La Vân Khỉ theo bản năng đẩy tên thổ phỉ , khiến lập tức nổi giận.
Hắn vung tay siết mạnh lấy vòng eo nàng, giọng đầy hung hãn:
“Tiểu nương tử, đừng giở trò với gia gia đây, nếu , ngươi sẽ nếm mùi khổ sở!”
Nói đoạn, liền kéo nàng lên dốc núi.
Tô Ly Nhi cùng hai đứa trẻ cũng lôi khỏi xe, Hàn Mặc và Hàn Dung xưa nay nào từng chứng kiến cảnh tượng như thế, hoảng sợ òa nức nở.
Lưu Thành Vũ và Lý Thất mắt đỏ rực, căm giận đến mức liều mạng với bọn cướp, tiếc rằng đè chặt, thể nhúc nhích.
Ngay lúc , từ phía xa bỗng vang lên tiếng còi sắc bén, tiếp đó là tiếng vó ngựa dồn dập. Mấy tên cướp lập tức biến sắc.
Một kẻ hô lên:
“Đại ca! Là còi hiệu của Man!”
Chưa dứt lời, bụi cát mù mịt, hơn ba mươi con tuấn mã phóng như bay tới, lưng là một toán y phục dị dạng, khí thế dữ dằn.
Người cầm đầu khoác trường bào bảy sắc, đầu đội lông chim trắng, nửa mặt che bằng mặt nạ đồng xanh, đôi mắt sắc lạnh như chim ưng, lộ rõ sát khí hoang dại.
Bọn cướp lập tức buông La Vân Khỉ cùng Tô Ly Nhi , rút đao tụ thành nhóm.
Thấy kẻ dẫn đầu đầu cắm lông chim, mấy tên cướp mặt mày tái nhợt.
“Là nhị hoàng tử của Man tộc! Hôm nay e là lành ít dữ nhiều …”
Người đưa mắt La Vân Khỉ, trong ánh chợt lóe lên một tia kinh ngạc.
Sau một hồi, lạnh giọng buông một chữ:
“Cút.”
Bọn cướp như đại xá, cuống cuồng leo lên ngựa, tháo chạy như bay.
La Vân Khỉ vẫn dám ngẩng đầu, tim như treo ngọn cây.
Ra khỏi miệng hổ, rơi hang sói.
Chỉ nọ lẩm bẩm mấy câu tiếng lạ, đó xoay dẫn theo đoàn rời .
Chỉ đến khi tiếng vó ngựa dần xa, La Vân Khỉ mới dám thở .
Vậy là… bọn họ thực sự tha ?
Lưu Thành Vũ và Lý Thất vội vã chạy đến:
“Đại tỷ, tỷ chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-157-cuu-tu-nhat-sinh-dat-chan-toi-kien-nghiep-thanh-12.html.]
“Tỷ… .”
La Vân Khỉ hoảng hốt dậy, hai chân run lẩy bẩy như còn sức lực, mềm nhũn như mì luộc.
Nàng ngẩn xe một lúc, bỗng thất thanh :
“Đi! Chúng mau rời khỏi nơi !”
Không ai dám trì hoãn, lập tức lên xe, quất roi tiếp tục lên đường.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Một mạch từ bình minh đến hoàng hôn, cuối cùng cũng thấy một tòa thành nhỏ đơn độc giữa trời đất. Lý Thất mừng rỡ hét lớn:
“Đại tỷ! Đến Kiến Nghiệp thành !”
La Vân Khỉ vẫn ngẩn trong xe như mộng du, mãi đến khi Lý Thất gọi đến thứ ba, nàng mới xúc động vén màn xe:
“Đến ?”
Ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy một tòa tiểu thành, ba chữ Kiến Nghiệp thành loang lổ mờ nhạt khắc nơi cổng thành.
Hồi tưởng cảnh sinh tử , vành mắt La Vân Khỉ bỗng cay xè, lệ trào nơi khoé mi.
Cuối cùng cũng tới nơi. Nếu nhờ đám Man tay, e rằng nàng chẳng còn cơ hội gặp Hàn Diệp.
Đến cổng thành, Lưu Thành Vũ nhanh nhẹn nhảy xuống xe.
Biết là nhà huyện lệnh, binh lính giữ cửa lập tức niềm nở, dẫn họ thẳng tới nha môn.
Nơi đây tuy gió cát đỡ hơn, nhưng phồn hoa như huyện Thành.
Người đường thưa thớt, ăn mày thì kéo từng đoàn.
Cảnh tượng mắt khiến lòng La Vân Khỉ như lạnh một nửa.
Quả nhiên là vùng đất nghèo nàn hẻo lánh, để xem Hàn Diệp xoay xở .
Đang miên man suy nghĩ, xe ngựa dừng nha môn.
Lính canh báo tin xong, liền sai dịch trong truyền tin. Chốc lát , một nam nhân vận quan phục màu xanh đậm từ trong .
Mới mấy ngày gặp, Hàn Diệp như biến thành khác.
Gò má trắng ngọc nay sạm nắng, nét mặt cương nghị rắn rỏi hơn , ánh mắt sắc bén, toát lên khí chất trầm mà uy nghiêm.
Thấy La Vân Khỉ, Hàn Diệp tưởng như hoa mắt, bước vội tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng:
“Nương tử! Nàng… tới đây?”
Nhìn gương mặt gầy nhiều phần , La Vân Khỉ cố nén giọt lệ sắp trào nơi mắt, siết chặt lấy tay :
“Chúng là một nhà. Chàng ở , tự nhiên sẽ đến đó.”