La Vân Khỉ thần sắc lạnh nhạt, khí thế hề suy giảm.
“Cho dù lão Thiên Vương đến, cũng chỉ một câu: Muốn bạc, hết xin Hàn Mặc.”
Vừa thấy phụ nhân túm lấy tỷ tỷ , Hàn Mặc liền nhào tới, cúi đầu cắn mạnh một cái tay nàng .
“Không cho ngươi động tỷ tỷ !”
Phụ nhân đau quá liền buông tay.
Người trong thư viện vội chạy đến, nhanh chóng kéo hai bên .
Phụ nhân vốn quen thói ngang ngược, giờ liên tiếp ép nhún, mặt mũi lập tức đỏ như gan heo.
“Đồ họ La , ngươi cứ chờ đấy cho !”
La Vân Khỉ phủi vạt áo, hờ hững nàng, lạnh lùng :
“Không cần chờ, hôm nay xử cho xong việc . Mau xin .”
Thấy La Vân Khỉ lợi hại như thế, hai đứa trẻ khác sợ hãi đến run , vội vàng cúi đầu lời xin :
“Chúng sai , sẽ bắt nạt Hàn Mặc nữa.”
Nhìn y phục của hai đứa trẻ là bọn chúng con nhà giàu , La Vân Khỉ cũng chẳng ý khó. Một khi nhận sai thì nàng cũng cho qua.
Dù trẻ con chơi cùng , cũng khó tránh khỏi lúc va chạm.
La Vân Khỉ dịu giọng, đưa tay xoa đầu bọn trẻ, dịu dàng bảo:
“Biết sai là . Chỉ cần các ngươi bắt nạt Hàn Mặc nữa, cũng sẽ chấp nhặt .”
Hai đứa nhỏ thấy nàng hung dữ, càng cảm tình, vội cúi đầu :
“Cảm ơn tỷ tỷ, chúng cam đoan bắt nạt Hàn Mặc nữa.”
“Vậy thì , mau học hành .”
Nhi tử của phụ nhân định len theo lưng chúng mà , La Vân Khỉ đưa tay chặn .
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Hôm nay mà để chạy thoát, ngày mai Hàn Mặc ức hiếp.
Ở thời cổ đại , nàng chỉ mấy thôi. Hơn nữa, Hàn Diệp là nam tử, lẽ nào đến thư viện vì vài chuyện lặt vặt , chỉ nàng – tỷ tỷ – mới mặt .
“Không .”
La Vân Khỉ tròn mắt, đôi mắt phượng bừng khí sắc lạnh, khiến đứa nhỏ sợ đến như trời trồng.
Phụ nhân tức đến độ lao về phía nàng, xung quanh giữ chặt cho động thủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-82-han-phai-quy-xuong-noi-12.html.]
“Cũng chỉ là chuyện trẻ con thôi, Tần tẩu tử, thôi bỏ .”
Phụ nhân thể đánh La Vân Khỉ, mặt mày càng thêm tức giận, như gan heo sắp nổ tung.
Miệng đầy nước bọt mắng lớn:
“Muốn con xin cũng , nhưng ngươi đưa một trăm đồng chữa thương, một đồng cũng thiếu!”
La Vân Khỉ khẩy – rõ ràng là giở trò vòi tiền.
“Được thôi, chẳng một trăm đồng .”
Một trăm đồng chẳng đáng là bao với nàng, nhưng thể diện của đứa nhỏ thì thể để mất.
Nàng thò tay trong áo, lôi đúng một trăm đồng tiền.
“Cho con ngươi quỳ xuống mà .”
“Dựa mà bắt con quỳ?!”
La Vân Khỉ lạnh:
“Muốn lấy nhiều tiền như , lễ tiết tất nhiên cũng khác biệt.”
Một trăm đồng, cũng đủ để phụ nhân bán ít thịt lợn .
Phụ nhân liếc đống tiền trong tay nàng, cắn răng một cái, đá mạnh nhi tử.
“Tần Trọng! Còn mau quỳ xuống xin !”
“Mẫu …” Tần Trọng rõ ràng cam lòng, nhưng sợ đánh, đành quỳ xuống mặt Hàn Mặc.
“Xin Hàn Mặc, nên mắng ngươi.”
Hàn Mặc mặt mày vẫn lạnh tanh, chẳng lời nào, chỉ thấy xót tỷ tỷ vì mất một trăm đồng tiền.
La Vân Khỉ khẽ vỗ vai , dịu dàng hỏi:
“Hàn Mặc, chấp nhận lời xin của ?”
Hàn Mặc trầm mặc chốc lát, gật đầu nhẹ.
“Tốt, học .”
Nói xong, La Vân Khỉ bước đến mặt phụ nhân , giơ tay đổ bộ một trăm đồng tiền thẳng xuống đầu nàng .
“Được, tiền trả, từ nay hai bên coi như thanh toán xong.”
Phụ nhân ném đến ngẩn , song vẫn cúi xuống nhặt tiền, đợi nàng nhặt xong, La Vân Khỉ rời từ lúc nào.