Hứa Nặc nghĩ một lát, tiếp tục nhét bánh kem trong miệng , kem sữa cùng sô-cô-la dính nhem nhuốc khắp miệng cô.
Đường Tuyết vội lấy khăn khô lau mặt cho con gái, lau đe dọa cô: “Con đừng ăn nhiều như , bánh ăn nhiều sẽ mập đấy, đến lúc đó con sẽ mặc váy áo xinh nữa , con thử nghĩ đến cảnh mùa hè đến, con lấy váy mặc nhưng mà cái váy quá nhỏ so với cái hình đầy mỡ của con thì thế nào .”
“Mẹ!” Hứa Nặc phồng má, biểu cảm vui.
“Đường Tuyết, ai cho con cháu gái ngoan của như thế hả?” Câu của Đường Tuyết bà ngoại Đường vui, cháu nhỏ nhà kiểu nào cũng thấy là nhất, huống chi cháu ngoại lớn của bà mà béo ? Béo chỗ nào? Cô như là đầy đặn phúc hậu, là may mắn đấy.
Nghe thấy ruột cũng bắt đầu giáo huấn chính , Đường Tuyết thở dài, chỉ chỉ tay về Hứa Nặc cùng Hứa Thừa: “Mẹ, kỹ , đứa trẻ nhà ai lớn chừng mà mập mạp như hai đứa ?”
Hôm nay bà ôm con gái suốt đoạn đường , hiện tại hai cánh tay đều cảm thấy nhức mỏi, vô lực như cục sắt đè lên , đây đều là do con gái quá béo đè nặng lên cánh tay lâu nên mới đau như đấy. Nghĩ đến cảnh đường về còn tiếp tục ôm con gái, Đường Tuyết liền cảm thấy mệt mỏi chịu nổi.
Bà ngoại Đường cháu trai cháu gái giường khựng một chút nhưng nhanh phản ứng , trả lời Đường Tuyết: “Nếu các con nuôi nổi, thì để với cha con nuôi, hai đứa bé còn nhỏ như , thích ăn gì thì cứ thoải mái ăn, thể để bọn chúng đói mới đúng chứ?”
Hứa Nặc chớp chớp đôi mắt, cô cảm thấy chỗ nào ông bà ngoại và bác của cô, thì nhất định đồ ăn của cô và trai bao giờ thiếu.
Thời buổi , lớn nhà ai sẽ cảm thấy mấy đứa cháu trong nhà là béo chứ? Họ đều chỉ thấy cháu thật gầy, ai cũng mang tất cả đồ ăn ngon, đồ ăn bổ dưỡng nhất cho chúng tẩm bổ.
DTV
Ông ngoại Đường cũng ở một bên thêm : “Trẻ nhỏ , khi còn nhỏ dinh dưỡng đầy đủ mới , nếu mai mốt cao lên , kể bọn chúng cứ đến tuổi là sẽ tự nhiên gầy ngay.”
Ông ngoại Đường còn tiếc vạch trần khuyết điểm của con gái , ông : “Con khi còn nhỏ khi còn béo hơn Nặc Nặc với Tiểu Thừa bây giờ , hiện tại cũng gầy như .”
Wow…….
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-94.html.]
“Cha.” Đường Tuyết chuyện lúc nhỏ, cảm thấy hổ bực bội, chuyện lúc nhỏ bà là một bé gái mập mạp, chuyện chồng bà còn nữa, hiện tại cha mang trêu chọc. Giờ chỉ chồng , con trai con gái cũng hết .
Thấy ánh mắt của chồng cùng con trai con gái đang tập trung hết , bà chỉ thể ném một câu chạy : “Con phòng bếp.”
Thấy vợ chạy , mà Hứa Ái Quốc cũng sốt ruột đuổi theo , dù cũng chỉ là phòng bếp nhà , cũng trốn luôn . So với việc đuổi theo vợ, hiện tại Hứa Ái Quốc càng cảm thấy hứng thú chính là một chuyện nhỏ xưa khác nha, ông áp sát sát chỗ ông ngoại Đường và nà ngoại Đường hỏi: “Cha, , Tiểu Tuyết nhà con hồi xưa cũng béo thật ?”
Chắc do quan hệ giữa cha vợ và con rể trời sinh chính là chút mắt , chỉ thấy ông ngoại Đường liếc Hứa Ái Quốc một cái sắc lẹm, giọng nghiêm trọng : “Sao, con chê bai nó hả?”
“Sao thể chứ, cha.” Câu của ông ngoại thể hiện mức độ nguy hiểm cao nha, chuông cảnh báo trong lòng Hứa Ái Quốc vang lên, ông nghiêm mặt tỏ vẻ thành khẩn .
“Con dám chê bai Tiểu Tuyết, con là nghĩ bây giờ Tiểu Thừa với Nặc Nặc cũng mập, đang nghĩ bọn chúng lớn lên thể gầy ? Nếu là Tiểu Tuyết lúc nhỏ cũng béo mập giống bọn chúng, con cũng coi như thể dựa đó mà so sánh, đối chiếu , lo lắng như bây giờ nữa thôi.”
Vừa Hứa Ái Quốc còn liếc Hứa Nặc: “Nói chung thì Tiểu Tuyết nhà con cũng đúng, con gái mà béo quá thì cũng khó coi .”
Thật xuất sắc nha.
Hứa Nặc thật dám tin đây là cha nha, nghĩ tới ông lươn lẹo như , rõ ràng là ông tò mò chuyện của vợ lúc nhỏ, mà tiếc mang con gái bia đỡ đạn luôn.
Cô phồng mang trợn mắt Hứa Ái Quốc, thể hiện cô thấu sự gian manh của cha .
“Thật cũng gì.” Ông ngoại Đường , ngay lập tức kể lể cho con rể về chuyện của con gái ông khi còn nhỏ, bà ngoại Đường cũng kéo về hồi ức lúc xưa, cũng xen kể thêm ít chuyện.
“Lúc điều kiện nhà chúng tệ chút nào, khi con mang thai Tiểu Tuyết ăn uống cũng , nên khi sinh Tiểu Tuyết , con bé mũm mĩm hơn những đứa trẻ sơ sinh khác nhiều.”