Quan Tuyết Yến giật , thấy La Vân Khỉ, khuôn mặt liền đỏ bừng như lửa đốt.
Hàn Diệp cũng phần lúng túng, vội tiến lên một bước.
“Phu nhân, nàng về ?”
La Vân Khỉ gật đầu với , sang Quan Tuyết Yến.
“Tuyết Yến , tình ý với Hàn Diệp, cũng hiểu trượng phu quả thật là hiếm đời – dung mạo tuấn tú, tính tình ôn hòa. thế gian vạn sự đều đến . Nay cưới thê tử, ắt hẳn còn chỗ cho . Ta khuyên sớm dứt lòng, đừng vì si tâm vọng tưởng mà lỡ làng nhân duyên của chính .”
Lời tuy gay gắt, nhưng từng chữ như kim châm đáy lòng.
Quan Tuyết Yến ? Mặt mày trắng bệch, lập tức lấy tay che mặt, bỏ chạy.
La Vân Khỉ sắc mặt nghiêm nghị, khiến Hàn Diệp cũng chút chột .
“Phu nhân… chuyện , …”
La Vân Khỉ lườm một cái, nhàn nhạt :
“Không cần giải thích, hết . Ta về để bắt gian, mà là lấy bạc cứu gấp.”
“Viết biển hiệu đúng ? Ta lập tức .”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Hàn Diệp gật đầu, hỏi thêm:
“Chẳng cửa hàng chuyện gì ?”
“Là Tường Vi xảy chuyện.”
La Vân Khỉ thở dài, đem sự tình của Tạ Tường Vi kể cho Hàn Diệp .
Cuối cùng nàng chau mày:
“Thôi thì cùng một chuyến sợ bọn họ khó Tường Vi với lão thôn trưởng.”
Thấy La Vân Khỉ vì Tạ Tường Vi mà quan tâm lo lắng, Hàn Diệp cũng thấy ấm lòng, gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-87-han-da-cuoi-ta-tu-nhien-chang-con-cho-cho-nguoi-12.html.]
“Chỉ cần nàng nghi ngờ , bảo gì cũng .”
La Vân Khỉ lườm một cái, giọng pha chút nũng nịu:
“Nếu chuyện mờ ám, nghi ngờ gì? Thiếp nào hũ dấm chua .”
Hàn Diệp cong môi , nhẹ nhàng :
“Thế ngửi thấy vị chua ở đây?”
“Chua cái đầu , mau !”
Nói đoạn, La Vân Khỉ phòng chính, lục một cái hộp sắt gỉ sét.
Nàng thở dài – bạc vất vả mới dành dụm , sắp giữ nổi.
so với chút tiền tài , hạnh phúc của Tạ Tường Vi mới là điều nàng coi trọng.
La Vân Khỉ là trọng nghĩa khí, nhận ai là của thì ắt lòng chân thành, hết mực đối đãi. Mà Tạ Tường Vi cũng chẳng giống những nữ nhân tầm thường khác, nàng thấy nàng là chí hướng. Nếu chỉ như Quan Tuyết Yến – chỉ mộng mơ luyến ái – thì nàng chẳng phí công tương trợ đến thế.
Chuẩn xong bạc, Hàn Diệp cũng xong biển hiệu.
Hai thu dọn sơ qua cùng đến cửa tiệm.
La Vân Khỉ xâu tiền bằng dây, trao tận tay cho Tạ Tường Vi.
“Sợ bên gây chuyện, để tỷ phu cùng . Nếu trời tối thì để nghỉ nhà một đêm cũng chẳng . Còn lời , nhớ kỹ trong lòng, nếu thôn trưởng đồng ý, thì hai cùng về đây.”
Tạ Tường Vi cảm động đến mức suýt quỳ xuống mặt nàng – bản đức gì, phúc gì mà gặp một tỷ tỷ như thế . Nếu kiếp , nàng nhất định trâu ngựa để báo đáp ân nghĩa .
Nàng lau nước mắt, xúc động :
“Đa tạ đại tỷ, sẽ về thương lượng với gia gia.”
“Ừ.”
La Vân Khỉ tiễn hai khỏi cửa, đến khi bóng dáng khuất hẳn, nàng mới khẽ thở dài, trở tiệm. Rồi đem nỗi buồn vì hết tiền hóa thành động lực, ở cửa rao hàng như .