Ta Là Trắc Phi Của Thái Tử - 48
Cập nhật lúc: 2024-06-14 11:25:36
Lượt xem: 844
Ngày hôm đó, bà không còn vẻ thân mật như mọi khi, chỉ bình thản nói với ta rằng: "Ngươi biết ta không thật lòng yêu mến ngươi, ngươi cũng chẳng thật lòng kính trọng ta. Ngươi chọn chỉ làm một vị hoàng hậu, ta chúc phúc cho ngươi."
Bà ấy thật hiểu ta, chỉ vài lời ngắn ngủi đã nhìn ta thấu triệt. Bà ấy yêu mến ta là để đàn áp nàng dâu mà bà ấy không thích, ta giả vờ kính trọng bà ấy là để đạt được mục đích của riêng mình.
Cả đời bà ấy chỉ xoay quanh phu quân và con trai mình, sống như thể thân phận hoàng hậu là tất cả. Bà ấy cực kỳ tôn sùng vị trí này. Bà ấy không để một phi tần cao quý nào đàn áp ta, không phải vì yêu thích ta, mà là vì ngôi vị hoàng hậu mà bà ấy đã giữ cả đời.
Sau này, thời gian trôi qua đặc biệt nhanh, nhanh đến nỗi ta không phân biệt được năm tháng. Cuối cùng, trong cung vẫn xuất hiện một nhóm thiếu nữ tựa như những đóa hoa.
Năm ấy ta vừa tròn hai mươi hai, cũng là năm thứ sáu ta về làm thê tử người. Trời ban phước lành, ta hạ sinh hoàng tự, là tiểu công tử thứ ba của chúng ta. Hoàng thượng long nhan vui vẻ, đặt tên cho con là Cố Giải Ý.
Trước khi tiểu nhi tử của ta chào đời, trong cung đã có thêm một hoàng tử và một công chúa. Hoàng tử thứ hai là do hắn say rượu sủng hạnh một cung nữ mà sinh ra, cung nữ đó được phong làm Vương Thái Nữ, vốn không có tư cách tự mình nuôi dưỡng con cái lại được ta phá lệ cho phép. Bởi vì ta biết, đêm hắn được sủng hạnh kia chắc hẳn cũng không dễ chịu gì. Công chúa thứ hai là do Hướng Mỹ Nhân mới nhập cung sinh ra.
Chỉ là Ôn Thục Nhi vẫn chưa có thai, mấy năm trước nàng ta còn khá được sủng ái, về sau ân sủng dần ít đi. Ta thấy nàng ta chẳng hề để tâm, ngược lại còn vui vẻ hơn khi có thời gian giúp ta trông nom con cái, nên cũng không quản nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-trac-phi-cua-thai-tu/48.html.]
Ta từng hỏi nàng ta, tại sao không tính toán để có một nhi tử?
Nàng ta giả vờ không để ý, ăn mấy miếng bánh ngọt, nói: "Ta không xứng có con." Nói xong, vành mắt nàng ta liền đỏ hoe.
“Sao muội lại nói vậy? Nếu muội không xứng thì còn ai xứng đáng nữa?"
Ta tò mò hỏi. Thấy talo lắng, nàng ta vội cười nói: "Bởi vì muội còn trẻ con lắm! Giờ muội vẫn còn tranh xích đu với đám Thiền Nhi kia kìa! Sao có thể làm mẫu thân được chứ. Với lại, muội vẫn chưa mạnh mẽ được như tỷ tỷ đâu!"
Ta thấy có điều gì đó không ổn, nhưng dù có gặng hỏi thế nào nàng ta cũng không nói, cứ tìm cách đánh trống lảng sang chuyện khác. Ta đành thở dài, chỉ biết tin theo vậy.
Nói đến chuyện con cái, ta ngày nào cũng bị ba đứa nhỏ quấy đến mệt nhoài. Thiền Nhi được Hoàng thượng nuông chiều quá đ.â.m ra nghịch ngợm, chẳng biết sợ là gì, cứ bám riết lấy người, thỉnh thoảng lại gây ra chuyện. Có lần, nó còn sai con cún cưng tên Mao Mao đuổi theo một vị đại thần trẻ tuổi. Vị đại thần bị Mao Mao quấy rầy đến phát bực, nhưng thấy công chúa cười khoái chí quá cũng chẳng dám làm gì. Thiếp biết chuyện liền phạt Thiền Nhi mấy roi vào tay, nó đau quá khóc ré lên mà vẫn không chịu nhận lỗi.
Ta không muốn nuông chiều con thành một đứa trẻ không có lễ phép, cũng không thể để nó trở thành một kẻ ỷ vào thân phận mà ức h.i.ế.p người khác. Bèn càng tức giận lại đánh thêm mấy cái, nó khóc ta cũng khóc, vậy mà nó vẫn không chịu nhận lỗi.