cũng chính là vì em bé trong bụng quá lớn, bà ngoại Đường khi sinh của cô ảnh hưởng sức đến khỏe lớn, cả đời cũng chỉ một Đường Tuyết là con, thể mang thai nữa. Đương nhiên những chuyện nà ngoại Đường và ông ngoại Đường đều sẽ kể cho bất kỳ ai khác, trong lòng hai hiểu rõ là . Mọi chuyện đều , đổi gì nữa, thì cần gì nhiều để con gái đau lòng.
“Khi Tiểu Tuyết còn nhỏ chăm sóc kỹ, thực phẩm dinh dưỡng mà nó thể ăn thì cha sẽ nhiều thêm chút, cha chỉ nghĩ con bé ăn thì cứ để con bé ăn, nhà cũng thiếu chút đồ ăn đó, nỡ để cô nhóc chịu đói .”
“Sau con bé lớn hơn một chút, từ lúc tập tễnh đến chạy nhảy, bi bô, mỗi ngày đều theo cha, xem cha nấu cơm xào rau, khi cha thấy con bé thèm món gì, sẽ thuận tay bón cho nó ăn luôn. Có lẽ vì mà từ nhỏ con bé luôn béo hơn những đứa trẻ khác, mãi đến khi lớn hẳn, con bé dần yêu cái , mặc đồ nên giảm cân mới gầy xuống .”
Nhà bọn họ vốn là đầu bếp và mở cửa kinh doanh nhà hàng ăn uống, trẻ con trong nhà đầy đặn mũm mĩm hơn trẻ con của các gia đình khác cũng là chuyện bình thường, bởi mới câu “lúc khó khăn thiếu thốn nhất thì đầu bếp cũng c.h.ế.t đói .”
“So với Tiểu Thừa cùng Nặc Nặc thì Tiểu Tuyết lúc còn nhỏ mập hơn một tí, cho nên Nặc Nặc và Tiểu Thừa như bây giờ cũng hết, chỉ cần vì béo mà phát bệnh là .” Bà ngoại Đường bổ sung thêm.
“Mẹ còn , mập sợ lạnh.”
Khu vực nhà của cô, một năm hơn bốn tháng là tuyết rơi, lúc trời trở lạnh nếu quá cần thiết, ai cũng đến cửa. Với điều kiện thời tiết như , mập mạp một chút ưu thế hơn gầy, dường như họ thể chịu lạnh hơn nhiều đấy.
Hứa Ái Quốc giơ tay nựng đôi má của con trai, đó cùng bà ngoại Đường và ông ngoại Đường : “Cha, , con phòng bếp với Tiểu Tuyết nhà con đây.”
“Đi .” Ông ngoại Đường xua xua tay, quyết định giao luôn gian phòng bếp cho con gái và con rể, lúc chắc đội vợ chồng son chuyện riêng tư đây mà, ông là một ông già , chẳng thấy chuyện rình mò phá đám bọn trẻ gì vui, còn bằng chơi cùng cháu trai cháu gái nữa. Dù giờ cũng còn sớm, đến giờ cơm, một lát nữa ông tranh thủ mấy món ăn sở trưởng là .
Hứa Ái Quốc phòng bếp, thấy Đường Tuyết đang vo gạo nấu cơm. Ông hì hì từ phía ôm lấy bà, cúi đầu cọ cọ mặt bên má bà: “Vợ ơi.”
DTV
“Anh gì .” Đường Tuyết thấy thoải mái khi khuôn mặt cọ: “Râu ria xồm xoàm như thì đừng cọ mặt em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-95.html.]
Bị như nhưng mà Hứa Ái Quốc cũng giận, ông vẫn trơ mặt , còn tiếp tục cọ cọ mặt Đường Tuyết.
“Cha em hết với .”
“Nói cái gì ?” Hứa Ái Quốc đáp mà hỏi bà.
Đường Tuyết thêm gì, chỉ là gương mặt đỏ dần lên, mặc dù là vợ chồng thiết nhưng bà cũng vẫn giữ hình tượng xinh trong mắt chồng. Nghĩ đến chuyện chồng lúc nhỏ là một cô bé mập mạp tròn trịa phì nhiêu gì đó, vẫn cảm thấy ngại ngùng quá mất.
“Em cha kể cho chuyện lúc nhỏ của em hả?”
Đường Tuyết gật đầu, thẳng với ông: “Chuyện thấy hổ lắm.”
“Sao hổ, chồng em về tuổi thơ của em là chuyện bình thường ? Không chuyện lúc còn nhỏ, cũng đều hết với em , chúng như thế gọi là trao đổi bí mật của .” Hứa Ái Quốc vợ đang để ý điều gì, ngại dỗ dành bà bằng vài câu ngon ngọt, dù thì lời cũng mất tiền mua, nghĩ ông liền .
“Chưa kể, vợ xinh như , dù đầy đặn một chút thì nhất định cũng là cô gái mập xinh nhất huyện luôn.”
Đường Tuyết lời của ông chọc tiếng, bà duỗi tay đẩy ông : “Thôi , ai mập chứ, em một chút cũng mập nhé, nếu mập thì con gái, con trai mới là mập nhất đó.”
“ đúng đúng, em mập, em mập một chút nào.” Hứa Ái Quốc lời sửa câu của , trong lòng ông nghĩ thầm. Thì cái tính bướng bỉnh “vịt đến c.h.ế.t vẫn cứng mỏ” của con trai con gái ông là di truyền từ vợ ông chứ ai khác, chỉ là nghĩ tới con trai con gái ông chỉ tính tình giống vợ ông mà cái kiểu mập mạp bụ bẫm từ nhỏ cũng giống cô luôn. Cũng may hiện tại mập càng điểm lợi, hơn nữa mai mốt cũng vẫn thể giảm cân từ từ , nếu thì con trai con gái ông thể nào cũng chịu khổ từ trong trứng nước .
“Trưa nay em tính món gì, phụ em.”
“Em thấy cha chuẩn nhiều nguyên liệu nấu nướng, cũng cha em tính toán món gì ăn nữa.” Đường Tuyết cầm một mớ cải bó xôi cùng một nắm rau cải thìa, mấy loại rau đều là rau nhà họ Đường trồng ruộng đợt mùa đông, trồng sớm một chút nên giờ thu hoạch kịp lúc ăn.