“Được , lúc ăn tết cũng cho chạy trong phòng bếp.” Hàn Ngang tỏ vẻ am hiểu chuyện : “Mẹ mặc kệ trong phòng bếp đều là khói dầu, vẫn một đó.”
Hứa Nặc lấy mũi chân cọ cọ mặt đất: “Dù cũng gội đầu tắm rửa giặt quần áo.”
“ chính là, đều do chúng giặt nha.”
Hứa Nặc: “…….”
Anh lý, khó trách thể trở thành trùm phản diện trong sách, là chỗ dựa lớn của nữ chính, từ nhỏ lộ IQ của tầm thường nha.
Ít nhất nhỏ cô từng nghĩ đến chuyện .
Hứa Nặc ỉu xìu bịch bịch chạy một bên.
Hiện tại là thật sự chương trình gì giải trí, nếu đổi là ở đời , cô còn thể chơi điện thoại, xem TV, dầu dì còn thể cùng khác đánh bài. Hiện tại cô chỉ thể trang viên trồng trọt, nghĩ đến lúc cô đạt cấp mười lăm, mở gói quà lớn, cô cũng chút đau răng.
Lúc đạt mười lăm cấp, cô mở một gói quà lớn gọi là “một thai nhiều con”, cái gói quà lớn đến bây giờ Hứa Nặc cũng dùng như thế nào, nếu như nhà cô nuôi heo nái cô còn thể dùng ở nó, nhưng hiện tại nhà cô đang nuôi ngỗng đực, thứ thể sử dụng .
Tương lai cũng thể dùng .
Hứa Nặc tự suy nghĩ một chút tới trường hợp , thình lình run lên lập cập.
Như cũng thật là đáng sợ.
DTV
Bởi vì nhiều , cho dù là lúc bốn giờ mới bắt đầu chuẩn cơm tất niên, nhưng còn đến sáu giờ, đồ ăn đều đưa lên bàn. Thức ăn phong phú mang lên bàn, trực tiếp bày tràn đầy một cái bàn. Đồng Tử Viễn đem một bình Kim Luân Mao Đài khác mà ông mang về mở rót cho mấy trưởng thành bàn, Tống Úc Hòa thấy liền cho ba đứa nhóc mỗi một ly sữa lúa mạch.
Hứa Nặc bình Kim Luân Mao Đài , nhịn ôm lấy tim.
Đừng hỏi, hỏi nữa chính là đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-86.html.]
Đời cho dù tiền cũng là chuyện đời , thể đổi sự thật lúc cô vẫn là một cô nhóc nghèo ha ha.
Toàn cộng còn nổi bốn đồng tiền.
“Mẹ, hai câu ?” Rót rượu xong, Đồng Tử Viễn về phía Tống Úc Hòa.
Tống Úc Hòa xua xua tay: “Có gì để , sang năm một cùng cố gắng, nỗ lực sống hơn, tháng nào cũng thịt ăn, ăn lương thực tinh là . Mau ăn cơm , ba đứa nhỏ đều đói c.h.ế.t .”
Bà dứt lời, trai nhỏ liền nuốt một ngụm nước miếng, Hàn Ngang ngó trái ngó , bộ bản để ý đến thức ăn bàn, nhưng luôn nhịn liếc qua lén, nhưng kể đến Hứa Nặc, cô hì hì bà nội, chỉ đợi bà lệnh một tiếng sẽ lập tức động đũa.
Nhìn thấy bộ dạng của các cô, lớn trong nhà đều chút buồn , chờ Tống Úc Hòa động đũa ‘ăn cơm’, mấy đều cầm đũa gắp món ăn mà thích.
Hứa Nặc sớm để ý đến chén móng heo kho tàu , cô móng heo kho tàu luôn ngon, móng heo bên phủ một lớp sốt dầu đỏ thơm nồng, khi đũa đụng tới nó còn núng na núng nính, liền nhịn nuốt nước miếng.
Một bàn dù thèm cũng cướp đồ ăn, gắp thức ăn yêu thích của chén ăn xong mới gắp đũa thứ hai, dù ai ai ăn cơm cũng chú ý, nếu ăn cơm với khác thì khẳng định ' tay lấy cái thích ', còn hai nhà bọn họ để ý cái .
Hứa Nặc ăn xong một miếng móng heo kho tàu, lúc ăn thêm mấy cái bánh bao thịt, mỗi món ăn cô đều ăn một , cuối cùng ăn mấy cái sủi cảo, uống thêm một chén thịt dê củ cải, đó rời bàn ăn đến giường phơi bụng.
Cũng như cô, còn Hàn Ngang và nhỏ, ba đứa nhóc dựa chăn bông xếp chắc chắn, cảm thấy mỹ mãn, ợ trưởng bối hai bên chuyện phiếm. Bọn họ ăn nhanh, lớn uống rượu chuyện phiếm do đó ăn chậm hơn nhiều, chờ bọn họ ăn xong , ba đứa nhỏ đều ngủ một giấc tỉnh dậy.
Chờ qua 12 giờ chính là năm mới, Hứa Nặc và nhỏ còn Hàn Ngang đều lớn cho phép theo ngoài chúc tết, ba đổi một bộ quần áo túi lớn, theo lớn hai nhà từ đầu thôn đến cuối thôn, trong túi đầy đồ ăn vặt còn cầm mấy cái bao lì xì nhỏ cuối cùng mới đưa về nhà ngủ.
“Con về, con ngủ cùng Tiểu Thừa và em Nặc Nặc.”
Trước khi ly biệt, Hàn Ngang giữ chặt Hứa Nặc và Hứa Thừa buông tay: “Chúng là một nhà, ngủ cùng .”
Sau đó cha nhíu mày xách , Hứa Nặc còn rõ ràng thấy Hàn Vĩnh Cương : “Tết nhất con còn dám gào, cha sẽ đánh con.”
Hứa Nặc: “…….”
Trùm phản diện thật thảm.