Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 107: Tiến về mục tiêu
Cập nhật lúc: 2025-11-12 23:55:50
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây chính là cách mà Hạ Ngôn nghĩ .
Chiếc xe nhà di động s.ú.n.g máy, cô thể nhanh chóng tiêu diệt xác sống bằng cách đó, đó để Manh Manh thu thập tinh hạch.
Một trăm năm mươi nghìn điểm tích lũy chẳng dễ như trở bàn tay ?
Chiếc xe tặng !
"Manh Manh, tiếp tục đến địa điểm tiếp theo!"
Nghỉ ngơi một lát, cô chuẩn lên đường. Tốt nhất là hôm nay thể tích đủ tinh hạch để trả nợ, tránh đêm dài lắm mộng, hệ thống đổi ý.
Manh Manh ngoan ngoãn khởi động xe, lái đến khu vực tiếp theo và tiếp tục chạy vòng quanh để thu hút xác sống.
Làm theo cách cũ, khi phía xe nhà di động kéo theo một hàng dài xác sống, Manh Manh chủ động tìm một chỗ trống để đỗ xe. Cậu xách túi, đeo găng tay, bọc chân, bên cạnh còn chuẩn một chậu nước, sẵn sàng chờ bà chủ kết thúc trận chiến để nhặt tinh hạch.
"Manh Manh, lên !"
Cô lao .
Lúc cô xe, Hạ Ngôn đang bên bàn ăn bún ốc cay siêu cấp. Bên cạnh là sữa tươi nguyên chất để giải cay và nửa cái chân giò kho.
Manh Manh đặt túi xuống bên cạnh: "Bà chủ, rửa sạch ."
Hạ Ngôn gật đầu, gặm chân giò thu tinh hạch.
Đing, bạn thu ba mươi nghìn điểm tích lũy.
Còn thiếu một trăm nghìn điểm tích lũy.
Buổi tối, Hạ Ngôn liệt ghế sofa, buồn cử động, lười biếng uống nước ép trái cây xem phim.
Vật lộn cả ngày, cuối cùng cô cũng tích đủ điểm tích lũy.
Cô vẫn nhớ khi hệ thống nhận thông báo trả nợ, nó kinh ngạc hỏi cô tại tích đủ một trăm năm mươi nghìn điểm nhanh như .
Hạ Ngôn dĩ nhiên sẽ trả lời.
Dựa ba dấu chấm mà hệ thống đáp , cô nó thông minh thêm một chút sự giáo d.ụ.c của cô.
Đồng thời cô cũng phát hiện rằng bất cứ ai cấp độ dị năng cao thì việc thu thập tinh hạch đều vô cùng đơn giản. Với mức giá hiện tại của khách sạn, chừng đó đủ để nhóm dị năng giả cấp cao sống ung dung cả đời.
Chưa kể đến các căn cứ trưởng của những căn cứ lớn nhỏ.
Xem cô thể sắp xếp một phiên bản khách sạn siêu sang.
Mặc dù cô luôn nghĩ rằng thể kiếm bao nhiêu điểm tích lũy từ nghèo, nhưng ngờ đối với những năng lực mạnh, việc lấy tinh hạch quá dễ. Ngay cả cô còn thể thu một trăm năm mươi nghìn điểm trong một ngày, huống chi họ sống trong tận thế quanh năm.
Nghĩ đến lượng tinh hạch ít ỏi trong tay những sống sót trong cửa hàng, cô phần lớn tinh hạch đều tầng lớp thượng lưu thu bằng nhiều lý do khác .
Đây đúng là một đàn cừu béo đang chờ xẻ thịt.
Hạ Ngôn cảm thấy nhiệm vụ ẩn đến vô cùng đúng lúc.
Nghĩ đến lượng tinh hạch dồi dào trong tay những đó, cô cảm thấy ngứa ngáy.
"Manh Manh, tối nay thể lái xe xuyên đêm ? đến thành phố Ân Sơn sớm một chút."
Ban đầu chỉ cần hai mươi sáu giờ là đến nơi, chỉ vì cô ngắm cảnh nên chệch khỏi lộ trình.
"Được, bà chủ." — "Ừm, ngày mai đổi để lái."
Hạ Ngôn dậy, trong xe để tiêu hóa thức ăn, tiện tay mở danh sách đăng ký thẻ tích lũy.
Khi đăng ký thẻ tích lũy nhiều câu hỏi chi tiết.
Hệ thống thể kiểm tra xem đăng ký dối , câu trả lời thực tế là gì, và đưa điểm đ.á.n.h giá dựa tình hình thực tế của đó. Những 6 điểm đều hiển thị màu đỏ, điểm càng thấp thì màu đỏ càng đậm, càng chứng minh nhiều việc , hề giới hạn.
Những như là nhóm khách hàng mà khách sạn tuyệt đối tiếp nhận, và đương nhiên sẽ đồng ý cho họ trở thành hội viên.
Hạ Ngôn ngờ nhanh như thấy một đơn chỉ hai điểm. Người như thế mà cũng dám giới thiệu?
Cô kéo xuống cuối trang: giới thiệu — Ngạc Tắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-107-tien-ve-muc-tieu.html.]
Chậc chậc, từ chối.
Các đơn đăng ký khác đều vấn đề gì, cô chọn bộ và nhấn đồng ý.
Ngay khi cô nhấp xác nhận, đăng ký lập tức nhận thẻ tích lũy. Sau khi xem hướng dẫn, họ vô cùng phấn khích, đặt ngay món giao đồ ăn đầu tiên trong tận thế.
Còn tại thành phố Ân Sơn, Ngạc Tắc cũng nhận thông báo từ chối.
"Sao thế? Tại từ chối?"
Hắn cau mày.
Hắn mở thông tin đăng ký, cứ tưởng sơ sót, điền tên giới thiệu.
Hai ngày đến cửa hàng của bà chủ Hạ mua một đống đồ, chẳng lẽ cô là ai?
Ngạc Tắc thấy tên vẫn ở mục cuối cùng.
"Quái thật."
Hắn lẩm bẩm, sửa thành “Anh em của Trử tướng quân — Ngạc Tắc”, gửi nữa.
"Lần chắc chắn chứ?"
Trong xe nhà di động, Hạ Ngôn tắt giao diện, bắt đầu vệ sinh cá nhân đắp mặt nạ.
Công việc xử lý xong, chỉ là tình hình bên Gấu Gấu thế nào. Nó cũng gọi cho cô, chắc là chuyện gì.
Trong khách sạn Nghỉ dưỡng, Gấu Gấu đang giữa đại sảnh, đối diện là các nhân viên khác.
Nó đang báo cáo công việc của họ. Nhìn chung vấn đề gì, khách thuê phòng đều sinh hoạt định, ai gây rối.
"Tốt, hôm nay vất vả , về nghỉ ngơi ."
Gấu Gấu vẫy cánh tay tròn mũm mĩm, cho họ tan . Lúc nó mới bên ngoài cửa, bốn lạ đang bước nhanh tới.
Gần đây khách mới đến nhiều, nó cũng quen .
Bốn đó trông vẻ ép cùng . Người đàn ông thấp nhất rõ ràng cô lập, bất kể gì, ba cao lớn còn đều phớt lờ, chẳng buồn đáp .
Đợi họ bước đại sảnh, Gấu Gấu mới tiến lên chào hỏi.
"Quý khách thuê phòng ? Khách sạn chúng chỉ an , mà còn phòng tắm. Tầng hai còn nhà hàng phục vụ, phí cũng cao."
Gấu Gấu đưa tờ rơi qua: "Đây là sổ tay mới nhất của khách sạn, qua đó quý khách thể hiểu rõ tình hình một cách nhanh và chi tiết nhất."
Nó nhận ngay bốn chú ý đến nó, ánh mắt liên tục đ.á.n.h giá đại sảnh.
Cuối cùng một trong đó đưa tay nhận tờ rơi.
Người đàn ông thấp bé lấy tinh hạch đưa tới: "Chủ quán… nhỏ, chúng thuê phòng. À, là chủ ở đây ? Xưng hô thế nào?"
Gấu Gấu thẻ nhanh, giả như thấy câu hỏi: "Bốn vị thể xem bảng giá và chọn phòng thuê."
Người đàn ông thấp bé chặn bởi một “bức tường” cứng cũng chẳng mềm, xoa xoa mũi im lặng bảng giá.
"Cho chúng một căn hộ." Người đàn ông cầm tờ rơi lấy một tinh hạch cấp hai, đưa Gấu Gấu thủ tục.
"Vâng, thẻ xong, ngay cẳng tay. Quý vị thể thang máy lên. Nếu ăn cơm thì thể đến tầng hai, hoặc ghé nhà hàng tự chọn dùng bữa ."
Ba đàn ông cao lớn , cố nén sự kinh ngạc, chuẩn đến khu nhà hàng tự chọn để ăn thử.
"Xin quý khách, mời quý vị xem bảng hướng dẫn . Trong đó quy tắc của nhà hàng, nhà hàng tự chọn và cửa hàng lẩu. Mong quý vị kỹ, tránh vi phạm quy định."
Quy tắc?
Ba nhíu mày, dừng quan sát Gấu Gấu, cố dò thực lực. Bọn họ vẫn gặp chủ quán thật sự, nên tạm thời dám manh động.
Trao đổi ánh mắt xong, họ bắt đầu nghiêm túc hướng dẫn.
Gấu Gấu vốn còn mong đợi thêm doanh , lập tức thất vọng.
Sao kiềm chế bản tính như ? Nó trông yếu ớt thế mà khiến bắt nạt ?