Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 142: Thì Ra Là Cô Nương, Hàn Diệp Xin Kính Lễ (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-07-22 17:34:39
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tên kẻ tung hứng, lời lẽ cay độc, khiến Hàn Diệp thể nhẫn nhịn, tung quyền đánh tới.

Phương Lộc Chi lập tức trúng đòn chính diện, lảo đảo ngã ngửa đất.

Vương Thế Nguyên liền lớn tiếng hô hoán:

“Chư vị đều thấy đó, Hàn Diệp hành hung giữa đường!”

Tiếng gào của dẫn đến một trận xôn xao, càng lúc càng nhiều tụ xem.

Lưu Thành Vũ thấy tình thế bất , vội kéo tay Hàn Diệp, hô nhỏ:

“Hàn , thôi, rời khỏi chốn tính tiếp!”

Thoát khỏi vòng vây, đầu óc Hàn Diệp dần bình tĩnh .

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Rõ ràng chuyện là mưu kế Phương Lộc Chi và Vương Thế Nguyên bày sẵn. Dù bản trúng bảng vàng , danh tiếng cũng hủy hoại.

Nhớ thần sắc của Quách Hiến khi rời , trong lòng phẫn uất, liền đ.ấ.m mạnh tường, nghiến răng:

“Lũ khốn nạn!”

Lưu Thành Vũ thở hồng hộc, :

“Hàn , hành động hồ đồ như thế? Dẫu tức giận cũng nên tay giữa đám sĩ tử, đến lúc bắt thóp thì phiền toái lắm!”

Hàn Diệp trầm giọng:

“Quả thực là nông nổi, nhưng Phương Lộc Chi quả quá đáng!”

Nói đoạn, tiếp lời:

“Dẫu động thủ, thì cái tội trêu hoa ghẹo nguyệt cũng vu lên. Muốn rửa sạch tiếng , nhất định tra rõ lai lịch nữ nhân .”

Lưu Thành Vũ vò đầu :

“Việc … Kinh thành rộng lớn như , chúng tra từ ?”

Lời dứt, liền thấy từ đầu ngõ xuất hiện một tiểu tư mặc hắc y, đội mũ quả dưa, lặng lẽ tiến đến.

Tiểu tư cúi thi lễ, cung kính :

“Hàn công tử, gia chủ nhà tại hạ lời thỉnh, về việc mà công tử nghi hoặc, gia chủ thể giải phần nào.”

Hàn Diệp nhíu mày:

“Không , lệnh chủ là ai?”

Tiểu tư cúi đầu đáp:

“Công tử đến tự nhiên sẽ rõ. Mời nhị vị theo tại hạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-142-thi-ra-la-co-nuong-han-diep-xin-kinh-le-12.html.]

Hàn Diệp trầm ngâm giây lát gật đầu:

“Vậy phiền ngươi dẫn đường.”

Tiểu tư cung kính , chẳng bao lâu đến một tiểu viện tĩnh mịch.

“Mời nhị vị trong, chủ nhân đang đợi.”

Hai bước sân, liền thấy một tiểu đình bát giác giữa vườn. Trong đình một thiếu nữ y phục đỏ rực, lưng , vóc uyển chuyển như liễu gió.

“Cô nương…”

Hàn Diệp chắp tay hành lễ, thiếu nữ chợt bật , xoay .

“Hàn công tử, còn nhớ ?”

Nhìn thấy đôi mắt sáng như thu thủy và gương mặt thanh tú , Hàn Diệp lập tức nhớ thiếu nữ tay cầm nhuyễn tiên phố hôm nào.

“Thì là cô nương, Hàn Diệp xin kính lễ.”

Lục Vân Thải vui mừng mặt:

“Ngươi còn nhớ, thì !”

Ánh mắt như nước thu chuyển động khuôn mặt , nhẹ giọng hỏi:

“Hàn công tử, nữ tử vu oan ngươi hôm nay là ai ?”

Hàn Diệp trong lòng chấn động, liền hỏi :

“Chẳng lẽ cô nương rõ ư?”

Lục Vân Thải vỗ tay một tiếng, tiểu tư liền dẫn một bước .

Người chừng hai mươi tuổi, vận lụa xanh mỏng manh, y phục hở hang, tóc tai rối loạn, chẳng còn chút vẻ yêu kiều như .

Vừa trông thấy Hàn Diệp, nàng lập tức quỳ sụp xuống:

“Công tử tha mạng! Tiện nữ ép buộc, chính là Vương công tử sai khiến . Đây là bạc đưa cho !”

Nói đoạn, nàng lấy thỏi bạc từ trong ngực, liên tục dập đầu tạ tội.

Hàn Diệp sớm đoán là do hai tên giở trò, bèn trầm giọng :

“Việc , lời nhiều vô ích. Ta chỉ hỏi: ngươi nguyện cùng đến khảo viện sáng tỏ chuyện ?”

 

Lục Vân Thải khẽ nhếch môi , nhẹ giọng :

“Hàn công tử cần nóng vội, hiện nay thí sinh trong khảo viện tản , dẫu đến cũng khó gặp ai. Chi bằng chờ đến ngày yết bảng, để nàng minh bạch, há chẳng hiệu quả gấp đôi?”

Loading...