Lưu Thành Vũ gãi đầu ngốc nghếch:
“Hắn là Lý Thất đấy, đại tỷ ?”
La Vân Khỉ liếc mắt thiếu niên , tuổi chỉ chừng mười bốn mười lăm, với vóc dáng gầy gò thế , là cao thủ sòng bạc trong lời đồn ? Huống chi cái tên Lý Thất cũng hiếm, thiên hạ tên chắc chẳng ít.
Nghĩ , trong lòng nàng phần thất vọng, nhưng mặt vẫn nở nụ ôn hòa:
“Không quen , chỉ thấy hài tử trông gầy quá, Thành Vũ, khi việc nhớ giúp đỡ nó nhiều một chút.”
Lý Thất , trong mắt lộ vẻ cảm kích, khẽ cúi đầu.
Lưu Thành Vũ hề hề:
“Đại tỷ sai , chớ thấy gầy mà coi thường, sức còn khỏe hơn cả nữa đấy.”
Vừa giơ tay vỗ nhẹ lên đầu Lý Thất:
“Còn mau chào hỏi đại tỷ và tam tỷ .”
Lý Thất ngượng ngùng ngẩng đầu lên, nhỏ giọng:
“Chào Đại tỷ, chào tam tỷ.”
La Vân Khỉ mỉm dịu dàng:
“Chớ bắt nạt , mau nghỉ ngơi , lấy dưa hấu, cùng ăn giải nhiệt.”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Lưu Thành Vũ vốn thứ gọi là dưa hấu, Lý Thất càng từng thấy. Cắn một miếng , chỉ thấy mát lạnh ngọt lành, nước dưa thanh mát lan khắp miệng, cả hai đều nhịn mà ăn từng miếng lớn.
Ăn xong, Lưu Thành Vũ hỏi thăm tình hình gần đây của Hàn Diệp, La Vân Khỉ kể mấy hôm của Lý gia đ.â.m lén, liền nổi trận lôi đình, một mực đòi tìm Lý gia tính sổ. Mãi đến khi Ngô A Hương bắt, Lý thị cũng luận tội, mới chịu thôi.
Thấy Lưu Thành Vũ lo lắng cho như , La Vân Khỉ trong lòng cũng thấy ấm áp.
Ở hiện đại, nàng từng hâm mộ những ai tỷ đông vui, gặp chuyện thì cả nhà cùng . Còn nàng thì chỉ già bệnh tật. Nay tỷ dù cùng m.á.u mủ, nhưng tình chân thật cũng chẳng kém.
Sợ Lưu Thành Vũ mấy lời đồn ở chợ mà nổi nóng chuyện dại, La Vân Khỉ vội thúc hai vác củi về sớm.
Nhìn bóng lưng Lưu Thành Vũ khuất dần, Tạ Tường Vi khẽ:
“Không ngờ nhị ca mới đầy tháng, mà rắn rỏi lên thấy rõ.”
La Vân Khỉ gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-72-nuong-tu-vi-phu-da-linh-hoi-12.html.]
“ , nếu chịu khổ luyện thêm chút nữa, chừng còn thể thi đỗ võ trạng nguyên.”
Tạ Tường Vi mắt sáng lên:
“Thế thì quá! Nếu tỷ phu thi đỗ trạng nguyên văn, nhà chẳng đủ văn võ song ?”
Tiểu Hàn Dung cũng nhảy cẫng lên:
“Ta cũng trạng nguyên! Ta nữ trạng nguyên!”
Nhìn tiểu cô nương hồn nhiên phấn khích, La Vân Khỉ nhịn bật khanh khách. Bỗng tiếng vang lên:
“Hai vị cô nương gặp chuyện gì mà vui thế? Nghe Hàn mấy hôm La cô nương ả họ Lý ám hại, nay khá hơn ?”
La Vân Khỉ ngẩng đầu, thấy tới là Phương Lộc Chi, vài ngày gặp, vẫn mang dáng vẻ nho nhã, bên cạnh là tiểu tư quen thuộc, nụ mặt vẫn ôn nhu như xưa.
Nghĩ đến bộ dạng ghen tuông của Hàn Diệp , La Vân Khỉ lập tức cảm thấy nên giữ cách.
Nàng thu nụ , chắp tay hành lễ:
“Đa tạ công tử quan tâm, vết thương của tiểu nữ còn đáng ngại. Hôm nay công tử đến mua gì ?”
Phương Lộc Chi khẽ :
“Không mua gì cả, chỉ là rảnh rỗi dạo quanh. Gần đây nha môn đón một vị quan lớn, cả phủ đều bận rộn, hôm nay mới dịp thong dong.”
La Vân Khỉ đối với chuyện trong huyện mấy bận tâm, cũng chẳng nhiều lời cùng Phương công tử.
Ánh mắt lướt qua liền thấy Tạ Tường Vi khẽ cúi đầu, bất giác trong lòng sinh ý.
Phương Lộc Chi tuy hạng khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng là bậc tú tài, tính tình ôn nhã. Tạ Tường Vi xinh đoan trang, nếu hai thành đôi, cũng là mối lương duyên xứng ý.
Nghĩ thế, nàng mỉm :
“Thì là … Ồ, chợt nhớ chút việc đưa Hàn Dung về nhà, thể tiếp chuyện công tử .”
Dứt lời liền nắm tay Hàn Dung bước nhanh khỏi cửa.
Tạ Tường Vi vội dậy:
“Đại tỷ?”
La Vân Khỉ đầu , chỉ kéo tiểu cô nương rời như gió.