Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 47: Không Thể Nói Là Không Được (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-05-26 15:31:04
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Diệp chẳng tăng cho nàng bao nhiêu hảo cảm, khoa trương đến thế!

Ngay đó, La Vân Khỉ ngạc nhiên phát hiện, quầy dược phẩm mà xuất hiện cả hai loại thuốc quý là "Hoàng Na Mẫn" và "La Hồng Mai Tố".

Quả thực là phát tài !

Ở thời cổ, cảm mạo cũng thể đoạt mệnh, huống chi là viêm nhiễm – khi còn kịp cứu thành oan hồn. Nay hai loại thuốc trong tay, chẳng khác nào thêm một tầng bảo hộ cho sinh mạng.

Nàng vội vàng lấy thuốc , cẩn thận bóc hết vỉ thuốc, chia hai gói bọc bằng giấy dầu, đề tên thuốc và hạn dùng rõ ràng, lấy thêm một quả dưa lưới, định tối nay thưởng cho hai đứa nhỏ.

Lo liệu xong, nàng bắt đầu lựa chọn hàng hóa. Nhìn đám vật phẩm phong phú hoa cả mắt, ý nghĩ mở một cửa hàng tựa siêu thị hiện đại càng bức thiết hơn.

Suy tính một phen, La Vân Khỉ quyết định hôm nay chợ bán nữa. Rèn sắt rèn lúc còn nóng, hiếm khi hàng hóa đủ đầy thế , chi bằng lập tức khởi sự, mở cái siêu thị đầu tiên giữa chốn cổ đại !

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Hai bên khu chợ đều tiệm tạp hóa, La Vân Khỉ dò hỏi một hồi, quả nhiên một cửa tiệm gạo sắp sang nhượng, chẳng để món gì, giá một lượng bạc.

La Vân Khỉ quanh một vòng, thấy cũng ý, song ngoài mặt bộ hài lòng, chỉ đông chê tây. Năm xưa nàng và mở siêu thị, cũng từng dùng chiêu mà ép giá ba ngàn, nay đến nàng là tay lão luyện .

Chưởng quầy vốn nản, nàng chê tới tấp thì sinh phiền, phẩy tay :

“Một nghìn hai trăm đồng bạc, thế nào cũng thể thấp hơn nữa.”

La Vân Khỉ trong lòng vui như mở cờ, song sắc mặt vẫn lạnh nhạt:

“Một nghìn một . Vị trí nhà , phía đông che nắng, bước là tối om, giá đó cũng là nể tình lắm .”

Chưởng quầy thầm nghĩ tiểu nương tử thật là lợi hại, ngẩng lên tấm biển lớn phía đông, quả thực che mất ít ánh sáng, cắn răng :

“Được, nếu ngươi thể trả ngay, thì giao dịch thành!”

La Vân Khỉ khanh khách:

“Tốt, thì một tay giao tiền, một tay nhận khế ước.”

Chưa đến một canh giờ, La Vân Khỉ trở thành chủ nhân của cửa tiệm.

Để tránh Tạ Tường Vi phát hiện bí mật của hệ thống, nàng dám gọi nàng đến giúp quét dọn.

Không nàng tin Tường Vi, chỉ là lô hàng khổng lồ thực sự chẳng giải thích từ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-47-khong-the-noi-la-khong-duoc-22.html.]

Song, La Vân Khỉ nào , trong khi nàng đang bận rộn, hai ánh mắt chứa đầy độc ý đang âm thầm theo dõi.

Hai đó, chính là Quan Tuyết Yến và Lý Thận.

Lý Thận một lúc, bèn hậm hực rụt đầu về trong hẻm nhỏ, nghiến răng :

“Ả tiện nhân đúng là chút thủ đoạn, chẳng ngờ trong thời gian ngắn mà mở tiệm.”

Hôm qua trở thư viện, Lý Thận liền đem chuyện thấy nàng và Hàn Diệp ở bên kể hết cho Quan Tuyết Yến.

Quan Tuyết Yến xong thì nghiến răng căm hận. Bao nhiêu ngày mưu tính kỹ càng, rốt cuộc để La Vân Khỉ lợi, thể cam tâm?

Nghĩ đến tối qua Hàn Diệp đẩy ngã đất, hận ý trong mắt nàng vụt lóe lên.

Nàng giả bộ thờ ơ :

“Cũng thôi, chẳng ngươi nàng còn quen với công tử nhà huyện lệnh ? Dung mạo chẳng tệ, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, há kẻ tự nguyện leo lên giường? Có tình nguyện, ắt tiền bạc theo. Ngay cả Hàn đại ca cũng trúng kế của nàng .”

Nàng vốn rõ La Vân Khỉ và Hàn Diệp là phu thê, nhưng cố tình giấu chuyện đó với Lý Thận.

Lúc , Lý Thận La Vân Khỉ mê hoặc đến tâm hỏa bốc cao, còn nghĩ tới chuyện nàng trượng phu. Trong lòng , ngầm cho rằng Hàn Diệp là một trong những “gian phu”.

Hắn liền siết chặt nắm đấm, nghiến răng ken két:

“Cho dù ả quen với Phương công tử thì ? Phương công tử cũng chẳng thể theo sát ả suốt ngày. Còn tên súc sinh Hàn Diệp …”

Quan Tuyết Yến lập tức túm lỗ tai , gằn giọng:

“Lý Thận, ngươi nữ nhân thì tùy, nhưng nhất đừng động tới Hàn Diệp. Nếu ngươi dám tay với , đừng trách lão nương trở mặt nhận !”

Lý Thận hề hề, bộ dạng nhếch nhác :

“Đã là mà cô nãi nãi để mắt đến, nào dám mơ tưởng. Có điều... nếu chuyện thành công, vẫn cần cô nãi nãi hỗ trợ một phen…”

Quan Tuyết Yến nheo mắt đầy cảnh giác:

“Ngươi giúp cái gì?”

Lý Thận lập tức ghé sát tai nàng, thì thầm vài câu. Quan Tuyết Yến xong, bỗng nở một nụ nham hiểm.

“Tốt, cứ theo lời ngươi mà .”

Loading...