Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 36: Lại Để Nàng Đi Mê Hoặc Hàn Đại Ca! (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-05-19 15:46:03
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Vân Khỉ chăm chú nàng hồi lâu, bỗng nhiên bật .

“Bụng chẳng nổi hai lạng mực, cũng dám xưng là xuất thư hương thế gia? Cô nương, khuyên ngươi chớ nên ở đây tự rước lấy nhục.”

Tiểu nha đầu lập tức bước lên, cao giọng :

“Tiểu thư nhà thông kim bác cổ, thể để hạng thôn phụ như ngươi sỉ nhục?”

La Vân Khỉ liếc mắt nàng , ngữ khí trêu chọc:

“Ở quê câu, chó cắn thì chẳng sủa loạn như ngươi .”

Tiểu nha đầu tức đến mức giơ tay định đánh nàng, nhưng cổ tay đưa lên liền La Vân Khỉ chụp lấy, mạnh mẽ đẩy văng sang một bên.

“Muốn động thủ với , e là về trong bụng mà tu luyện thêm mấy năm!”

Mấy ngày nay ở chốn cổ đại, nàng mỗi ngày lụng vất vả, sức lực cũng hơn xưa ít. Huống chi ở quê nàng cũng là đánh thắng đó, đến cả La gia còn dám loạn, huống gì là một tiểu nha đầu?

Thấy La Vân Khỉ cứng rắn như , Quan Tuyết Yến khỏi lùi về một bước.

Cười khinh miệt:

“Chẳng lẽ mực trong bụng ngươi hơn ? Nhìn cái bộ dạng của ngươi, e rằng ngay cả mười chữ to cũng chẳng nhận nổi.”

La Vân Khỉ nhướng đôi ngươi thanh tú, nửa nửa :

“Không Quan cô nương đây dám so tài cùng một thôn phụ như chăng?”

Quan Tuyết Yến trong lòng vui vẻ, hỏi ngay:

“So cái gì?”

Mấy năm nay nàng tuy chuyên tâm học hành, nhưng thi từ ca phú cũng ghi nhớ ít. Chẳng lẽ sợ một thôn phụ?

La Vân Khỉ ung dung đáp:

“Do cô chọn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-36-lai-de-nang-di-me-hoac-han-dai-ca-12.html.]

Quan Tuyết Yến khẽ nhếch môi, trong lòng mắng thầm: Đồ thôn phụ c.h.ế.t tiệt, hôm nay nếu khiến ngươi hổ đến độ ngẩng đầu lên , thì mang họ Quan nữa!

Vừa liếc mắt, bỗng thấy đóa cúc bên bệ cửa sổ, liền đắc ý :

“Vậy thì... lấy hoa cúc đề, mỗi một bài thơ, thế nào?”

La Vân Khỉ khẽ gật đầu:

“Được.”

 

La Vân Khỉ hề do dự, lập tức gật đầu đáp ứng.

Trong lòng nàng sẵn thơ, chỉ là mượn tạm bút tích của Hoàng Sào đại nhân mà thôi.

Lúc , nơi cửa tụ tập ít kẻ hiếu sự.

Trong đó còn một học sinh của Thiên Thừa thư viện, chính là kẻ ưa lời tục tĩu – Lý Thận.

Hắn vốn chẳng mấy mặn mà với đèn sách, chỉ vì sợ phụ trách phạt nên mới giả vờ theo học, nhân đó kiếm chốn an nhàn trốn tránh.

 

Hằng ngày Quan phu tử giảng bài, đều gà gật buồn ngủ, chịu nổi nữa liền viện cớ hết bút mực để trốn ngoài, nào ngờ gặp đúng cảnh Quan tiểu thư cùng La Vân Khỉ luận thi đối đáp, lập tức chen hóng chuyện.

Nghe hai quyết lấy hoa cúc đề, vỗ tay reo lên:

“Đề lắm! Tuyết Yến , vi xem trọng đó!”

Nhìn thấy Lý Thận, mặt Quan Tuyết Yến nở thêm vài phần tiếu ý.

Lý Thận sống cùng ký túc với Hàn Diệp, thêm miệng mồm nhanh nhảu, nếu hôm nay nàng thắng La Vân Khỉ, chỉ cần thuận miệng bóng gió vài câu, tất sẽ tô vẽ sự việc mà kể cho Hàn Diệp .

Đến khi , Hàn Diệp thể nào chẳng cảm thấy mất mặt, chừng còn nổi giận đòi hòa ly.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Quan Tuyết Yến liếc mắt Lý Thận, bỗng sinh thêm tâm cơ, liền La Vân Khỉ, khinh thường :

“Ngươi , miễn cho bảo bản cô nương ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ.”

Loading...