Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 85: Có Thê Tử Như Vậy, Phu Quân Còn Cầu Gì Nữa? (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-13 16:10:58
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng tin hai , nhưng thiên hạ miệng lưỡi khó lường, huống chi Tường Vi vẫn là cô nương gả. Lại nữa, nếu Hàn Diệp đám thương hộ liên thủ gây khó dễ cho nàng, ắt hẳn sẽ chịu yên.

“Đọc sách thì cứ chăm chỉ mà , tâm đừng tạp loạn. Bằng chẳng thành gì. Ta còn trông mong vinh hiển tổ tông nữa đó.”

Hàn Diệp dang tay ôm lấy chân nàng, đầu tựa lên gối nàng, dịu dàng :

“Nếu nàng vì mệt mỏi mà lâm bệnh, thì quan to cỡ nào cũng vô dụng. Cả đời , điều mong mỏi nhất là tiền tài chức tước, mà chỉ là cùng nàng bình an hết một kiếp.”

La Vân Khỉ , tâm liền lay động sâu sắc. Nàng đưa tay vuốt mái tóc đen nhánh của , từng sợi từng sợi nhẹ nhàng chải mượt, đặt lên vai .

“Chàng nghĩ , nhưng sống đời, ngừng nỗ lực vươn cao. Chỉ khi dốc hết sức lực sống một , thì mấy mươi năm nơi trần thế mới uổng phí. Nếu thật đến một ngày, hai già yếu, bất động giường, ngẫm tháng năm qua, cũng thể tự nhủ: đời hề uổng sống.”

Hàn Diệp khỏi ngẩng đầu, ánh mắt dừng nơi dung nhan thanh tú mà kiên định của La Vân Khỉ, trong lòng dâng lên một trận rung động sâu sắc.

Thật chẳng ngờ một phụ nhân thể những lời thấu triệt đến — là , lòng còn nông cạn.

Hắn lập tức dậy, cung kính :

“Nương tử một phen lời vàng ý ngọc, khiến Hàn Diệp thụ giáo nhiều. Từ nay về , tất sẽ dốc hết lực, phụ tháng năm qua, cũng phụ thâm tình của nương tử.”

Nhìn dáng vẻ nghiêm cẩn của , La Vân Khỉ bật khẽ khàng.

“Được, xem thử mùa thu năm nay, thể đỗ tú tài trở về .”

Hàn Diệp nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, trầm giọng thề hứa:

“Vi phu nhất định để nương tử thất vọng.”

“Vậy thì .” Nàng mỉm dậy, “Chàng tiếp tục ôn bài , nghỉ đây.”

Nàng , Hàn Diệp ngăn .

“Trời cũng còn sớm, nương tử đừng nữa, đêm nay nghỉ tạm ở đây .”

La Vân Khỉ bất giác lùi về một bước, nhưng trông thấy ánh mắt trong trẻo, chẳng vương chút tạp niệm, lúc mới hiểu là nghĩ nhiều quá.

Thấy nàng lùi bước, Hàn Diệp vội hỏi:

“Nương tử, nàng ?”

La Vân Khỉ khẽ đỏ mặt, giọng nhỏ như muỗi kêu:

“Không gì...”

Hàn Diệp liền nhẹ nhàng bế nàng đặt lên giường, kéo chiếc chăn mỏng mùa hạ đắp lên nàng.

La Vân Khỉ quả thật mệt mỏi rã rời, còn sức phản kháng, liền nửa tình nửa nguyện mà .

Hàn Diệp tiếp tục ôn sách một hồi, cũng sớm nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-85-co-the-tu-nhu-vay-phu-quan-con-cau-gi-nua-22.html.]

Nhìn dung nhan đang say ngủ của La Vân Khỉ, Hàn Diệp khẽ nắm lấy tay nàng, trong lòng chỉ văng vẳng một câu:

“Có thê tử như thế, phu quân còn cầu gì?”

Một đêm an lành trôi qua, La Vân Khỉ tỉnh dậy thì Hàn Diệp chẳng còn trong phòng.

Không hiểu vì , chỉ cần Hàn Diệp bên cạnh, giấc ngủ của nàng luôn thật sâu.

Nàng vội vàng rời giường, cửa thấy Hàn Diệp từ gian chính bước , trong bếp khói nghi ngút, lửa nồi đang cháy đỏ.

“Đêm qua ngủ muộn như , ngủ thêm chút nữa?”

Hàn Diệp mỉm đáp:

“Sợ gián đoạn mộng của nương tử, nên dậy sớm lo liệu. Cơm canh tối qua hâm nóng cả , Hàn Mặc cũng đưa học, nương tử hôm nay cần vội vã nữa.”

Lòng La Vân Khỉ trào dâng một trận ngọt ngào — Hàn Diệp quả là tâm. Chỉ riêng điểm thôi, bao khổ nhọc nàng chịu cũng thấy xứng đáng.

“Vất vả cho . mấy việc về để , cứ gọi dậy sớm là xong.”

Hàn Diệp đưa tay ôm lấy nàng, nhẹ nhàng:

“Mấy việc khi rời khỏi làng vẫn thường , chẳng qua gần đây nàng nuông chiều quen .”

Lời dứt, trong lòng La Vân Khỉ bỗng dâng lên ký ức về nguyên chủ từng đối xử tệ bạc với , kìm ngẩng đầu hỏi:

“Hàn Diệp, ... hận khi xưa ?”

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Hàn Diệp khẽ lắc đầu:

“Không hận.”

“Sao ?” La Vân Khỉ ngẩn ngơ khó hiểu.

Hàn Diệp hiền hòa:

“Chúng thánh nhân, ai mà chẳng ? Việc qua thì cho qua , nương tử đừng tự trách nữa.”

Nhìn khuôn mặt tuấn tú góc cạnh của , tim La Vân Khỉ bất chợt ấm lên, trong đầu chợt nảy ý hôn một cái.

lúc , Hàn Dung từ trong nhà chạy ào , dang tay ôm chầm lấy nàng:

“Tẩu tử, chúng nên đến tiệm ?”

La Vân Khỉ vội thu suy nghĩ mơ hồ, bế Hàn Dung lên :

“Được, thì chúng cùng tiệm thôi.”

Loading...