Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta Là Trắc Phi Của Thái Tử - 29

Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:20:55
Lượt xem: 318

Ta xoay người toan rời đi, Tần phu nhân bỗng nhào tới, hung hãn tát ta một cái. Cái tát bất ngờ khiến ta choáng váng, mặt nóng bừng, người trong phòng kinh hãi không dám ho he, Dung xô cô  liều mình chắn trước mặt ta, gằn giọng quát: "Ngươi dám đánh Đông cung trắc phi!"

Ta khẽ đẩy Dung cô cô  đang che trước mặt, nhìn Tần Vận Nùng vừa cuống quýt vừa tức giận, đưa tay khẽ chạm lên má, cảm nhận được một tia ấm nóng. "Móng tay phu nhân thật dài, làm thiếp bị thương rồi."

Trên mặt ta dần hiện lên một tia tàn nhẫn, từng bước ép sát Tần phu nhân, nàng sợ hãi vội vã lùi lại. Ta dùng huyết trên đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm lên mi tâm Tần phu nhân, khẽ niệm: "A di đà Phật."

Xoay người rời đi, đến cửa, ta ngoảnh đầu nhìn Tần Vận Nùng, nói: "Miên Miên đêm qua báo mộng, nói nàng rất cô độc, nhờ ta gửi lời hỏi thăm đến người."

Ta ngẩng cao đầu bỏ đi.

Thái tử không có ở Đông cung, thậm chí có thể vài ngày tới cũng không về, ta phải nhanh chóng hành động. Mẫu nữ bọn họ bị ta chọc giận nhưng lại không dám manh động, thế lực của nhà họ không đủ để khiến vị trụ trì kia biến mất hoàn toàn. Nếu ta báo với Thái tử, không biết mẫu nữ họ sẽ rơi vào kết cục nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-trac-phi-cua-thai-tu/29.html.]

Dung cô cô  đau lòng vì vết thương trên mặt ta, bèn tìm đến Giả thái y, người đã chăm sóc ta khi ta mang thai Thiền Nhi, cũng là người thường ngày vẫn xem mạch cho ta. Tuy còn trẻ tuổi, nhưng ông ấy rất tận tâm.

Giả thái y xem qua, nói không đáng ngại, chỉ cần bôi thuốc sẽ không để lại sẹo. Vừa hay ta còn giữ một lọ thuốc đặc trị. Đây cũng là lý do thiếp dám để mình chịu đòn. Để chắc chắn, Giả thái y đã bắt mạch cho ta. 

Ta đang dùng chiếc gương nhỏ soi kỹ vết thương, Dung cô cô lo lắng đến bật khóc: "Nương nương, sao người có vẻ không lo lắng chút nào vậy. Mặt người đã bị thương rồi."

Ta an ủi nàng: "Chỉ là vết thương nhỏ, sẽ không để lại sẹo. Muốn bắt cọp thì phải liều mình làm mồi nhử. À, lát nữa Thục Nhi nghe chuyện chắc chắn sẽ vội vàng chạy tới, hãy chuẩn bị chút đồ ăn mà nàng ấy thích, ta sợ đứa nhỏ đó lo lắng."

Chưa đợi Dung cô cô đáp lời, Giả thái y đã hốt hoảng quỳ xuống, bộ dạng như có đại sự không hay. Dung cô cô vội vàng tiến lên hỏi: "Có chuyện gì vậy? Ngươi mau nói, nương nương của chúng ta làm sao vậy?"

Ta cũng đầy bụng nghi hoặc.

Loading...