Hứa Hồng Trang trai mang theo cháu trai cháu gái rửa mặt, nhịn trong mắt hiện lên ý , : “Anh trai con hiện tại so với lúc đúng là giống , thích nhất là trẻ con, hiện tại cùng hai em Tiểu Thừa Nặc Nặc ở cùng một chỗ bao nhiêu chứ.”
“Con cái của thể yêu thương cho ?” Ánh mắt Tống Úc Hòa về phía cửa một cái, đem câu chuyện ném đến Đồng Tử Viễn: “ Tử Viễn , con xem em trai con còn nhỏ tuổi hơn con, nhưng Tiểu Thừa và Nặc Nặc đều sắp ba tuổi , con tính toán xem khi nào thì thể tìm cho một con dâu đưa về đây?”
Đồng Tử Viễn da đầu tê rần, lấy cớ há miệng : “Mẹ.”
“Con đừng gọi là .” Tống Úc Hòa đánh gãy lời của con trai, bà sợ con trai nhiều năm gặp gọi một tiếng liền phản chiến, con trai cả bà cũng trưởng thành, cũng nên tìm một đối tượng, bằng bà thể ăn với chồng cũ ?
Đồng Tử Viễn, rốt cuộc cũng là huyết mạch duy nhất của nhà họ Đồng.
Không là bà trông ngóng con trai sống , chỉ là Đồng Tử Viễn tham gia quân ngũ, thường xuyên nhiệm vụ. Nói một câu dễ , chuyện đều lỡ như…… Để đứa bé cũng đến mức chặt đứt hương khói.
Đồng Tử Viễn lời cho dở dở : “Mẹ, xem lời thể , con gọi là thì còn thể gọi ai là nữa.”
“Nếu còn nhận thì tìm đối tượng sớm một chút, cũng cho sớm bế cháu nội sớm một chút.” Nói xong Tống Úc Hòa còn lấy Hứa Ái Quốc 'dụng cụ đ.ấ.m lưng' bóp bả vai đ.ấ.m đấm chân cho bà: “Thừa dịp bộ xương già của hiện tại còn thể nhúc nhích, con kết hôn sinh con sớm một chút, còn thể giúp con trông con, chờ già thì dù con giúp con chăm sóc cho con cái của con thì khi cũng nhúc nhích .”
Nói xong, Tống Úc Hòa còn bộ tịch lau nước mắt.
Vẻ mặt của Đồng Tử Viễn chút sững sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-88.html.]
Mặc dù mấy năm nay ông luôn ở nhà, nhưng từ nhỏ và nhà cũ nhà họ Hứa bên đấu trí đấu dũng, những thủ đoạn đó của ông , ông dám là hiểu rõ nhưng cũng bảy tám phần. Mẹ ông so với diễn viên điện ảnh trong phim còn diễn hơn, nhưng mỗi bà diễn như đều ai cảm thấy bà giả vờ, đều cho là bà thật lòng thật .
Cho nên , nhà cũ nhà họ Hứa bên mấy năm nay vẫn luôn rơi thế hạ phong, thật cũng bình thường.
Ai bảo ông thiên phú ở phương diện cơ chứ.
Nghĩ đến đây, Đồng Tử Viễn thở dài một , cuối cùng vẫn lựa chọn cùng Tống Úc Hòa ăn ngay thật: “Mẹ, hiện tại con tạm thời còn nghĩ tới chuyện .”
Ông ở trong quân đội quen cảnh sinh ly tử biệt, chiến hữu vốn còn đang , nhiệm vụ trở liền thể kiên trì ở cương vị, …… Thậm chí về . Có một , một chiến hữu của ông hy sinh, nhà và vị hôn thê của vị chiến hứa đó đến nhận về. Vị hôn thê của là thanh mai trúc mã của , hai từ nhỏ cùng lớn lên, tình cảm sâu đậm, hẹn trở về sẽ kết hôn, chuyện kết hôn cũng báo cáo gửi lên .
Sau …… Sau ông , nhà cô gái nhờ tới mai nhưng cô đều đồng ý.
Tuy rằng chuyện đó phát triển như thế nào Đồng Tử Viễn cũng , nhưng ông chỉ một tình cảm sinh ly tử biệt ngăn cách thật sự đau khổ. Nếu ông thật sự kết hôn sinh con, nếu lỡ một ngày ông dũng hi sinh, để vợ cùng con cái bây giờ?
Ông thể chậm trễ khác.
“Mẹ, chờ khi con chuyển nghề, con nhất định sẽ kết hôn.”
DTV
Tống Úc Hòa tức giận trợn trắng mắt: “Vậy khi nào con mới chuyển nghề?”
Đồng Tử Viễn nghẹn họng.