Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 166: Có Người Uống Nước Giếng Bị Trúng Độc (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-08-16 18:43:16
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người Trương gia từ xa thấy cảnh , lập tức chạy về bẩm báo.

Trương Triệu nghiến răng nghiến lợi – đó phái về kinh tìm Trương Thái Sư, nhưng nơi đây xa xôi hẻo lánh, một chuyến về ít nhất cũng mất một tháng. Trong lúc chờ đợi, chỉ thể khoanh tay.

“Lão gia, chẳng lẽ chúng cứ trơ mắt thế ?” – Trương Sĩ Thành tức giận hỏi.

Trương Triệu mặt mày âm trầm như mây đen phủ:

“Không thì gì? Ngươi biện pháp gì chắc chắn ?”

Ngay cả thổ phỉ Triệu Nhị Hổ còn địch nổi Hàn Diệp, thì còn trông mong gì?

Mắt Trương Sĩ Thành láo liên, :

“Lão gia, tiểu nhân một kế, bảo đảm khiến Hàn Diệp bó tay chịu trói.”

Trương Triệu hờ hững :

“Có rắm thì phóng mau .”

Trương Sĩ Thành lập tức ghé tai thì thầm vài câu, Trương Triệu lập tức mắt sáng rỡ.

Hắn phá lên lớn:

“Kế ! Nếu việc thành công, dốc Liêu Tử tiền thu!”

Một văn sĩ bên chần chừ :

“Lão gia, e rằng thỏa đáng cho lắm...”

Trương Triệu trừng mắt:

“Có gì mà thỏa? Nếu họ Trương tiền, thì nuôi nổi các ngươi chắc? Lui xuống !”

Văn sĩ một tiếng, lui ngoài.

Trương Sĩ Thành :

“Lão gia, kẻ chẳng cùng tộc, lòng tất khác. Kẻ tên Lưu Thánh Đường đáng tin.”

Trương Triệu gật đầu:

“Hắn dám giúp họ Hàn, thì đừng trách vô tình. Việc vốn đang cần một kẻ thế mạng, cứ để mặt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-166-co-nguoi-uong-nuoc-gieng-bi-trung-doc-22.html.]

Trương Sĩ Thành lập tức tán thưởng:

“Lão gia minh!”

---------------------------------

Tại giếng nước.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Dân chúng giơ cao Hàn Diệp mà reo hò, đến giờ phút , mới thật lòng tin rằng Hàn Diệp là vị quan lo cho dân. Họ hân hoan hộ tống Hàn Diệp trở về huyện nha, mãi đến khi đêm khuya mới chịu tản .

Nhìn thấy chân mày Hàn Diệp giãn , trong lòng La Vân Khỉ cũng thấy dễ chịu hơn phần nào. Ăn xong bữa tối, hai phu thê bàn chuyện canh tác.

Vì đất đai khô cứng, cuốc gỗ thông thường đào nổi luống, Hàn Diệp bèn tính mượn mấy cái xẻng sắt của nàng phát cho dân dùng. La Vân Khỉ cũng chẳng phản đối – trong siêu thị của nàng còn cả cày hơn, nhưng dân chúng Kiến Nghiệp thực sự quá nghèo, cả huyện nổi một con trâu, cho cũng phí hoài.

Lại nhớ tới mấy con bò dê đáng yêu trong siêu thị, La Vân Khỉ khỏi khẽ thở dài một tiếng.

Hàn Diệp lập tức ngẩng đầu, lo lắng hỏi:

“Ái thê, ? Thân thể khỏe?”

La Vân Khỉ vội nở nụ :

“Không , chỉ là nghĩ tới dân chúng Kiến Nghiệp thành khốn khổ quá đỗi, trong lòng nỡ mà thôi.”

Hàn Diệp gật đầu, chắp tay lưng bước tới bên song cửa.

“Băng ba thước, chẳng lạnh một ngày. Muốn đổi dân sinh, cần mưu tính lâu dài.”

La Vân Khỉ bóng dáng tuấn tú cao ráo , khỏi cảm thấy an ủi, dịu dàng :

“Phu quân thể nghĩ như , thật khiến vui mừng. Kiến Nghiệp thành lâm khốn cùng chẳng ngày một ngày hai, nào thể mong một chốc mà ăn đậu phụ nóng? Phải từ căn cơ mà .”

Hàn Diệp khẽ “ừ” một tiếng:

“Nơi gió cát dữ dội, dẫu gieo trồng cũng khó mà thu hoạch gì. Nếu dẹp yên gió cát, ắt cần lấy đại thụ mà vây thành rừng chắn gió. công trình to lớn, chẳng thể ngày một ngày hai mà nên.”

La Vân Khỉ mắt sáng rỡ, chẳng ngờ Hàn Diệp tầm đến thế, quả nhiên dáng quan.

“Phu quân . Chỉ là nơi đây cây cối thưa thớt, nếu trồng rừng, tiên nghĩ cách tìm lấy giống cây từ nơi khác mang về...”

Lời còn dứt, chợt bên ngoài tiếng gấp gáp hô hoán.

“Đại nhân, ! Có uống nước giếng trúng độc!”

Loading...