Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 12: Phòng ăn sáng

Cập nhật lúc: 2025-11-11 01:59:51
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Ngôn trằn trọc cả đêm ngủ. Cô nàng lướt qua bộ khu ẩm thực với vẻ phấn khích cho đến tận rạng sáng mới chợp mắt.

 

Chắc chỉ ngủ ba tiếng.

 

Tiếng chuông báo thức trong phòng ăn sáng vang lên, kéo cô nàng rời khỏi giường một cách thô bạo.

 

Hạ Ngôn mơ màng, cơn buồn ngủ vì thiếu ngủ khiến tim cô cực kỳ khó chịu.

 

hệ thống liên tục nhắc nhở cô nên lên lầu mở cửa kinh doanh, hơn nữa còn báo rằng khách đang chờ ngoài cửa.

 

Cô đành đ.á.n.h răng rửa mặt, quần áo bước ngoài với đôi chân mềm nhũn.

 

Trên đường , cô ngừng ngáp vặt. Khi leo lên tầng hai, quả nhiên thấy khách của cả ba phòng đang chờ ngoài cửa phòng ăn sáng.

 

Mỗi chiếm một góc, ai thèm quan tâm đến ai.

 

Thấy Hạ Ngôn cuối cùng cũng xuất hiện, Lý Sinh Long và Thái Hỷ Tân lập tức tỉnh táo, cô, đại ca phòng 201.

 

Hạ Ngôn để ý, thậm chí sức để chào hỏi. Cô lết đến cửa, khẽ ấn tay nắm, cánh cửa lập tức mở , đèn bên trong cũng tự động bật sáng.

 

Thái Hỷ Tân vẻ mặt kinh ngạc. Vừa nãy họ cố gắng mở cánh cửa nhưng thể đẩy nổi, thậm chí dịch chuyển chút nào.

 

Không ngờ Hạ Ngôn chỉ khẽ ấn là mở ...

 

Cảnh Diệc Mạch, đang tựa tường, ánh mắt sâu thêm, chú ý đến sự dễ dàng trong động tác của Hạ Ngôn. Anh cũng thử, ngay cả với dị năng cấp 5, cũng thể mở nổi cánh cửa gỗ tưởng chừng mỏng manh ...

 

Tâm trạng ngổn ngang, chỉ Lộc Giác reo lên một tiếng hoan hô, vô tư nhảy nhót theo.

 

“Wow, nhiều đồ ăn ngon quá!” Lộc Giác hàng loạt món điểm tâm sáng với đủ kiểu dáng mặt, hai tay ôm miệng, mắt sắp biến thành hình trái tim.

 

Hạ Ngôn tùy tiện tìm một cái bàn, thều thào : “Đặt món tự phục vụ máy gọi món và quẹt điểm tích lũy, đó cánh tay robot sẽ gắp thức ăn giúp, chỉ cần kiên nhẫn chờ ở lối .”

 

Nói xong, cô nàng gục xuống cánh tay, ngủ bù.

 

Lộc Giác cầm thẻ tích lũy chạy đến bên máy gọi món. Ngón tay nhỏ nhắn nhanh chóng bấm liên tục, chẳng mấy chốc màn hình máy gọi món hiện cảnh báo: Mỗi giới hạn 10 món.

 

Tuy Lộc Giác chút vui, nhưng nghĩ mua 10 loại , chắc là đủ ăn, cô nàng vui vẻ thanh toán 22 điểm tích lũy, chạy nhanh đến quầy lấy đồ ăn và hồi hộp chờ đợi.

 

Qua lớp kính, cánh tay robot trong suốt phía bắt đầu hoạt động nhanh chóng, đặt các món gọi lên khay thức ăn, đẩy lối .

 

Lộc Giác ôm một khay điểm tâm với khuôn mặt ửng hồng vì phấn khích, đối diện Hạ Ngôn, vui vẻ ăn uống.

 

Lý Sinh Long và Thái Hỷ Tân cách Cảnh Diệc Mạch một mét, tâm trí họ sớm hàng loạt món ăn hấp dẫn.

 

Đây là cái khách sạn thần tiên gì ?!

 

Thật sự nhiều vật tư đến thế! Kia là những món điểm tâm sáng mới lò đấy!

 

Hai quen với việc uống đủ loại bánh quy ngâm nước, mì gói vụn ngâm nước, bánh mì vụn ngâm nước. Nhất thời họ nghĩ rằng c.h.ế.t và chạy đến thiên đường để ăn uống thỏa thích, thực hiện lý tưởng cuộc đời.

 

Cả hai nóng lòng gọi món, nhưng nhận ánh mắt cảnh cáo ẩn ý của Cảnh Diệc Mạch.

 

Như một gáo nước lạnh dội xuống, cả hai tỉnh táo ngay lập tức.

 

“Mời ngài , mời ngài , hai em chúng vội. Hì hì.” Thái Hỷ Tân gượng gạo, xoa xoa tay.

 

Sao quên mất vị tổ tông chứ...

 

Cảnh Diệc Mạch hừ lạnh một tiếng, bước những bước dài đến máy gọi món. Ngón tay lướt lên xuống, khi thanh toán điểm tích lũy, chờ đồ ăn hề liếc ai.

 

Thái Hỷ Tân lúc mới bước lên gọi món. Khi thanh toán, dùng thẻ của Lý Sinh Long để chuẩn trả điểm tích lũy.

 

Máy gọi món lập tức bật đèn đỏ.

 

“Cảnh báo thứ nhất! Cảnh báo thứ nhất! Cấm sử dụng thẻ thành viên của khác!”

 

“Sau ba cảnh báo sẽ kích hoạt chương trình trục xuất!”

 

Thái Hỷ Tân nắm chặt thẻ, ngây , kìm phản bác: “Hai chúng là một nhóm! Chúng còn ở chung phòng tối qua!”

 

Máy gọi món trả lời bằng giọng robot: “Nhà hàng thực hiện chế độ một một thẻ, nghiêm cấm dùng chung!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-12-phong-an-sang.html.]

“Cái ... thêm một cái thẻ ngay đây!” Thái Hỷ Tân cau chặt mày, nhét thẻ tay Lý Sinh Long, chạy xuống lầu.

 

Biết thế hôm qua một cái thẻ ! Tức c.h.ế.t! Lãng phí thời gian ăn uống của !

 

Hạ Ngôn đang ngủ say, hề quấy rầy, ngủ cực kỳ ngon lành.

 

Phòng ăn sáng lớn lắm, ngoài quầy đựng đồ ăn , chỉ thể đặt bốn cái bàn.

 

Cảnh Diệc Mạch c.ắ.n một miếng bánh bò, ngầm quan sát xung quanh nhưng thấy nhà bếp . Những thức ăn dường như xuất hiện từ hư , nhưng vô cùng tươi mới và ngon miệng.

 

Điều thật kỳ lạ.

 

Anh lén lút đ.á.n.h giá Hạ Ngôn, thấu bí mật ẩn giấu trong cô nàng.

 

Đây rốt cuộc là loại dị năng gì? Có thể kết nối với một thế giới khác ?

 

Thức ăn bao giờ cạn, nước uống vô tận, điện luôn sẵn, zombie thể thấy.

 

Khả năng chẳng là điều mà tất cả các căn cứ đều khao khát ?

 

dị năng của quý giá đến mức nào ?

 

Chỉ sợ lâu nữa, nơi sẽ đều đến.

 

Truyền thuyết về Đào Nguyên thật sự tồn tại mảnh đất ? Liệu cái gọi là khách sạn thể chống biển và những dị năng giả hùng mạnh ?

 

Thôi, vẫn nên tìm cách khống chế một dị năng gian, nhân lúc khách sạn còn mở, tích trữ thêm thức ăn thì hơn.

 

......

 

Tám giờ, phòng ăn sáng đóng cửa đúng giờ. Ngay cả khi bên trong vẫn còn khách, họ cũng ngay lập tức di chuyển trở về phòng của .

 

Hệ thống tận tâm đ.á.n.h thức Hạ Ngôn, báo rằng thời gian kinh doanh phòng ăn sáng hết.

 

Cánh tay Hạ Ngôn tê dại vì úp, mặt in hằn vài vết đỏ, đôi mắt vẫn còn mơ màng.

 

Cô nàng ngây ngốc tại chỗ khởi động mười mấy giây, con ngươi mới khẽ chuyển động, quanh một vòng.

 

Bốn cái bàn sạch sẽ gọn gàng, sàn nhà lau và khử trùng, các món điểm tâm sáng trong tủ kính phía vơi một chút.

 

Hạ Ngôn dậy, quầy tìm một khay thức ăn, lấy một cốc sữa đậu nành táo đỏ, hai cái bánh bò và một lát trứng chín.

 

Theo thông báo của hệ thống, cô nhấp kết thúc kinh doanh. Số lượng thức ăn đầy ắp ban nãy ngay lập tức biến mất, niêm phong trở trong hệ thống.

 

Hạ Ngôn xuống tầng một, đặt khay thức ăn lên quầy thu ngân, mở cửa chính khách sạn.

 

Hôm nay trời âm u, bầu trời đầy những đám mây vú, từng lớp từng lớp rủ xuống mặt đất, trông kỳ lạ.

 

Hạ Ngôn tò mò thêm vài , một cơn gió nhẹ thổi qua, khí vẻ trong lành hơn mấy ngày .

 

Sau khi sắp xếp cho Gấu Gấu dọn dẹp vệ sinh, cô xuống ghế ăn sáng.

 

Mặc dù cô ngủ vài tiếng, nhưng những món điểm tâm vẫn còn nóng hổi, miệng.

 

Các món ăn do hệ thống sản xuất, ngoại trừ Hạ Ngôn sẽ kén chọn mà mùi vị trần gian, những khác đều giơ ngón cái, ăn sạch sẽ, rằng đây là bữa ăn ngon nhất mà họ từng ăn.

 

Buổi sáng tổng cộng nhận 182 điểm tích lũy.

 

Hạ Ngôn thấy con chút thắc mắc. Món đắt nhất ở đây cũng chỉ là tào phớ ba điểm, bốn ăn đến mấy thì cũng thể cứ uống món đó mãi chứ?

 

Hơn nữa, bên trong còn cài đặt mỗi gọi tối đa mười món. Mỗi tuy giới hạn , nhưng...

 

Chẳng lẽ bên trong thật sự dày lớn ?

 

Cô mở chi tiết doanh bán hàng của phòng ăn sáng. Ngoài các món như bánh bao chiên giúp no bụng, chỉ sữa là bán khá chạy.

 

Ngược , hai Thái Hỷ Tân và Lý Sinh Long khá háu ăn, mua ba , hai cuối còn đặc biệt chọn các loại bánh nhân.

 

Hạ Ngôn cảm thấy gì đó , cô nhận cảnh báo từ hệ thống trong hộp tin nhắn.

 

【Thái Hỷ Tân, Lý Sinh Long hai ác ý mua hàng, gây lãng phí, ba cảnh báo hiệu quả, khấu trừ các món ăn sáng mang ngoài, điểm tích lũy thanh toán sẽ

 

 

Loading...