Chờ lúc đến nhà ông ngoại Đường bà ngoại Đường ở huyện thành sắp mười một giờ.
Hứa Nặc và Hứa Thừa lúc đầu vẫn còn lạnh, nhưng khi bộ tới thật đúng là cũng nóng lên. cho dù nóng lên cũng ảnh hưởng đến tốc độ bọn họ chạy về phía nhà họ Đường, cũng vội vàng lên giường sưởi ấm, mà là vội vàng gặp bà ngoại Đường và ông ngoại Đường.
Ông ngoại Đường và bà ngoại Đường chỉ sinh một Đường Tuyết, hai vợ chồng đều yêu thương Hứa Nặc và Hứa Thừa vô cùng. Nhà họ Đường kỳ thật ở trong huyện vẫn căn cơ, cũng xuất quan gia, chỉ là tổ tiên nhà họ Đường chính là đầu bếp, tiệm cơm Quốc Doanh đỏ mà Đường Tuyết đang ở trong huyện vốn chính là sản nghiệp của nhà họ Đường, khi tiệm cơm Quốc Doanh đỏ ông ngoại Đường nộp lên cho quốc gia thì tên là Bách Vị Cư, lịch sử lâu đời ở huyện thành .
Lúc Nhật Bản đánh , Bách Vị Cư còn là trạm liên lạc ngầm của . Dù cũng là tiệm cơm, nhiều cũng đáng chú ý, cũng dễ dàng càng nhiều tin tức.
Chờ khi giải phóng hai năm ông ngoại Đường và bà ngoại Đường còn mở Bách Vị Cư, chỉ là về tình thế đổi ông ngoại Đường liền nộp Bách Vị Cư lên. Cửa hàng là nộp lên, nhưng mà cũng nộp lên , khi nộp lên ông ngoại Đường và bà ngoại Đường liền nhận hai công việc, chờ Đường Tuyết đến tuổi rồi thì cũng sắp xếp cho bà tiệm cơm Quốc Doanh đỏ, ngay cả công viện của Hứa Ái Quốc ở đội vận chuyển cũng là ông ngoại Đường và bà ngoại Đường giúp đỡ mới tìm .
Nhà họ Đường sinh sống lâu dài ở huyện thành, quan hệ căn cơ loại kiếm ăn trong đất như nhà họ Hứa thể so sánh.
Nghe lúc Bách Vị Cư mới nộp lên, nhiều chê ông ngoại Đường và bà ngoại Đường là đồ ngu, 'gà mái đẻ trứng vàng' cần lấy đổi hai công việc, lúc công nhân nhận lương nào ngưỡng mộ bằng ông chủ? Về mới kỳ thật nộp lên cũng , việc chính thức cũng lâu dài.
Hứa Nặc cảm thấy những hiện tại còn sớm, chờ qua mấy năm nữa bọn họ sẽ , công nhân thật là . Nộp cửa hàng lên hiện tại đổi cái 'bát sắt' còn tránh khỏi vận mệnh tương lai đem phê đấu, cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-91.html.]
Mà là thể hơn nữa.
Hơn nữa bản bản lĩnh, tương lai cải cách mở , hẳn thể tự kiềm mở một tòa 'Bách Vị Cư' .
Hứa Nặc đang nghĩ ngợi, cửa phòng mặt liền mở , hai già quen thuộc từ trong cửa . Cô định tiến lên, kết quả phát hiện tốc độ của nhỏ còn nhanh hơn cô nhiều.
Cánh tay bắp chân nhỏ của Hứa Thừa xông lên thứ tự, đương nhiên cũng là bởi vì sân nhà họ Đường cũng quét tuyết nên trượt, tiến lên ôm lấy chân bà ngoại Đường ngửa đầu bà ngoại Đường và ông ngoại Đường tử: "Bà ngoại, ông ngoại."
DTV
"Ôi, cháu ngoan của bà tới ." Bà ngoại Đường Hứa Thừa khỏi bao nhiêu yêu quý, bà vội vàng ôm Hứa Thừa hôn lên hôn xuống, về phía Hứa Nặc chạy chậm một chút: "Nặc Nặc, mau đây, bên ngoài lạnh, bà ngoại dẫn cháu trong phòng sưởi ấm."
"Bà ngoại, ông ngoại." Hứa Nặc cũng chạy tới, ông ngoại Đường vui vẻ nắm tay vào nhà.
"Đi, ông ngoại pha sữa bò cho Nặc Nặc, hôm nay ông điểm tâm ăn ngon, mau ăn, chậm sẽ ăn ngon."
Mắt thấy hai đứa nhỏ đều nhà căn bản quan tâm phía , Hứa Ái Quốc và Đường Tuyết bỏ phía một câu 'Cha ' liền mắc ở trong cổ họng kịp phun .
Đó, cháu ngoại , con gái con rể liền đáng giá ?