếng thịt cá hồng hào lên đĩa cho khách thì thấy một câu vang vọng từ nơi xa: Bạn chọn, sắp truyền tống…

 

Cái gì?

 

Trực Cương còn kịp hiểu chuyện gì xảy , cảnh vật mắt mờ dần. Cuối cùng chỉ kịp thấy những vị khách đối diện bằng ánh mắt cá c.h.ế.t, dùng đôi bàn tay trắng bệch, sưng phù vỗ thật chậm để chúc mừng.

 

Lâu ngày chung sống, đó là biểu cảm chân thành nhất của họ.

 

 

Loading...