Cháu trai nhờ chuyện ông đương nhiên sẽ chuyển tới, còn hai đứa nhỏ mới sinh hiểu bọn họ thì tính . Tuy rằng những gì ông hai đứa bé chắc chắn sẽ hiểu, nhưng gì cũng là tâm ý của các chị, như thế nào cũng để bọn nhỏ cảm thụ một chút.
Mắt thấy bác cả nhà xa, Hứa Nặc cũng chuẩn tới phòng bếp giúp bà cô vằn thắn, kết quả cô xoay mấy giây thấy Hứa Chiêu Đệ đang cách nhà cô xa đây. Trong nháy mắt lúc mà ánh mắt hai chạm , Hứa Chiêu Đệ như một con thỏ dọa sợ lập tức cong chân chạy mất.
Hứa Nặc nhíu mày, xoay tìm bà nội mách tội.
Cô là một đứa trẻ tay nhỏ chân nhỏ thể cùng nhà cũ nhà họ Hứa bên đấu trí đấu dũng chứ, loại chuyện vẫn là để lớn tới ứng phó, cô cảm thấy bà nội và cha cô đối phó với nhà cũ bên thuận tay.
Đã qua nhiều năm như mà bên cũng chiếm lợi của nhà , ngược nhiều còn chọc phiền phức.
Cô học thật giỏi, chừng tương lai gặp cực phẩm và điều kỳ lạ hơn còn thể đối phó .
Quả nhiên khi cô kể , bà nội rũ mí mắt suy nghĩ, đó : “Chắc là nghĩ bác cả cháu về nên đến xem thể chiếm gì .”
Tống Úc Hòa cũng cháu gái cả nhà phá lệ thông minh, khi so sánh cô với cháu cả thì cháu trai cả của bà giống với một đứa ngốc ngốc hơn, cháu gái cả cũng thích học chuyện, cho nên bà thỉnh thoảng cũng sẽ dạy cho cô đôi chút, lúc chuyện cũng phòng cô.
Bà cũng cảm thấy chuyện Hứa Nặc nọ cái gì .
Cháu trai và cháu gái bà cũng thiên vị ai, cháu trai cháu gái đều là huyết mạch của nhà , là con cái của con trai bà. nếu thật sự , chủ yếu là vì bà cũng là phụ nữ, cho nên bà thế giới thật sự công bằng đối với phụ nữ. Bà hy vọng tương lai của cháu gái chính gia đình lạnh nhạt, nhà chồng bạc đãi.
Thân là con gái, chẳng may rơi thế yếu, cũng nên nỗ lực để chính đủ năng lực để xoay phản kích.
Hứa Nặc nhăn cái mũi nhỏ: “Sao mà chiếm lợi còn thấy đủ thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-70.html.]
“Này, cháu ăn kiểu gì thế.” Tống Úc Hòa nhẹ nhàng trách móc một tiếng, mặt tuy rằng phần tán đồng, nhưng cũng tức giận.
DTV
Bà Hứa Nặc nghiêm túc dạy bảo cháu gái: “Nặc Nặc, cháu rằng, cháu là bậc con cháu, cho dù lớn như thế nào nữa, cháu cũng ở lưng bọn họ lung tung. Những lời như bà , cha cháu cũng thể , nhưng cháu và Tiểu Thừa thì .”
Tống Úc Hòa xoa đầu Hứa Nặc: “Cháu còn nhỏ, nhiều chuyện cháu hiểu, bà sẽ từ từ mà dạy cho cháu. Bà cháu và Tiểu Thừa đều thích những bên , nhưng cho dù thích cũng thể tùy tiện về lớn như , khác sẽ cháu dạy dỗ.”
Hứa Nặc nhấp miệng gật đầu: “Cháu ạ, bà, về cháu chỉ nghĩ trong lòng thôi.”
Tống Úc Hòa: “…”
Bà xoa đầu Hứa Nặc: “Được .”
Cháu trai cháu gái đều thích nhà bên , bản bà thể thích . Bên thật đều giống như những lời cháu gái bà , chiếm lợi bao nhiêu cũng đủ.
“Về cháu chỉ trong lòng, cho khác là . Hoặc là thể cùng bà , bà cũng thích bọn họ, bà là bề , nếu bọn họ dám bắt nạt cháu và trai, bà sẽ giúp các cháu mắng bọn họ.”
“Vâng ạ.”
Hứa Nặc gật đầu, cô hiểu ý của bà cô, những điều bà nội cố kỵ cô cũng hiểu. Bà nội sai, cô và trai đều là bậc con cháu, mặc kệ là lớn đúng, con cháu cũng thể lung tung về lớn một cách tùy tiện, như cho dù lý cũng sẽ trở nên vô lý. Cô cảm thấy những gì cha cô khá , cô còn học ông nhiều.
Gánh nặng đường xa nha.
Thấy cháu gái đang suy nghĩ chuyện gì đó, Tống Úc Hòa cũng quấy rầy. Bà lấy thịt bắt đầu băm nhân sủi cảo, con trai cả nhiều năm trở về, như thế nào cũng để nó ở nhà bọn họ ăn một bữa sủi cảo chính thống.
Ở chỗ họ nhiều các nghi thức như ở phía nam, phía nam là Thanh Minh ăn bánh chưng xanh, Đoan Ngọ sẽ bánh ú, Trung Thu sẽ bánh trung thu, Nguyên Tiêu sẽ bánh trôi, nơi của bọn họ cơ bản là sủi cảo, sủi cảo sủi cảo. Không gì mà một bát sủi cảo giải quyết , nếu thật sự , hai bát là .