Trong viện, một nữ tử đang , khoác xiêm y màu phấn đào, tuổi độ mười sáu mười bảy, dung mạo đoan trang, sắc nước hương trời.
Chỉ thấy đôi mắt nàng thoáng đỏ, tựa hồ qua một trận. Nữ tử chẳng ai khác, chính là Quan Tuyết Yến – từng vương vất như hồn ma bóng quế.
Vừa trông thấy nàng, sắc mặt La Vân Khỉ lập tức phủ một tầng băng sương.
“Phu nhân, nàng về .”
Hai đang giữa sân, Hàn Diệp thấy sắc mặt La Vân Khỉ lành, vội vã bước tới nghênh đón.
La Vân Khỉ khẽ "ừ" một tiếng, ánh mắt liếc sang Quan Tuyết Yến.
“Không rõ Quan cô nương ghé qua nhà là việc gì?”
Quan Tuyết Yến ngượng ngập, cắn nhẹ môi , cúi thi lễ:
“Tẩu tử chớ hiểu lầm, đến là để từ biệt Hàn đại ca.”
La Vân Khỉ nhướng mày. “Ngươi rời ?”
Quan Tuyết Yến nức nở: “Phụ mất, nay chỉ còn mẫu tử cô thế đơn , may cữu cữu ở Kinh thành, định đưa mẫu đến đó nương tựa. Ta tẩu tử ưa gì , nhưng nghĩ nghĩ , vẫn nên đến cáo biệt đại ca và tẩu tử một tiếng.”
Nghe đến đây, tâm tình La Vân Khỉ dần dịu xuống. Nay La Kim Quế sa sút, nếu Quan Tuyết Yến cũng rời , thì nàng xem như thể yên lòng.
“Không rõ Quan cô nương định khi nào khởi hành?”
Quan Tuyết Yến thoáng liếc sang Hàn Diệp, nhỏ nhẹ : “Sáng mai sẽ lên đường, chỉ mong Hàn đại ca chê, tiễn mẫu tử một đoạn đường.”
Tuy La Vân Khỉ ưa gì nàng, nhưng lời thỉnh cầu như cũng khó mà từ chối.
Nàng trầm ngâm một lát : “Phu quân, nếu , hãy tiễn Quan cô nương một đoạn .”
Quan Tuyết Yến lập tức mừng rỡ, khẽ thi lễ: “Đa tạ tẩu tử, xin cáo từ.”
Nói đoạn, liền xách váy bước , dáng điệu tha thướt, yểu điệu như hoa sen rẽ sóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-100-han-dai-ca-loi-ta-da-noi-chang-cho-quen-12.html.]
Hàn Diệp chau mày, trầm giọng: “Nàng đến từ biệt , nàng ưng thuận việc ?”
La Vân Khỉ hừ nhẹ: “Chẳng cũng ngăn cản ư? Cứ đợi xong mới lên tiếng, giờ còn trách .”
Hàn Diệp vội biện bạch: “Phu nhân, oan cho quá, nàng để kịp mở miệng, vội đáp ứng còn gì.”
La Vân Khỉ xua tay, phần bực bội: “Thôi, chuyện đó nữa. Nàng nếu , thì cũng bớt một kẻ dây dưa với . Chàng thì cứ .”
Nghe , sắc mặt Hàn Diệp nghiêm , thanh âm cũng nặng hơn mấy phần:
“Nếu , thì phu thê cùng , thể một tiễn nàng ?”
La Vân Khỉ ngẩng đầu , thấy thần sắc quả thật nghiêm túc, liền khẽ hỏi: “Chàng thật ư?”
Hàn Diệp nhíu mày: “Chẳng lẽ đến giờ, nàng còn hoài nghi lòng đối với nàng ?”
La Vân Khỉ gương mặt , những đường nét cương nghị càng thêm rõ ràng, trong lòng cơn giận cũng lặng lẽ tiêu tan.
Nàng khúc khích , khẽ : “Thiếp tin , nếu cùng, thì theo là .”
Hàn Diệp mỉm , ánh mắt tràn ngập ấm áp:
“Nàng , đổi ý . À đúng , hôm nay trông thấy mấy quả dưa hấu lớn lắm, chín .”
“Vậy thì mau xem thử.”
Dạo gần đây La Vân Khỉ mải nghĩ cách tăng độ hảo cảm, nên quên bẵng mất chuyện dưa hấu.
Cả nhà cùng đến hậu viện, quả nhiên thấy mấy trái dưa lớn bằng cái chậu rửa mặt, vỏ xanh bóng loáng, mà mát cả mắt.
La Vân Khỉ vốn từng bán dưa trong siêu thị thời hiện đại, nên rành cách chọn. Nàng khom lưng vỗ mấy cái, chọn một quả lớn nhất.
“Quả chắc chắn chín.” Nói bèn hái xuống.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Hàn Diệp tò mò, hỏi: “Phu nhân dựa mà đoán?”