Hứa Thừa và Hàn Ngang hiển nhiên suy xét đến ý kiến của đương sự là Hứa Nặc, hai đối diện, tay chống nạnh lên phần eo nhỏ đầy thịt , đều thuyết phục đối phương nhưng ai thuyết phục ai. Sau từ cãi biến thành đánh , hai đứa nhỏ ở giường đánh thành một đoàn, Hứa Nặc cản kiểu gì cũng , cuối cùng Hứa Ái Quốc và Hàn Vĩnh Cương động tĩnh chạy tới, mỗi xách một đứa tách .
Hứa Nặc đầu tiên phát hiện bản còn chút tiềm chất họa thủy:“…….”
Cô đau lòng ôm lấy hình mập mạp của , lớn hai nhà khi nguyên nhân sự việc dở dở , yên lặng rụt bên trong giường. Cũng sợ hãi, chẳng qua lúc cô cảm thấy chính hẳn là nên giảm cảm giác tồn tại của thì hơn.
DTV
Đáng tiếc cô mang cái tiếng , nhưng Hứa Ái Quốc thấy cô bế lên. Cô cha vô lương tâm đang cô ngửa tới ngửa lui, chọc khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của cô mà trêu chọc: “Sao cha Nặc Nặc nhà chúng hiện tại thể cho hai đứa con trai vì con đánh nhỉ.”
Hứa Nặc - hai đứa bé nam đánh vì : “…….”
Người lớn hai nhà khi ông những lời đắn : “…….”
Hứa Nặc ngây thơ, nghiêm mặt cha : “Con , con , cha đừng bừa.”
Đừng cô giống như tra nữ nhỏ như .
(Tra nữ: những cô gái tính, thích bỡn cợt trong chuyện tình cảm.)
“Ây, còn vui.” Hứa Ái Quốc chọc khuôn mặt béo của con gái một chút: “Được , con nữa.”
Nói xong ông cùng Hàn Vĩnh Cương kề vai sát cánh mà , dáng vẻ em mà : “Vĩnh Cương , xem con trai nhỏ như cưới con gái về vợ, nếu hai nhà chúng định hôn ước từ bé cho hai đứa nhỏ, dù gia đình hai quan hệ , hiểu tận gốc rễ của , con gái gả sang nhà con dâu, cũng sợ tương lai Tiểu Ngang sẽ bắt nạt nó.”
Đều vì con gái ông mà đánh , đánh còn là ‘ vợ tương lai’, cũng nhóc con nghĩ như thế nào, nó đánh vợ tương lai còn thể cưới vợ ?
Cũng thật phát sầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-81.html.]
Kết quả Hàn Vĩnh Cương còn kịp gì, Hứa Thừa ở một bên liền hô to một tiếng: “Con !”
Cậu bé chạy như điên tới ôm chặt Hứa Nặc, lớn tiếng tuyên bố: "Em gái là của con, em gái con cần lấy chồng, chúng con một nhà mãi mãi ở bên .”
“Tới con nữa.” Hứa Ái Quốc buông Hàn Vĩnh Cương , qua bế Hứa Thừa lên. Ông xoa lung tung lên đầu con trai một hồi, đem đầu tóc nhóc xoa thành khác chó gặm là mấy: “Lớn lên đều lấy chồng, con trưởng thành cũng cưới vợ. Tương lai con cũng cưới vợ, tại em gái con thể lấy chồng.”
Người hai nhà: “…….”
Hàn Vĩnh Cương cùng Tống Lam Thư vẻ mặt đờ đẫn.
Đồng Tử Viễn cảm thấy bản hiện tại đau răng.
Đường Tuyết che hai mắt của , chút quen ông.
Tống Úc Hòa vẻ mặt xin con dâu : “Tiểu tuyết, xin con, dạy dỗ con trai để nó ngoài lấy vợ, mấy năm nay vất vả cho con .”
Con trai bà chỉ mới từng tuổi, cũng cha , chuyện còn đàng hoàng, bà cũng thật sự còn cách nào, đều lấy cách dạy con trai trưởng mà dạy nó, nó mà nếu sống ở thời cổ đại chắc chắn chính là một tên chuyên ăn chơi trác táng.
Đều là từ trong bụng chui , chẳng lẽ khác biệt lớn đến như ?
“Con cưới.” Bị cha xách cả lên, nhỏ cả tay lẫn chân đều giãy giụa: “Con cưới vợ.”
“Cho dù con cưới vợ, em gái con tương lai vẫn lấy chồng.” Hứa Ái Quốc buông con trai xuống, ông chỉ Hàn Ngang đang một bên: “Dù em gái con tương lai vẫn lấy chồng, gả cho khác còn bằng gả cho Hàn Ngang, con ?”
Hứa Thừa bĩu môi chuyện.