Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta Là Trắc Phi Của Thái Tử - 14

Cập nhật lúc: 2024-06-12 21:32:04
Lượt xem: 1,541

Doanh Doanh lại một lần nữa nặng nề dập đầu mấy cái.

"Nương nương, nô tỳ chỉ là một nha hoàn biết chăm sóc người khác, làm sao hiểu được chuyện như thế này. Còn tính tình của lương đệ chúng ta. người là hiểu rõ nhất. Là nữ nhi nhỏ nhất trong nhà, được nuôi lớn như vàng ngọc, cả đời này ngoại trừ trái tim của Thái tử thì cái gì cũng có, lại làm sao hiểu được loại thủ đoạn tàn nhẫn như thế. Vẫn là phu nhân nhà chúng ta phát hiện ra điều không ổn, bảo ta phải đề phòng, nhưng lương đệ đã bệnh nặng lắm rồi, thậm chí không kịp tháo gỡ khúc mắc trong lòng. Lương đệ cũng đến lúc gần đất xa trời mới hiểu ra, trước đây vẫn luôn cố chấp không chịu tin, luôn nhớ đến sự tốt đẹp của Thái tử phi với nàng ấy, sợ nói với người rồi, hai người sau này sẽ không thể nào chung sống. Nô tỳ vốn không nghĩ tới phải nói những lời này, là sau khi tôi kể với phu nhân, phu nhân đau đớn khôn nguôi, nói với nô tỳ nhất định phải nói với người, một là để nhắc nhở người, cũng là vì sự công bằng cho lương đệ chúng ta. Còn đặc biệt dặn dò nô tỳ, để tránh gây thêm rắc rối, nhất định phải nói với người trước khi rời Đông cung về phủ Hồ. Cũng may hiện giờ là người nắm quyền, nếu không thì những lời này nô tỳ có lẽ cũng không có cơ hội để nói."

Nghe những lời này, ta chỉ cảm thấy mặt nóng ran. Ta không tranh không giành, cố tỏ ra thanh cao, gạt bỏ mọi chuyện phiền phức ra khỏi bản thân. Có lẽ Thái tử nói đúng, ta luôn luôn ở trong thế giới của riêng mình, cẩn thận mò mẫm lòng tự trọng của bản thân. Người cứ mãi nhìn lên trời, làm sao có thể thấy được người bên cạnh lại đang ngập trong nước sôi lửa bỏng.

Ta nghiến răng khóc nức nở, hối hận đến mức tự cho mình hai cái tát. Doanh Doanh và Dung cô cô sợ hãi vội vàng ngăn lại.

Ta vẫn luôn cho rằng bản thân là ẩn sĩ sống ngoài thế tục, trên thực tế ta là kẻ ngốc bị người ta xoay như chong chóng ở chốn phàm tục. Giá mà ta có thể chú ý hơn một chút, kiêu ngạo ít đi một phần, Miễn Miễn của ta sẽ không đến nỗi đau lòng mà chết.

Trước khi đi, Doanh Doanh đặc biệt truyền đạt lại những lời nói của Miễn Miễn trước khi ngất đi: "Đừng nói với Nguyệt Ảnh, kỳ thực nàng ấy rất nặng lòng. Ta không muốn để nàng ấy cả đời sống trong hận thù. Nàng ấy và Thiền Nhi bình an sống hết cuộc đời này là được rồi."

Ta hiểu rồi, hối hận rồi, cũng đã suy nghĩ thông suốt rồi.

Kỳ thực, Thái tử phi vừa vào phủ đã hoang mang không thôi. Hoàng hậu không ưa, lòng người không phục, chỉ dựa vào Thái tử của chúng ta vốn chẳng quản việc thì không thể nào khiến mọi người tâm phục. Cho nên nàng ấy không chèn ép ta mà ngược lại còn kết thân với ta, đây là vì mở đường cho bản thân, cũng là vì có một danh tiếng tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-trac-phi-cua-thai-tu/14.html.]

Nàng ấy vào Đông cung sớm hơn ta nửa năm, lại còn là người thân cận nhất của Thái tử, không thể không biết chuyện Thái tử đụng tới rượu liền sẽ đổi sắc mặt. Hơn nữa, trước đây Thái tử từng nói với ta, ngày thường nàng ấy chưa từng làm trái ý hắn, chuyện gì cũng nghe theo Thái tử, ta thấy mà còn cảm thấy bức bối. Nếu ta đoán không lầm, hôm đó là lần đầu tiên nàng ấy làm trái ý Thái tử, cũng là lần duy nhất.

Nàng ấy cố ý chọc giận Thái tử, khiến hắn mượn rượu giải sầu, sau đó lại cực lực khuyên Thái tử đến gặp ta. Hủy hoại đêm tân hôn của ta, còn xé nát tôn nghiêm của ta. Khiến một trắc phi xuất thân cao quý như ta đủ đau lòng, chính là cách tốt nhất để nàng ấy củng cố địa vị.

Sau đó, nàng ta giả vờ rộng lượng, kết thân với chúng ta. Tuy rằng nói chuyện về Thái tử không hẳn là khoe khoang, thậm chí trên bề mặt còn có ý muốn khuyên ta và Thái tử làm hòa. Nhưng mà ta bản tính vốn kiêu ngạo, càng khuyên ta liền càng chán ghét Thái tử. Nhìn những lời nói cố ý của nàng ta vào ngày trước khi Miễn Miễn qua đời, nàng ta đã sớm biết Miễn Miễn cũng yêu Thái tử vào ngày hôm đó. Cho nên nàng ta cùng Miễn Miễn nhắc đến những điều tốt của Thái tử, Miễn Miễn sẽ càng yêu Thái tử hơn, nhưng trớ trêu thay, chỉ cách một bước chân lại không có được, chính là điều tuyệt vọng nhất trên đời này.

Thật là tâm địa độc ác, một mũi tên trúng hai đích, chỉ dùng một thủ đoạn mà đạt được hai kết quả mong muốn. Xem ra ta thật sự đã coi thường nàng ta rồi.

Tối hôm đó ta cả đêm không ngủ được, những ngày này cuối cùng đã có hy vọng rồi, cũng là lúc ta đứng lên. Tôn nghiêm của ta bị lợi dụng mới là thật sự mất hết mặt mũi. Nàng ta đã từng bước khiến Miễn Miễn của ta tuyệt vọng đến c.h.ế.t như thế nào, ta sẽ khiến nàng ta trả lại y như vậy.

Ta cả đêm không ngủ, như thể suốt nghĩ từ kiếp trước đến kiếp sau. Ta bắt đầu hành trình báo thù của mình một cách có trật tự. Cảm ơn nàng ta, ta cảm thấy cuộc sống này càng ngày càng thú vị, chỉ là cái giá phải trả quá lớn.

Bước đầu tiên, chính là nắm chắc quyền quản lý nội cung của Đông cung. Kỳ thực tâm phúc của nàng ta không nhiều, nàng ta không dám dễ dàng tin người. Nhưng phần lớn chức vụ quan trọng trong phủ đều là người của nàng ta, khó khăn này không dễ vượt qua, cho nên ta chỉ có thể chế ngự từ gốc rễ.

Dùng một ngọn núi để đè nén một ngọn núi khác.

Loading...