Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 121: Vô Ý Một Nụ Hôn, Hữu Ý Một Cảm Tình (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-29 15:19:10
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba dạo chợ mãi đến tận trưa, lúc Hoàng Oanh Oanh mới lưu luyến rời mà trở bước hồi phủ.

Tiểu tư theo hầu phía sớm treo đầy bao lớn bao nhỏ, trông thật còn sức lực.

Phương Lộc Chi liếc mắt tiểu tư bước chẳng nổi, đột nhiên sang hỏi:

“La cô nương điều gì mua ?”

La Vân Khỉ ngoảnh đầu, mỉm đáp:

“Không, chẳng thiếu thứ gì cả.”

Nụ rạng rỡ khiến tim Phương Lộc Chi thoáng lỡ nhịp, ngây một thoáng mới hồi thần :

“Nàng cùng Oanh Oanh dạo chơi lâu như , thực thấy áy náy.”

Vừa , xoay , bắt gặp ngay bên đường sạp bán túi hương, liền chọn một đôi màu tử sắc mua xuống.

“Màu hợp với váy của nàng, La cô nương chớ nên từ chối.”

Hoàng Oanh Oanh liếc , gật đầu tươi:

“Quả thật hợp a.”

Dứt lời, nàng liền cướp lấy túi thơm, nhét mạnh tay La Vân Khỉ.

“La tỷ tỷ, tỷ nhận , xem như là lời cảm tạ của . Tỷ cửa hàng, mà còn chịu cùng dạo phố, chứ biểu ca thì tuyệt chẳng chịu với lâu đến thế .”

Hoàng Oanh Oanh đôi mắt trong veo, La Vân Khỉ đầy ngây thơ thiện ý.

La Vân Khỉ thoáng chốc đem lòng yêu thích tiểu nha đầu , thoải mái đón lấy htúi thơm, mỉm đáp:

“Được , nhận. Lát nữa cũng sẽ tặng hai chút gì đó.”

Phương Lộc Chi liền hỏi:

“La cô nương thêm gia vị ma lạt thang ?”

La Vân Khỉ mím môi nhẹ:

“Công tử đoán đúng , hai hôm nhập thêm một ít.”

Hoàng Oanh Oanh lập tức tò mò hỏi:

“Ma lạt thang là cái gì ?”

Phương Lộc Chi phe phẩy quạt, mắt lấp lánh hứng khởi:

“Là món cực kỳ ngon, ngon đến mức ăn quên luôn cả tên đó.”

Hoàng Oanh Oanh chu môi, sang La Vân Khỉ:

“La tỷ tỷ, thật sự ngon đến ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-121-vo-y-mot-nu-hon-huu-y-mot-cam-tinh-12.html.]

La Vân Khỉ đáp bằng ánh ôn nhu:

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

“Muội thể nếm thử mà.”

Trong lúc chuyện trò, mấy về đến cửa tiệm. Tô Ly Nhi đang bận rộn bán hàng, động tác thuần thục vô cùng.

La Vân Khỉ chào nàng một tiếng, hậu viện, lấy ít gia vị ma lạt thang, cùng một khối lớn lẩu cay, tương mè, thêm khoai và ít rau tươi, tất cả giao cho Phương Lộc Chi.

 

Phương công tử giao hết cho tiểu tư, cúi , chắp tay:

“Đa tạ La cô nương.”

“Khách khí .”

Hoàng Oanh Oanh chạy đến ngửi thử trong bát đựng gia vị, khỏi tán thưởng:

“Thơm quá mất, biểu ca, chúng mau về nấu thử !”

Nói đoạn vẫy tay chào La Vân Khỉ, kéo tay Phương Lộc Chi rảo bước rời .

La Vân Khỉ tay nắm htúi thơm, bóng lưng hai , khẽ lẽ tiểu nha đầu Hoàng Oanh chính là vị hôn thê của Phương công tử, hai thật là xứng đôi.

“Tẩu tử mệt ?”

Tô Ly Nhi ý, đỡ nàng xuống ghế, nửa quỳ mặt mà xoa bóp đôi chân cho nàng.

La Vân Khỉ vội vàng ngăn :

“Ta yếu đến thế, cũng bận cả buổi , nghỉ chút .”

“Bán hàng chẳng cực khổ gì, so với việc nặng nhọc ở nhà còn nhẹ hơn nhiều.”

Không nghĩ tới điều gì, ánh mắt Tô Ly Nhi bỗng đỏ hoe.

“Sao ?” La Vân Khỉ cúi đầu hỏi nhỏ.

“Không gì…” Tô Ly Nhi hít mũi, :

“Tẩu tử và biểu ca đối với còn hơn cả mẫu ruột, chỉ là xúc động chút thôi.”

Nghĩ đến bộ dạng lý lẽ của Vương Thúy Châu, La Vân Khỉ khỏi cảm thương Tô Ly Nhi.

Nàng đưa tay xoa đầu tiểu cô nương, dịu dàng an ủi:

“Đừng nghĩ nhiều, vài năm nữa xuất giá, khi chẳng ai thể quản nữa .”

Tô Ly Nhi gật đầu, :

“Muội lấy chồng, chỉ mãi mãi theo biểu ca và tẩu tử thôi.”

La Vân Khỉ mím :

“Đừng lời ngốc nghếch. Nếu thật gặp thích, sẽ chẳng còn nghĩ như nữa .”

Loading...