Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 14: Bà Mối Đến Cửa, Khuyên Nàng Cải Giá (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-05-08 09:01:12
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng buông chổi, nắm lấy tay Tạ Tường Vi dẫn viện, dịu dàng :

“Sau đừng gọi là tẩu tử nữa, cứ gọi là tỷ tỷ . Tỷ tâm với Hàn Diệp, nhưng tiếc rằng chúng đều là vai phụ, qua một là đủ , ... thuộc về chúng .”

Tạ Tường Vi xong, sắc mặt liền ửng đỏ, ngẩng đầu La Vân Khỉ đầy kinh ngạc, tựa hồ vẫn hiểu ẩn ý trong lời nàng.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

La Vân Khỉ bật khẽ:

“Ý của tỷ là, còn trẻ, tương lai sẽ thấy nhiều cảnh đời phong phú hơn, chắc chắn sẽ gặp thật lòng với .”

Tạ Tường Vi đỏ mặt thêm một tầng, lắp bắp :

“Vân Khỉ tỷ… thật sự ý gì với Hàn ca ca …”

La Vân Khỉ vỗ nhẹ tay nàng, mỉm :

“Tỷ tin . Tỷ cũng giữ trong sạch, phẩm hạnh đoan chính.”

Trong nguyên tác, Tạ Tường Vi thậm chí còn lấy một cái tên, càng chẳng phản diện kẻ xanh gì cả. Huống hồ nàng dung mạo đoan trang tú lệ, linh khí thiên thành, khiến gặp đều sinh thiện cảm. La Vân Khỉ vốn cũng một con gái như thế lãng phí tâm tư một vốn dĩ thuộc về nàng.

Tạ Tường Vi lời khiến cho cúi đầu e lệ, khẽ nhỏ:

“Đa tạ Vân Khỉ tỷ… Tỷ yên tâm, chỉ là thương cảm cho Hàn ca ca, nhất thời nỡ lòng…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-14-ba-moi-den-cua-khuyen-nang-cai-gia-22.html.]

La Vân Khỉ khẽ :

“Tỷ hiểu. Về nếu gặp Hàn ca ca, cứ tới chơi bất cứ lúc nào, Hàn gia chúng luôn hoan nghênh . Nếu vẫn chợ bán dép cỏ, tỷ thể cùng , còn dạy đan thêm vài kiểu mới nữa.”

Tạ Tường Vi , lập tức ngẩng đầu, ngạc nhiên hỏi:

“Vân Khỉ tỷ cũng đan dép cỏ ?”

La Vân Khỉ nhún vai:

“Dép cỏ thì tỷ từng đan, nhưng những thứ khác thì . Biết còn thể đem bán nữa . Nếu học, tỷ sẽ dạy, chỉ là cần một món đồ đặc biệt, đợi Hàn ca ca về, tỷ sẽ nhờ giúp, đến lúc đó tỷ sẽ chỉ cách đan.”

Ánh mắt Tạ Tường Vi lập tức bừng sáng, vội gật đầu lia lịa:

“Cảm ơn Vân Khỉ tỷ, tỷ nhất định dạy đó!”

Nhìn nàng vui mừng khôn xiết, La Vân Khỉ thầm nghĩ, chẳng trách nàng tên trong truyện, thì là một si mê thủ công như thế. Biết Tạ Tường Vi cố tình chen chân chuyện tình cảm của nàng với Hàn Diệp, La Vân Khỉ cũng an tâm phần nào.

Đợi Hàn Diệp về, La Vân Khỉ liền bảo kiếm cho hai đoạn thép cứng, dặn mài phần đầu nhọn giống như lưỡi câu. Hàn Diệp tuy lấy lạ, song vẫn chăm chú theo từng phân từng tấc như nàng căn dặn.

Thấy đôi giày vải chân rách đến nỗi lòi cả đầu ngón chân, La Vân Khỉ bất giác xót xa, thầm nghĩ nhất định sớm đẩy nhanh kế hoạch chợ buôn bán, mà Tạ Tường Vi chính là đồng hành nhất.

Tối hôm đó, Hàn Diệp chế xong hai chiếc kim móc .

Vì nguyên liệu là cỏ, nên La Vân Khỉ đặc biệt dặn phần móc sâu hơn một chút, nào ngờ chính hành động vô tình , về giúp Tạ Tường Vi tạo nên một truyền kỳ...

Loading...