“Mẹ còn hiểu con , chỉ cần phía còn cần con một ngày, con chắc chắn sẽ lựa chọn chuyển nghề.” Tống Úc Hòa cũng thở dài: “Tử Viễn, ép con kết hôn, nhưng con cũng suy nghĩ cho bản , cho cha con nữa.”
Đồng Tử Viễn trả lời.
Trong lúc nhất thời khí trong phòng chút đình trệ, Đường Tuyết thường ngày vẫn luôn giữa dung hòa hai cũng nên gì, bọn họ là bậc em út, những lúc tiện lên tiếng.
“Mẹ, con chậm trễ khác.” Đồng Tử Viễn xong, rót cho chính một chén uống một ngụm.
Thật đôi khi ông cũng sẽ nghĩ, nếu như cha ông lúc còn sống, cuộc sống của chắc chắn sẽ quá khổ cực như . đời chữ nếu như, quốc gia gặp nạn, bọn họ chẳng lẽ còn khả năng ? Đồng Tử Viễn đặc biệt thấu hiểu lựa chọn của cha , nhưng cũng là bởi vì rõ ông lúc bao nhiêu khổ cực, cho nên càng hiện tại sẽ kết hôn.
“Không , cả, nghĩ một chút?” Hứa Hồng Trang tuy rằng thể lắm nhưng tính khí nhỏ. Sau khi bà xong liền nhịn tiếp: “Anh mà tương lai của sẽ giống với bác Đồng chứ? Trên đời bao nhiêu trong quân ngũ cuối cùng đều bình an sống sót, chẳng lẽ đến lượt là ngoại lệ ạ?”
“Nếu như em, cũng cần giục kết hôn sớm như .”
Ý tứ của và em gái, Đồng Tử Viễn đều hiểu, chính là bởi vì hiểu cho nên mới đồng ý. Ông : “Mẹ yên tâm , chừng con sẽ chuyển sang bộ phận giấy tờ, chính là nếu là con chuyển thì con sẽ kết hôn ?”
Bọn họ ở trong đội ngũ, đối với tố chất thể yêu cầu cao, hiện tại ông còn trẻ, còn thể chiến đấu, thể xông pha, nếu thật sự chờ đến lúc tuổi tác ông lớn , hoặc là thể cho phép, ông nhất định sẽ chuyển sang bộ phận giấy tờ hoặc là chuyển nghề.
“Vừa vặn đến lúc đó Tiểu Thừa cùng Nặc Nặc cũng lớn , cũng thể rảnh tay hơn, đến lúc đó còn thể giúp con chăm sóc con cái nữa, hơn nữa khi đó Tiểu Thừa và Nặc Nặc cũng thể chỉ các em trai em gái sách, dẫn bọn chúng chơi.”
Hứa Thừa cùng Hứa Nặc mới cha chúng xách rửa mặt xong:“???”
Vừa ngoài một chuyến, trở về an bài rõ ràng.
Cũng ngơ ngác kém còn Hứa Ái Quốc, ông khó thể tin Đồng Tử Viễn: “Anh, Tiểu Thừa và Nặc Nặc còn đến ba tuổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-89.html.]
“Con mau thôi .” Đứa con trai cả khó gặp của Tống Úc Hòa lúc chính là tâm can bảo bối, trong một giây bà liền đổi thái độ, liếc xéo con trai một cái: “Nặc Nặc còn đến ba tuổi, con cũng định cho nó thông gia từ bé, hứa gả nó ngoài ? Con như còn hổ trai con? Thật ngại!”
Hứa Ái Quốc: “???”
Ông gì sai?
“Không , . Nặc Nặc nhà đáng yêu bao, vì trưởng thành để thằng nhãi khác lợi thì còn tiện bằng gả cho Hàn Ngang cách vách, ít nhất Hàn Ngang cũng là mà chúng lớn lên ? Hơn nữa con và cả cũng cùng Vĩnh Cương lớn lên cùng , quan hệ , nếu như tương lai Hàn Ngang dám đối xử với Nặc Nặc , đừng là con, Vĩnh Cương cũng thể đánh nó.” Hứa Ái Quốc nỗ lực vì chính biện bạch: “Việc tìm con rể đến bồi dưỡng từ nhỏ ? Tiểu Ngang đối xử với Nặc Nặc của chúng cũng , tương lai nó hướng đông nó sẽ hướng tây, nó bắt chó nó sẽ đuổi gà.”
“Dù cải trắng cuối cùng sẽ heo đến ăn mất, vì mà chúng thể chọn một con heo ?”
Tống Úc Hòa: “…….”
Đồng Tử Viễn: “…….”
Vợ chồng Hứa Hồng Trang Đàm Kiến Thiết: “…….”
Hứa Nặc một xem là công cụ hình : “…….”
Thời điểm thích hợp để đoạn tuyệt quan hệ cha con, cha cô nữa.
Đường Tuyết thể nhịn nữa: “Anh mau ngậm miệng .”
Tuy rằng tất cả trong nhà đều cảm thấy cạn lời với Hứa Ái Quốc, nhưng cũng thể phủ nhận là khi Hứa Ái Quốc xong, cả nhà đều bắt đầu sinh một loại cảm giác động lòng.
DTV
Hình như, như cũng lý.