Thừa Lẫm Diêu cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, tùy ý dùng khăn tay lau mồ hôi trán, đó về phía Biệt Vũ: “Đa tạ sư .”
“Sư , những là ai?” Thừa Lẫm Diêu hiểu ý về phía đám Nhạn gia Biệt Vũ.
Nhạn Phi Trần chắp tay thi lễ với Thừa Lẫm Diêu: “Thừa đạo hữu, may mắn gặp mặt. Tại hạ Nhạn Phi Trần.”
“Nhạn Phi Trần?” Thừa Lẫm Diêu ngạc nhiên về phía Nhạn Phi Trần: “Nhạn gia chủ. Nhạn gia chủ , đây mới là vinh hạnh của .”
Các tử Nhận Kiếm Phong xung quanh cũng ẩn ý đánh giá Nhạn Phi Trần. Đây chính là vị Nhạn gia chủ trẻ tuổi, tu vi mạnh mẽ nhưng thể lui về ẩn cư trong tộc địa vì thể yếu ớt và bệnh tật.
Nhạn Phi Trần nhếch môi: “Trước đây Cơ Nguyệt từng nhắc ngươi với .” Giọng mang theo chút ho khan, càng chứng tỏ với xung quanh rằng thể .
Ánh mắt Thừa Lẫm Diêu và một loạt tử Nhận Kiếm Phong xung quanh lập tức đổi. Sắc mặt họ liên tục chuyển đổi giữa vẻ hóng chuyện và kính sợ, vẻ như Nhạn gia chủ và Đại sư tỷ mối quan hệ tầm thường.
Nhạn Phi Trần thuần túy đang bừa, Biệt Vũ từng nhắc đến Kính Trung Quân với bất kỳ ai ngoài Chấp Vân Kiếm Tiên, gì đến việc nhắc đến tử Nhận Kiếm Phong mặt Nhạn Phi Trần.
“Sao ngươi còn ?” Biệt Vũ lạnh lùng hỏi.
Khóe miệng Nhạn Phi Trần vẫn duy trì nụ ôn hòa và cưng chiều, cứ như thể câu hỏi của Biệt Vũ chỉ là biểu hiện của sự ngượng ngùng và tức giận vì để lộ mối quan hệ của hai mặt các tử Nhận Kiếm Phong.
“Ta chuẩn để Nhạn gia đóng quân ở đây, trong tử Nhạn gia y tu, cũng thể chữa thương cho tử Nhận Kiếm Phong.” Nhạn Phi Trần trịnh trọng .
lúc , một luồng kiếm khí sắc bén xé rách trung, rơi xuống vuốt thú đang giơ lên của Thôn Quang Thú, để một vết kiếm. Máu tươi vàng óng, sáng rực phun trào từ đó.
Biệt Vũ cảm nhận luồng linh lực sắc bén và quen thuộc thì ngẩng đầu lên, là Biệt Lâm. Biệt Lâm tham gia trận chiến đối phó với Thôn Quang Thú.
Biệt Lâm lơ lửng giữa trung, Thái A kiếm trong tay phát sáng rực rỡ. Hắn bình thản mặt Thôn Quang Thú, nhưng trong mắt mang theo vài phần hưng phấn dị thường.
“Đến đây , Thần thú. Đến chỗ .” Biệt Lâm lẩm bẩm.
Hắn hứng thú với bất cứ thứ gì thể từ Thôn Quang Thú. Điều duy nhất quan tâm là thách đấu con cự thú mạnh mẽ .
Mặc dù Biệt Lâm từng thể hiện .
quả thực là một kẻ si kiếm, thách đấu tất cả sinh vật đời thể khiến tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Ta giúp Nhị ca và sư tôn.” Biệt Vũ .
Biệt Vũ nheo mắt , nàng hứng thú quản việc Nhạn Phi Trần đưa tử Nhạn gia dựng doanh trại ở . Nàng lên Vẫn Thiết kiếm xa, triệu hồi Phượng Hoàng, đó bay về phía Biệt Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-219.html.]
Nàng giúp Biệt Lâm, huống hồ Chấp Vân Kiếm Tiên cũng ở đó, trông như đang thương.
“Nhị ca.” Tiếng gọi của Biệt Vũ khiến Biệt Lâm khẽ liếc về phía nàng.
Biệt Lâm mất cảnh giác. Thôn Quang Thú căm ghét chằm chằm Biệt Lâm, tên nhân loại dám khiêu khích nó. Thôn Quang Thú gầm lên đầy giận dữ, sức trấn nhiếp của âm thanh còn mạnh hơn .
Nhiều tu sĩ cũng chịu ảnh hưởng của tiếng gầm , m.á.u tươi phun .
“Tiểu , tránh xa chỗ . Đây là chiến trường của lớn, nơi đây nguy hiểm.” Biệt Lâm lạnh lùng , dừng một chút tiếp: “Muội đang ngự cái gì đó?”
Biệt Vũ kiếm xa nghiêng đầu một cái, nàng hiểu Biệt Lâm đang vẻ gì. Câu nãy của Biệt Lâm mang cho Biệt Vũ cảm giác giống như một kẻ lạ lùng bỗng động tác ném vật gì đó, khó hiểu.
ai bảo ý định ban đầu của Biệt Lâm chỉ là nhắc nhở nàng nơi đây nguy hiểm, thôi , tha thứ cho .
Biệt Vũ kiêu ngạo ngẩng cằm: “Đây là Vương tọa Vẫn Thiết của , là bằng chứng cho chiến thắng của trong trận chiến. Trên đó bao nhiêu thanh kiếm thì chứng tỏ đánh bại bấy nhiêu kiếm tu.”
Biệt Lâm chần chừ một chút: “...Rất .”
Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
Hắn đúng là ngờ khả năng đánh của Biệt Vũ mạnh đến thế. Khoan , rốt cuộc nàng đối với kiếm tu mà thì linh kiếm bên như đạo lữ , cướp đoạt đạo lữ của khác như thế quá đáng ?
dù cũng Thái A kiếm của . Cướp thì thôi .
Hiển nhiên Thôn Quang Thú nghiêm túc hơn nhiều, nó sẽ đợi hai nhân loại chuyện vặt vãnh xong, huống hồ một trong nhân loại đó nãy còn c.h.é.m thương móng vuốt của nó.
Biệt Lâm đầu tiên Thôn Quang Thú thương, nhưng là đầu tiên khiến Thôn Quang Thú cảm thấy đau đớn thực sự. Nỗi đau khiến Thôn Quang Thú cảm thấy phẫn nộ, nỗi đau khiến nó nhớ sự căm ghét khi giam cầm Vĩnh Dạ thành, rút cạn linh lực và cảm giác đói khát.
Tất cả những điều đều do nhân tộc ban cho nó. Vì , nó báo thù nhân tộc, khiến những nhân loại nếm trải mùi vị hủy diệt, đây là điều họ đáng nhận.
Thế là Thôn Quang Thú chút do dự giơ vuốt khổng lồ lên vỗ về phía Biệt Lâm. Biệt Lâm nhanh chóng né tránh, đồng thời dùng Thái A kiếm phản kích, tuy thể xuyên phá hộ giáp của Thôn Quang Thú, nhưng cũng thành công đẩy lùi đòn tấn công của Thôn Quang Thú.
Biệt Lâm cũng chiếm lợi lộc gì, vuốt của Thôn Quang Thú đánh lui một đoạn khá xa, hắc y rách một đường, m.á.u tươi thấm ướt vải.
Thôn Quang Thú ít nhất cũng là một tồn tại cấp độ như boss lớn . Biệt Lâm đơn độc giao chiến với Thôn Quang Thú, điều thể chứ?
Biệt Lâm cứ như một chơi đỉnh cao trong máy chủ nào đó của trò chơi , mạnh nhưng tử của Phong Linh Nguyệt Ảnh Tông, dù mạnh đến mấy cũng giới hạn trong các quy tắc.
Quy tắc cho phép một đơn độc đối phó với boss lớn, thể nào chuyện một đơn độc khiêu chiến boss lớn thành công cả. Biệt Lâm quả thực quá phô trương.
Biệt Vũ búng tay một cái, kịp lúc khi Thôn Quang Thú và Biệt Lâm đánh .
“Nhị ca, đến tăng cường sức mạnh cho .”