Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 119: Bắt Đầu Tinh Ranh?

Cập nhật lúc: 2025-11-13 00:44:36
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Nên thì sớm , thì đến c.h.ế.t cũng ."

 

Thấy cô cúi đầu vẻ buồn, chị đại an ủi: "Đừng lo lắng, thì nhiều mà, qua một thời gian xuất hiện ở căn cứ thôi, yên tâm , cô chắc chắn sẽ kiếm tinh hạch."

 

"...Họ nhận gì đó ?"

 

"Cô bé, đừng ngốc, con kiến mặt đất thấy con chấy trong lông chó? Thấy thì , họ sẽ tự tẩy não thôi."

 

Hạ Ngôn ngẩng đầu, ánh mắt trong veo, hề chút buồn bã nào.

 

Thấy , chị đại gật đầu hài lòng: "Phải thế chứ, dù ở bất cứ lúc nào, kẻ ngốc thì luôn ."

 

"Chị định chuyển chỗ ở ?" Hiếm khi Hạ Ngôn gặp tỉnh táo như , cô cân nhắc việc đưa chị Tổng tiệm.

 

"Tạm thời . Gia đình đến đây cũng một thời gian , tích lũy thêm tinh hạch, đến lúc tình hình , vỗ m.ô.n.g một cái là chạy ngay trong đêm. Hahaha!" Chị đại sảng khoái, phóng khoáng, hề sợ hãi.

 

Hạ Ngôn cảm xúc của chị lây sang: "Khi nào chị rời khỏi đây, thể cân nhắc đến Tổng tiệm Khu Nghỉ Dưỡng, hơn phân tiệm nhiều. Trong thẻ tích lũy thông tin địa chỉ khách sạn."

 

Chị đại “ồ” một tiếng, vui vẻ đồng ý.

 

Buổi chiều, Hạ Ngôn chán nản mang chiếc ghế dựa của , đặt quầy thu ngân, lắc lư xem TV. Bên tay còn đặt cốc sữa khoai môn trân châu đá lạnh và món tráng miệng tuyết cô nương tròn trịa.

 

Cùng với tiếng bước chân gấp gáp tiến đến, bên ngoài cửa hàng reo lên: “Đại tỷ, ở đây mới mở một nhà hàng!”

 

“Ừ, thấy , lát nữa ăn.” Một giọng nữ trầm tĩnh đáp .

 

Hạ Ngôn thấy động tĩnh của họ, lười biếng dậy, uống một ngụm trân châu, nhai những hạt trân châu dai dai, nhàn nhã híp mắt ngủ gật.

 

Khoảng nửa giờ , nhóm .

 

“Xin chào, chào mừng quý khách đến nhà hàng, quý vị thẻ tích lũy ?” Manh Manh cầm máy thẻ bước lên.

 

“Thẻ tích lũy? Là cái gì?” Một hỏi.

 

Manh Manh chỉ bảng thông báo, đó quy trình thẻ, giới thiệu các khu vực và hình ảnh thẻ tích lũy phiên bản mới nhất.

 

“Cái gì thế ? Chưa từng thấy bao giờ.”

 

“Ê, thấy !”

 

Mọi đầu .

 

Người phụ nữ dẫn đầu , hỏi: “Cô thấy ở ?”

 

“Hôm tình cờ gặp, thấy cô tinh thần hơn hẳn. thuận miệng khen vài câu thì cô định chạy. Thấy vẻ mặt cô hoảng hốt nên kéo tay , lộ cái thẻ . Lúc đó cũng để tâm…”

 

“Vậy thì , thảo nào mấy ngày nay họ cứ chạy ngoài. còn tưởng họ đói quá chạy ăn thịt dị thú chứ!”

 

Mọi xong liền nhao nhao bàn tán về những điều kỳ lạ phát hiện.

 

Đội trưởng Trương Bình khẽ quát một tiếng bảo im lặng. Ánh mắt cô lướt qua đôi chân ló quầy thu ngân, đó dừng ở bảng thông báo, nghiêm túc qua quy tắc và cách sử dụng.

 

Có thể gọi đồ ăn mang ?

 

“Thảo nào.” Trương Bình thầm đầy ý hiểu. “Các chị em, xếp hàng thẻ.”

 

“Rõ!”

 

Tuy đội trưởng phát hiện điều gì, nhưng lời cô sai.

 

Chẳng đội 9 khi đồ ăn gần c.h.ế.t đói, đội trưởng của họ trực tiếp dẫn cướp đồ trong kho, mắng Đổng Trường Bính một trận, suýt nữa thì đ.á.n.h .

 

Cuối cùng mỗi vác một đống vật chất vui vẻ về, khiến Đổng Trường Bính tức đến nhảy dựng.

 

Theo lời đội trưởng Trương Bình, Đổng Trường Bính là một kẻ tiểu nhân.

 

Đối phó với tiểu nhân, hoặc là thực lực mạnh mẽ khiến dám ho he, hoặc là chống lưng. Cô còn Tô Mai vẫn , chỉ là ngốc, đầu óc xoay chuyển kịp, ngây ngô luôn hại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-119-bat-dau-tinh-ranh.html.]

Trương Bình sờ thẻ tích lũy cánh tay, nghiêm túc nghiên cứu một . Cô còn tò mò về giao diện thể gọi đồ ăn mang .

 

liếc phía quầy thu ngân nữa. Sau khi gọi món thì bưng khay ăn, cùng đồng đội bắt đầu ăn.

 

“Đội trưởng, ngon vãi nồi!”

 

đó, cái tên khốn Tô Mai từ bao giờ trở nên tinh ranh thế, thứ như mà im re, ngày nào cũng chạy tìm Đổng Trường Bính đòi đồ.”

 

“Chắc là dẫm hố nhiều quá, đầu óc mới tỉnh ?”

 

“Có khả năng lắm, haha.”

 

“Ăn nhanh , ăn xong đến núi một chuyến.” Trương Bình một lúc, đột nhiên lên tiếng cắt ngang. Cô hiểu tại Tô Mai luôn chạy về phía núi . như đồng đội , Tô Mai thực sự bắt đầu đầu óc .

 

Hạ Ngôn quầy thu ngân, thu hết những lời tai.

 

Cô đưa tay cầm một chiếc tuyết cô nương, c.ắ.n một miếng.

 

Vỏ ngoài dẻo dai, kem ngọt mà ngấy, ở giữa còn một miếng xoài và dâu tây lớn.

 

Ngon.

 

Các thành viên trong đội gì nữa, ăn xong thì do Trương Bình dẫn đầu, họ mang khay ăn về máy rửa chén.

 

Trước khi , Trương Bình đầu nữa. Đôi chân ló quầy thu ngân vẫn đang đung đưa nhàn nhã, dường như bất cứ điều gì thể phiền cô.

 

......

 

Đợi đến khi trời nhá nhem tối, quảng trường bắt đầu xuất hiện những dân bày sạp hàng, rao bán sản phẩm của gia đình .

 

Phúc Nương ngang qua nhà hàng với bộ dạng lấm lem. Cô liếc bên trong, xuống bộ quần áo dính đầy m.á.u dị thú của .

 

Hay là về nhà tắm rửa , ăn .

 

Đến khi cô nhà hàng định rủ bà chủ Hạ dạo chợ đêm, thì bà chủ Hạ ngoài từ lâu. Manh Manh bảo cô quảng trường xem , lẽ sẽ tìm thấy bà chủ Hạ.

 

Lúc Hạ Ngôn đang ở đại sảnh văn phòng, xem các thông tin tuyển dụng dán bảng thông báo.

 

"Sáng thứ Sáu núi diệt dị thú, hiện hai dị năng giả cấp ba tấn công tầm xa và tấn công gần, cần một dị năng giả hệ thủy và một tanker tuyến đầu."

 

"Tìm việc: Chúng là một đội xây dựng chuyên nghiệp, nhận công việc vặt lẻ tẻ, giá cả chăng."

 

"Cần mua một tinh hạch cấp bốn, yêu cầu thuộc tính, đổi bằng hai tinh hạch cấp ba."

 

"Tiệm cắt tóc ngày tận thế: Uốn xoăn, duỗi thẳng, đầu bob, đầu đinh, vân vân, chúng đều , giá cực rẻ. Chào mừng ghé thăm tiệm ..."

 

Thông tin bên trong hỗn tạp, đủ loại tìm , tìm vật phẩm, tìm việc.

 

Hạ Ngôn thầm nghĩ, Tổng tiệm cũng thể một khu vực để khách hàng tiện trao đổi vật tư nhỉ?

 

Tổng tiệm hiện tại vẫn thiện, rạp chiếu phim sắp xếp, khu giải trí cho khách hàng cũng .

 

Mỗi các đội nhóm họp đều đến đại sảnh tầng một.

 

Chỗ nào cũng cần điểm tích lũy. Hạ Ngôn thở dài, may mà phân tiệm cần nâng cấp, nếu cô sẽ chẳng còn chút cảm giác nghỉ dưỡng nào nữa...

 

"Hệ thống, phân tiệm cần nâng cấp, để kích hoạt nhà hàng tự chọn?"

 

【Tiếp đón một nghìn khách hàng khác , hiện tại 85 1000】

 

Hạ Ngôn thu hồi tầm mắt, rời khỏi trung tâm văn phòng. Quảng trường xa phía đầy rẫy những bán hàng rong. Tranh thủ lúc trời còn chút nắng chiều, họ vung tay chân sức rao bán.

 

Có chút cảm giác nhộn nhịp như chợ ở các thế giới khác.

 

cửa hàng, lấy ba bộ quần áo mới từ ô hệ thống , phát cho nhân viên.

 

“Mấy ngày nay việc , tiếp tục cố gắng nhé.”

 

 

Loading...