Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-08-17 22:54:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em thích ăn.” Hứa Nặc hết trái , nhưng tuyệt đối điểm tâm và Hàn Ngang.

Trong trí nhớ của cô, món điểm tâm ngon nhất đời ăn bao nhiêu, trong trang viên của cô cũng còn nhiều loại ăn vặt nữa cơ.

Cô! Một! Chút! Cũng! Không! Thèm!

Hiện tại thèm ăn, tất cả đều là bởi vì cô thể khống chế cái thể nhỏ .

“Em gái, em dối!” Anh nhỏ trợn tròn mắt lên án Hứa Nặc, gương mặt bánh bao nhỏ bởi vì nét mặt hiện tại mà càng bụ bẫm. Hứa Thừa hồn nhiên phát hiện khuôn mặt béo của , bé giúp Hàn Ngang đẩy cái đĩa nhỏ đến mặt Hứa Nặc: “Em gái, cái thật sự ăn ngon, mềm tan, ngọt ngào, thơm thơm.”

Hứa Nặc: “…”

DTV

Đậu xanh.

“Ăn .” Anh nhỏ dùng muỗng múc một miếng bánh nhỏ đưa đến mặt Hứa Nặc: “Thật sự ngon, lừa em.”

Hàn Ngang ở bên cạnh cũng phụ họa thêm: “Thật sự.”

Hứa Nặc: “…”

Đối diện với ánh mắt chờ đợi của Hứa Thừa và Hàn Ngang, cô nhắm mắt hạ quyết tâm, há mồm ăn miếng điểm tâm .

Hứa Nặc: “!!!”

Cô cứ ăn ăn, thế nào cũng quản miệng .

Kỳ thật đến món điểm tâm cũng thật là, mặc dù ở thời đại coi như là ngon, xa hoa, bên trong bỏ thêm ít sữa bò, mềm mại ngọt ngào, nhưng đối với một từng ăn qua tất cả món điểm tâm như Hứa Nặc thì cũng chỉ như . , cô cảm thấy món điểm tâm thật là ngon.

Thấy em gái ăn, Hứa Thừa và Hàn Ngang đều vui vẻ , nhỏ càng nhịn vỗ tay, đẩy cái đĩa tới: “Này, Hàn Ngang , đều là của em hết.”

Hứa Nặc: “…”

Thật cũng cần nhiệt tình như thế .

Cuối cùng Hứa Nặc vẫn ăn hết mấy miếng điểm tâm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-73.html.]

Cô ôm lấy gương mặt núc ních thịt của gương mặt nhỏ cũng đầy thịt của Hứa Thừa và Hàn Ngang, cảm thấy loại chuyện giảm béo vẫn là để hẵng . Bọn họ vẫn còn nhỏ, vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn, hiện tại quan trọng là dinh dưỡng khỏe mạnh, chuyện gầy béo đều quan trọng.

“Em gái, ngon ?”

“Ngon ạ.” Hứa Nặc gật đầu: “Lần em sẽ .”

Đến lúc đó cô cũng mời Hàn Ngang ăn.

“Được.”

Đến lúc ăn cơm trưa, Tống Úc Hòa phát hiện tuy rằng lúc cháu gái lớn phần chê bản béo, nhưng hiện tại vẻ quan tâm đến chuyện đó nữa.

Cháu trai, cháu gái cả của bà mỗi ăn hết một bát canh gà mười cái sủi cảo, còn húp sạch nước canh.

Đó, mập đúng là nguyên nhân.

Chẳng qua nên thì vẫn .

Tống Úc Hòa cháu gái lớn nhà uống hết chén canh một cách ngon miệng, mặt nở nụ từ ái hài lòng: “Nặc Nặc , canh gà ngon ?”

“Ngon ạ.” Hứa Nặc gật đầu.

“Sủi cảo ăn ngon ?”

Hứa Nặc giơ ngón cái: “Nội, thật thơm, thật ngon ạ.”

"Ngon thì ăn nhiều một chút, con vẫn còn nhỏ, hiện tại chính là tuổi ăn tuổi lớn, ăn nhiều một chút cũng .” Tống Úc Hòa thấy cháu gái cũng mâu thuẫn trong việc ăn uống, bắt đầu tận dụng lời thấm thía, tiến hành giáo dục tư tưởng với cháu trai cháu gái: “Hơn nữa trẻ con vốn dĩ béo chút mới , các con xem chó con, mèo con cả gà con nữa, khi chúng còn nhỏ, mập mạp bụ bẫm cảm thấy yêu thích, cảm thấy đáng yêu ?”

“Dáng vẻ mũm mĩm đó gọi là phúc tướng, các con nghĩ xem, những con heo lớn lên càng béo, thịt nhiều thì mới vui ?”

Nụ của Hứa Nặc dần dần biến mất.

Nội, nội như con liền vui nữa .

Lúc chiều tàn, tới gần buổi tối, Đồng Tử Viễn mới trở về, khi trở về còn mang theo bao lớn bao nhỏ. Hứa Nặc theo nhỏ qua xem, phát hiện bác cả cô thật sự giàu. Trong các đồ vật mà ông mang về một túi gạo, một túi bột mì, Hứa Nặc một chút đoán chừng đều 50 cân. Ngoại trừ gạo và bột mì , còn một miếng thịt to, hai con cá, hai con gà, một con vịt và nửa tấm thịt dê.

Là thịt dê đó, lúc Hứa Nặc tấm thịt dê , nước miếng đều chảy xuống.

Loading...