Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 113: Rất hài lòng
Cập nhật lúc: 2025-11-13 00:32:38
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm mà Phúc Nương tìm đến việc đều nhanh nhẹn, lau chùi trật tự, là họ thường xuyên việc nhà.
Hạ Ngôn hài lòng với họ.
Các chủ quầy theo đến đây phát hiện nơi thực sự mở một nhà hàng, diện tích nhỏ. Nghĩ đến việc thể ăn cơm hộp, trong lòng họ phấn khích, đều tụ tập ở cửa chằm chằm bảng giá.
Việc mở nhà hàng trong căn cứ là , nhưng nhỡ giá quá đắt thì ?
Một đám nhô đầu chằm chằm.
“Lau cái bảng giá , bây giờ chẳng rõ cái gì cả!” Có hét lớn, kéo theo sự đồng tình của những khác.
“Được, lau ngay đây.” Người phụ nữ tóc húi cua đang lau quầy thu ngân bưng một chiếc ghế đẩu đến, lên cẩn thận lau chùi lớp bụi bám bề mặt bảng giá, để lộ những chữ bên .
Sao là tích điểm? Không nên tinh hạch ? Tích điểm là cái gì?
“Tích điểm là gì?”
“Không .”
“ cũng bao giờ, tích điểm từ thế?”
“Cô chủ Hạ, cô giải thích một chút .”
Hạ Ngôn mỉm gật đầu, cầm tờ rơi lên, chỉ phần giải thích quy tắc đổi tinh hạch đó, : “Quy tắc đổi tinh hạch của cửa hàng là: một tinh hạch cấp một thể đổi một trăm tích điểm, tinh hạch cấp hai đổi năm trăm tích điểm, tinh hạch cấp ba đổi hai nghìn tích điểm, tinh hạch cấp bốn là năm nghìn, tinh hạch cấp năm là mười nghìn.
Tích điểm thể dùng để mua cơm, cũng thể dùng để thuê phòng. Ai tờ rơi thì đến chỗ nhân viên của mà lấy một bản nhé.”
Manh Manh theo, đến cửa, nhét tờ rơi tay họ.
“Ê, thấy , một tinh đổi một trăm tích điểm đấy, hai tinh đổi năm trăm tích điểm!”
“Bà chủ lát nữa khai trương ? đói quá!”
Mọi bàn tán xôn xao, hiếm khi thấy khuôn mặt họ hồng hào như , vô cùng mong đợi cô chủ Hạ.
Hộp cơm cô lấy lúc nãy ai cũng thấy, đó cơm thừa nấu bừa, mà là gạo ngon thật sự.
Bao lâu họ ăn cơm trắng, còn cả rau, thịt.
Trời ơi, thể nghĩ nữa, nước miếng sắp chảy tràn khỏi khóe miệng …
“Hôm nay…” Hạ Ngôn tỏ vẻ áy náy, hiệu cho bên trong cửa hàng vẫn còn bẩn: “Hôm nay thật sự , nhiều thiết chuẩn xong. Xin cố gắng nhẫn nại thêm chút nữa, sáng sớm mai bảy giờ mở cửa đến tám giờ tối.”
Có hỏi : “Bà chủ, chúng đồng hồ, khi nào là bảy giờ.”
“ , giờ giấc của cô muộn, năm giờ mở cửa ?”
Mọi hiểu tại tiền mà kiếm, còn đặt giờ hoạt động. Ở đây cửa hàng nào chẳng mở cả ngày? Trừ cửa hàng hoa , hoa nở còn giới hạn lượng. Chẳng lẽ nhà hàng cũng giới hạn?
Kinh ngạc.
“Bà chủ, chỗ cô cơm thật sự giới hạn ? Chúng mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu?” Một nhanh trí hỏi.
Đây là vấn đề đều quan tâm. Nếu cơm đủ, họ đến sớm!
“ . Chỉ cần lãng phí thức ăn, trong giờ hoạt động, đến lúc nào cũng cơm nóng để ăn.” Hạ Ngôn khẳng định chắc chắn. “Còn về vấn đề đồng hồ, lát nữa sẽ treo ở đại sảnh. Bây giờ, mời về , ở đây bụi lắm.”
Bà chủ lên tiếng đuổi khách, cũng ngại ở , ba bước ngoái đầu , năm bảy tụm bàn tán nhỏ giọng.
“Cửa kính lớn thế , bà chủ sợ nửa đêm trộm đồ .”
“Cô chủ quen Trử tư lệnh, thế lực chống lưng lớn lắm, ai mắt mà dám đến gây sự chứ, trừ khi lăn lộn ở đây nữa.”
…
Hạ Ngôn tiễn khách xong, thấy Phúc Nương đang dùng cây lau nhà lau sàn, cô gái cũng tháo vát.
Nghĩ một chút, cô ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-113-rat-hai-long.html.]
Cô bảo Manh Manh sắp xếp tờ rơi còn , phát cho những khách hàng thể đến cửa hàng xin tờ rơi.
Hạ Ngôn đến cửa phòng chủ, chuẩn xem, nhưng phát hiện cửa đang khóa.
Có dọn dẹp vệ sinh xong, đạt tiêu chuẩn kinh doanh thì mới coi là thành nhiệm vụ ?
Cô nhíu mày, định đợi họ xong việc khai hoang xem thông báo thành nhiệm vụ .
Lúc , bụng cô réo lên, báo hiệu trống rỗng.
Cô mới nhớ bận rộn cả ngày, kịp ăn cơm.
Bưng một bộ bàn ghế ? Hơi phiền phức.
Hạ Ngôn nghĩ một lát, đến quảng trường rộng rãi, trực tiếp lấy xe motorhome . Bất chấp ánh mắt kinh ngạc của những xung quanh, cô mở cửa xe bước .
Điều đầu tiên cô là bật điều hòa, đó thả màn hình xuống, tiếp tục xem bộ phim xem xong.
Trời nóng, cô ăn đồ quá nóng, gọi một suất bún khoai tây nghiền, rong biển cay, củ sen cay và một phần nhỏ tôm hùm đất cay, cộng thêm một ly quất chanh nửa đá.
Chất lỏng lạnh ngọt chua trôi qua thực quản, chảy dày khiến cô rùng , cảm thấy sự nóng bức cơ thể tan biến hết.
Cô lấy đũa , xem phim ăn, cảm thấy nhàn nhã thư thái.
Sau bữa ăn, cô cũng vội ngoài. Nằm xem phim, thổi điều hòa chẳng thoải mái ?
Làm xong việc, Manh Manh tự nhiên sẽ đến tìm cô.
Ba giờ , cô nhận thông báo từ hệ thống.
【Nhiệm vụ ẩn: Thiết lập chi nhánh tại Thành phố Sơn thành】
【Phần thưởng nhiệm vụ: Kích hoạt Cánh cổng Khu nghỉ dưỡng phát】
Hạ Ngôn lật dậy, tìm thấy Cánh cổng Khu nghỉ dưỡng mà hệ thống , nhấp xem mô tả.
【Cánh cổng Khu nghỉ dưỡng: Là một cánh cổng kết nối với những cảnh thế giới, cảnh ngẫu nhiên, giới hạn , yêu cầu đặc biệt. Điều duy nhất đáng chú ý là vui lòng xử lý các nguy cơ tiềm ẩn tại địa điểm 】
Cô đóng giao diện, định đợi khi về tổng cửa hàng thì lắp đặt xem.
Lúc , ngoài cửa vang lên tiếng gõ, là Manh Manh gọi cô về chi nhánh.
Hạ Ngôn dậy, lấy hộp cơm và nước khoáng từ tủ lạnh, cho túi xuống xe.
Cô thu xe motorhome ô hệ thống, về phía chi nhánh.
Từ xa, cô thấy tấm biển ghi tám chữ lớn.
Khách sạn Nghỉ dưỡng Chi nhánh Số một.
Hai ô cửa kính sạch sẽ sáng bóng, bên trong cửa hàng mới.
Phúc Nương và những khác đang dùng giẻ lau tỉ mỉ lau chùi các góc cạnh trong đại sảnh.
Hạ Ngôn bước , lời nào, một vòng quanh nhà hàng , đó phía , kiểm tra cầu thang và các phòng.
Năm thuê mím môi, căng thẳng theo cô, cẩn thận quan sát nét mặt cô, đồng thời cũng tự kiểm tra xem chỗ nào lau sạch , dùng giẻ lau nữa.
Hạ Ngôn để ý đến họ, xem xét từng phòng một, cuối cùng đại sảnh tầng một, gọi vài đến mặt.
“Bà chủ, những nơi khác dọn dẹp xong , chỉ phòng của bà chủ chúng , thể dọn dẹp…” Một phụ nữ vội vàng . Cô cô đầy lo lắng.
“Ừm, , cái đó cần các cô lo.”
Nghe cô , năm mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lòng vẫn còn lo, vì bà chủ vẫn gì về vấn đề vệ sinh.
Hạ Ngôn mỉm , dịu khí căng thẳng.
“ kiểm tra vệ sinh, dọn dẹp sạch sẽ, hài lòng. Manh Manh.”