Lúc , La Vân Khỉ vẫn đang mải mê suy nghĩ, để ý đến ánh mắt chăm chú của Hàn Diệp.
Nào ngờ, bên phía Lý Nhị Nương cũng ngủ .
Cha Hàn Diệp mất sớm, gia cảnh bần hàn, đến cái quan tài cũng mua nổi, chỉ thể cuốn chiếu mà chôn. hôm nay trông thấy trong nhà họ chẳng những xào một tô trứng gà to, còn cả dầu sáng loáng, chỉ cần tưởng tượng đến mùi trứng xào dầu thôi, Lý Nhị Nương nuốt nước bọt đánh ực một cái.
Từ khi tên c.h.ế.t bầm qua đời, bà chẳng nhớ nổi bao nhiêu năm nếm chút vị dầu mỡ.
Hôm nay, dù thế nào cũng trộm chút mang về cho con ăn thử.
Biết Hàn gia đông, bà dám đường đột xông , bèn nghĩ tới một kế sách: phóng hỏa. Đợi Hàn gia kéo cứu hỏa, bà sẽ nhân cơ hội mà lẻn nhà trộm đồ...
Phía Hàn gia.
Vì những chuyển biến trong ngày, đến tối La Vân Khỉ càng dám lên giường.
Chỉ cần nhắm mắt là hiện lên khuôn mặt đỏ như cà chua của Hàn Diệp, cùng với hình dáng đáng ngờ nơi hạ khi trở về...
Tuy sống ở hiện đại từng yêu đương, nhưng La Vân Khỉ từng thấy heo chạy, là chuyện gì. Thấy hai đứa nhỏ ngoan ngoãn lên giường, nàng vẫn cứ quanh quẩn chịu ngủ.
Không còn bộ dáng lãnh đạm thường ngày, thần sắc Hàn Diệp cũng trở nên lúng túng, mấy lượt, cả như ruồi mất đầu.
La Vân Khỉ nhịn nữa, lên tiếng:
“Chàng nghỉ , còn vá ít y phục cho bọn nhỏ.”
Chỉ là mượn cớ mà thôi.
Hàn Diệp lắc đầu, trong mắt hiện lên tia thương xót:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-10-dang-ngu-qua-phong-tung-12.html.]
“Nàng đường xa mệt nhọc, đêm qua ngủ yên, vá y phục gấp một sớm một chiều.”
Ánh mắt chạm , trong lòng La Vân Khỉ dâng lên một cơn ấm áp. Quả thực nàng cũng mỏi mệt, bèn khẽ gật đầu.
Vừa xuống giường, cảm giác thư thái lan khắp tứ chi, quả là dễ chịu tả. Quả nhiên, như mẫu nàng từng : “Ăn ngon bằng bánh chẻo, sướng bằng ngửa.”
Lúc nàng còn tưởng Hàn Diệp sẽ chờ thêm lát nữa, thì bỗng thấy tháo bỏ áo ngoài, chui thẳng trong chăn.
La Vân Khỉ đang ngửa, tay bất ngờ chạm lồng n.g.ự.c rắn chắc của , cảm giác cơ da săn chắc, đường nét rõ ràng khiến nàng giật , vội rụt tay .
Hai chiếc giường kê song song, chính giữa là một tấm màn chắn. Vừa tiếng nàng kêu khẽ, tiểu cô nương Dung Dung liền ló đầu từ bên sang, hỏi bằng giọng mềm mại:
“Tẩu tử, ?”
La Vân Khỉ hoảng hốt xoay , ấp úng :
“Không… , ngủ sớm .”
Hàn Dung ngoan ngoãn đáp lời xuống, La Vân Khỉ cũng nhẹ thở một .
Dù Hàn Diệp nảy lòng xuân thì lúc cũng chẳng thể gì . Theo nguyên tác ghi , tuy nghiêm nghị chính trực, xử việc công bằng, nhưng cực kỳ thẹn thùng. Lần đầu với công chúa cũng là do nàng chủ động, huống chi giờ trong phòng còn hai đứa trẻ con.
Lòng yên , cơn buồn ngủ liền kéo đến.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Trong lúc mơ màng, nàng bỗng ngửi thấy một mùi khét nồng, giật bật dậy—liền phát hiện chân chẳng gì đang vắt ngang eo của Hàn Diệp!
Nàng vội vàng thu chân . Hồi còn ở nhà, nàng vẫn bảo nàng ngủ chẳng thể thống gì. La Vân Khỉ bắt đầu cân nhắc nên cột chân .
lúc đó, ngoài cửa sổ lóe lên một tia sáng.