Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 196: Hàn Diệp, Cứu Thiếp!
Cập nhật lúc: 2025-11-10 17:56:52
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bác Cách Tán liếc mắt , bật :
"Một con nghé độ chừng hai trăm văn, dê nhỏ thì một trăm văn là ."
Nghĩ đến giá nhà ở huyện Thanh, La Vân Ỷ thấy giá cũng hợp tình hợp lý.
"Nếu , giao gia súc cho , đợi bán xong bạc cũng muộn."
Bác Cách Tán bèn rút từ trong n.g.ự.c một xâu tiền buộc bằng dây đỏ, sảng khoái :
"Không cần phiền phức , chút bạc lẻ vẫn xoay ."
La Vân Ỷ vội vàng tháo nút dây:
"Nhiều quá , để gửi một trăm văn."
Bác Cách Tán ha hả:
"Dù cũng là ăn lâu dài, nếu cô nương tìm thêm gia súc, ít hôm nữa đến thu."
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
La Vân Ỷ vốn định bảo ngày mai đến cũng , bởi gia súc đều là của nhà nuôi, ngày nào chẳng . sợ nghi ngờ, nàng đành nhịn xuống.
Giả vờ ngẫm nghĩ, :
"Vậy… cứ để mấy hôm nữa ."
"Được."
Bác Cách Tán khẽ gật đầu, liếc La Vân Ỷ thêm nữa, đoạn mới lưng lùa trâu dê rời .
Nhìn bóng khuất dần, La Vân Ỷ mới chợt nhớ : trăm văn còn trả, mà xa mất .
Nàng bất giác lắc đầu.
"Thôi , mua bán một là dứt, lấy ít là ."
Về đến nha môn, khéo gặp Hàn Diệp từ thư phòng bước , thấy La Vân Ỷ thì phần thắc mắc.
"Nương tử, sáng sớm nàng ?"
La Vân Ỷ mỉm đáp:
"Thiếp tiệm dạo một vòng. Chàng định ngoài ?"
Kiếm tiền khiến nàng phấn chấn hẳn, đôi mắt cong cong như vầng trăng non.
Thấy tiểu thê tử tâm trạng vui vẻ, Hàn Diệp cũng giãn mày .
Gật đầu :
"Ta định đến đốc quân phủ một chuyến. Mấy hôm nay Vương đại nhân cho binh sĩ khai hoang trồng trọt, việc ."
La Vân Ỷ đáp:
" là chuyện . Nếu , đám binh sĩ cũng chỉ nhàn rỗi. Phải , bên đông, nhớ mang thêm lương thực cho họ."
"Được, lập tức bảo Thành Vũ chuẩn ."
Hàn Diệp liền gọi Lưu Thành Vũ và Lý Thất, mang theo ít lương thực đến đốc quân phủ.
Binh sĩ quả thực khai đất, nhưng trâu cày, đến là định bắt vài con trâu rừng dùng tạm.
Vương Thiên Chính cũng dậy sớm. Ban đầu, ông vốn chỉ một kẻ ăn nhàn hưởng lộc. từ khi gặp Hàn Diệp, ý nghĩ dần dần đổi.
Một kẻ trẻ tuổi còn tận tâm tận lực đến , ông nếu điều gì, e là phụ tấm áo quan .
Phía phủ đốc quân một mảnh đất trống, bèn cho khai khẩn. Nghe Hàn Diệp từng thuần phục một con dã ngưu, ông cũng động lòng.
Hai hội hợp tại đốc quân phủ, cùng đến Đông Sơn. Vận khí cũng tệ, từ xa trông thấy đàn trâu rừng đang lang thang, liền lấy mừng rỡ.
Hai mươi mấy binh sĩ, bắt trâu thành vấn đề.
Lập tức hiệu, lặng lẽ áp sát đàn trâu.
Trâu rừng cũng tinh ranh, tiếng động liền cảnh giác.
Binh sĩ nhanh chóng lấy dây thừng chuẩn sẵn, Vương Thiên Chính hiệu, tức khắc ném dây về phía đầu trâu.
Hơn hai chục sợi dây quấn chặt ba con trâu, còn hai con hoảng sợ liền vung chân bỏ chạy.
Ba con bắt cũng cực kỳ khỏe mạnh, kéo theo binh sĩ mà chạy băng băng.
"Nhanh! Kéo chặt dây!"
Vương Thiên Chính gồng sức giữ chặt dây thừng.
Hàn Diệp cùng vội xông lên, nắm lấy dây cho chạy. Lý Thất theo dây nhảy phóc lên lưng một con trâu, cầm gậy gõ mạnh đầu nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-196-han-diep-cuu-thiep.html.]
Những khác thấy thế cũng leo lên, cùng đ.á.n.h tới tấp. Không lâu , trâu rừng choáng váng, quỵ gối quỳ rạp xuống đất.
Binh sĩ bấy giờ hoan hô vang dội, cùng kéo ba đầu trâu rừng trở về Kiến Nghiệp thành.
Lúc như thế, tất nhiên thể thiếu rượu mừng. Lý Thất lập tức về nha môn, khuân đến mấy vò.
Vương Thiên Chính vốn là kẻ ham rượu như mạng, nay cớ càng thêm hoan hỉ, uống đến say khướt mới chịu thôi.
Hàn Diệp cũng men ngà ngà, nhờ Lưu Thành Vũ đỡ về nha môn.
La Vân Ỷ trông thấy sắc mặt Hàn Diệp đỏ bừng, bất giác lắc đầu, cất lời trách yêu:
"Giữa ban trưa, uống đến mức ?"
"Vì hôm nay bắt trâu rừng, Vương đại nhân mừng rỡ, nhất quyết chuốc rượu Hàn đại ca, nên mới uống đôi chút." – Thành Vũ đáp.
"Lại bắt trâu nữa? Lần bao nhiêu ?" – La Vân Ỷ thoáng lo lắng.
"Đại tỷ yên tâm, đông lắm, đến hơn hai chục binh sĩ cơ mà."
La Vân Ỷ “ồ” một tiếng, hỏi thêm mấy câu mới yên lòng.
Nàng đỡ Hàn Diệp phòng, cởi giày, đắp tấm chăn mỏng, đoạn mới nhà cho gà ăn.
Chỉ hơn một tháng, bầy gà lớn tầm nửa, cũng nhận chủ. Thấy La Vân Ỷ cầm thúng lúa tới, liền rối rít kêu “cục cục”, bu vây quanh.
Hàn Dung như thường lệ vẫn theo lưng tẩu tử, thấy nàng cho gà ăn liền xổm xuống một bên, mắt tròn xoe, trông đáng yêu.
"Tẩu tử, tẩu tử, vì chúng ngủ mà vẫn thế? Tẩu tử, mỏ chúng nhọn ?"
Trẻ nhỏ vốn là thế, hỏi mãi thôi. La Vân Ỷ bận rộn, kiên nhẫn đáp lời, hai lớn nhỏ trò chuyện rôm rả, vui vẻ vô cùng.
Bỗng vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.
Một binh sĩ giữ thành hấp tấp xông hậu viện.
"Tham kiến phu nhân! Xin hỏi Hàn đại nhân trong phủ ?"
Trông trang phục hẳn là của Đốc quân phủ, La Vân Ỷ vội :
"Đại nhân uống rượu, mới yên giấc lâu."
Sắc mặt binh sĩ chợt tái mét, dậm chân thốt:
"Sao cả hai đều say rượu thế !"
"Có chuyện gì ?" – La Vân Ỷ hỏi ngay, thấy vẻ mặt chẳng lành.
Binh sĩ sốt ruột đáp:
"Bọn Man kéo đến công thành! Lần chia hai đường, khí thế rầm rộ, nếu nhờ dân chúng lập Quy Giáp trận, e rằng chúng xông thẳng !"
"Vậy… đây?" – La Vân Ỷ mặt cũng biến sắc.
"Thành Vũ, Lý Thất, mau đây!" – nàng cất tiếng gọi lớn.
Hai vốn uống nhiều, gọi liền lập tức chạy .
"Đại tỷ, chuyện gì ?"
"Hai mau chạy tới tường thành mới xem xét! Ta tập hợp dân chúng!" – La Vân Ỷ lau tay, đoạn nhấc lấy chiếc loa treo ở hiên nhà.
Tiếng la vang lên, dân trong thành lũ lượt kéo đến cổng nha môn.
La Vân Ỷ ngày ngày ban cháo phát bánh, dân chúng đều quen mặt, thấy nàng liền hỏi dồn:
"Phu nhân, chuyện chi xảy ?"
Nàng gọn ghẽ tình hình, lập tức sai về nhà lấy khiên, dựng thành Quy Giáp trận để ngăn bước kỵ binh man tộc.
Nghe bọn Man tới, dân chúng liền náo loạn, chạy kẻ hét, hệt như ruồi mất đầu.
La Vân Ỷ vội hô lớn:
"Chớ hoảng hốt! Còn tường thành che chắn, chúng thể !"
Lời dứt, thấy một toán binh mã man tộc từ tường thành mới kéo tới. Dẫn đầu là một gã cao lớn lực lưỡng, đầu cắm ba chiếc lông trắng, mũi đeo khoen bạc, dáng hung hãn dị thường. Thấy một nữ tử trẻ tuổi đang nha môn, tay cầm loa, liền thúc ngựa xông đến.
La Vân Ỷ chỉ cảm thấy ngang hông siết chặt, thể nhấc bổng, kinh hãi toát cả mồ hôi lạnh.
Nàng hét lớn:
"Hàn Diệp! Cứu !"
-----------------------
-------------------------------------------
Helu mấy bồ, tui Mèo Kam Mập đây. Mèo Kam Mập còn ở trọ MonkeyD nữa mà nhà riêng ở << meokammap.com >>. Tui chuyển nhà xong, hiện tui up từ chương 233 trở ở web của tui. Nếu mấy bồ hóng bộ thì ghé qua nhà tui chơi nhé. Chủ yếu nhà tui vẫn là truyện ngắn, chỉ tầm 5-6 bộ là truyện dài, tui đang ưu tiên up bộ "Ban ngày....." và bộ "Mang siêu thị xuyên ...." .
Cảm ơn mấy bồ ủng hộ tui thời gian qua.