Sáng sớm ngày ba mươi Tết, Hứa Nặc và nhỏ theo thường lệ Đường Tuyết lôi từ ổ chăn . Hai đứa nhóc đang ngủ mê mang Đường Tuyết chút do dự đắp khăn lên mặt lau đến đầu óc lắc lư, tỉnh táo .
Hai đánh răng rửa mặt xong, mặt lau một lớp phấn trắng, chờ xong xuôi hết, Đường Tuyết mới bưng chậu nước , khi khỏi phòng còn quên dặn dò con trai, con gái: "Các con hôm nay mắng chửi, cũng , những lời nên thì , ?"
"Dạ ." Hứa Nặc và trai nhỏ gật đầu.
Bọn họ đều lớn , đều những ngày ăn tết kiêng kị gì, gì.
Chờ Đường Tuyết , Hứa Nặc liền tê liệt, đầu ngã xuống giường, hận thể ngủ đến thiên hoang địa lão.
Tối hôm qua cô ở trang viên để ý mà đến khuya, hiện tại đầu cũng còn chút mơ màng buồn ngủ.
Hứa Thừa em gái phịch giường động dậy, liền đưa tay kéo cô: "Em, mau dậy , ăn điểm tâm."
"Không ." Hứa Nặc xua tay: "Muốn ngủ."
Hứa Thừa túm lấy em gái liền xuống giường: "Ăn ngủ tiếp."
DTV
Hứa Nặc trai nhỏ lôi kéo, tựa như kéo một con ch.ó chết.
Bây giờ cô còn rối rắm vì lúc để ý đến chén nước , đối với sức lực lớn của trai nhỏ cô cam chịu luôn .
Hứa Thừa túm em gái đến mép giường, mang giày cho cô xong, đó lôi kéo cô cùng nhà bếp ăn cơm. Hứa Nặc cứ như trai nhỏ hầu hạ như tổ tông nhỏ, cô cảm thấy nếu tìm đối tượng nhất định tìm đối với cô như trai nhỏ, bằng cô sẽ quen.
"Lại để trai nhỏ mang giày cho?" Hứa Ái Quốc thấy bộ dạng ỉu xỉu của con gái liền múc cho cô một chén cháo: "Con cứ nũng như , trai nhỏ lấy chị dâu thì con sẽ đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-78.html.]
Hứa Nặc đang cầm chén cháo mí mắt giật giật, còn liền nhỏ vội vàng : "Con lấy, con nuôi em gái."
Hứa Nặc cảm động thôi, chủ động đẩy trứng gà mặt cho Hứa Thừa: "Anh trai, cho nè."
Hứa Thừa đập trứng bóc vỏ xong, bỏ trong chén của Hứa Nặc.
Tống Úc Hòa, Đồng Tử Viễn, Hứa Ái Quốc và Đường Tuyết bên cạnh thấy một màn đều co rút khóe miệng, trong nhất thời nên cái gì.
"Con cảm thấy Hứa Nặc nhõng nhẽo như , mỗi chúng đều trách nhiệm." Hứa Ái Quốc xong, còn gắp cho con gái ông một đũa dưa muối nhỏ. Món dưa muối ăn kèm với cháo là sáng sớm nay Đường Tuyết dậy sớm xào, trứng gà và thịt vụn cộng thêm chút dưa chua, xào ăn cùng cháo ngon, Hứa Thừa và Hứa Nặc đều thích.
Hứa Nặc vỗ mặt, im ăn cháo lời nào. Anh trai nhỏ bên cạnh cô khanh khách, giống như con gà mái nhỏ.
Cả nhà ăn cơm xong, Hứa Nặc bà nội đuổi về phòng ngủ tiếp, dù cũng cần cô phụ giúp chuyện gì, giữa trưa cũng cần về nhà cũ bên , trẻ nhỏ ngủ bao nhiêu thì ngủ bấy nhiêu chứ . Về phần Hứa Thừa, Tống Úc Hòa cũng cho bé ngủ tiếp, nhưng bé yên, lăn qua lăn ngủ , khi Hàn Ngang đến thì càng nhảy cẫng lên ba trượng, hai bé liền chạy chơi với .
Hai cũng khỏi phòng mà chơi đùa ở giường.
Lần Hàn Vĩnh Cương và Hứa Ái Quốc đều cho con mang theo đồ chơi. Hàn Vĩnh Cương cho Hàn Ngang mang một khẩu s.ú.n.g gỗ và một chiếc xe tăng nhỏ từ vỏ đạn, Hứa Ái Quốc cho Hứa Thừa và Hứa Nặc mang một con chuột nhỏ lên dây cót thì sẽ chạy, còn một chiếc xe đạp nhỏ. Xe đạp từ sắt vụn, bánh xe đạp cũ, gỗ và những thứ khác ghép với mà thành, tuy là sửa nhưng ảnh hưởng đến việc sử dụng. Vì sợ bọn nhóc lên sẽ ngã, hai bên bánh còn bánh xe gỗ nhỏ chống đỡ. Thật khác với xe đạp trẻ em đời lắm, nhưng mà màu sắc nhiều lựa chọn như , của bọn họ là chiếc màu đen.
mà cho dù là một cái xe đạp màu đen sửa cũng đủ bọn họ vui vẻ.
Dù trừ bọn họ , các bạn nhỏ khác .
Hiện tại lớn xe đạp ít, huống chi là trẻ con, bây giờ bọn cũng là một tộc xe.
Chỉ một điều khiến Hứa Thừa tiếc nuối là bây giờ ngoài trời lạnh lẽo tuyết dày, ở trong nhà đạp xe, đợi trời ấm áp tan tuyết mới . cũng , chờ trời ấm áp tan tuyết, sẽ chở em gái ngoài chơi.