Trên bàn bày đồ ăn, Tống Úc Hòa lấy rượu để cùng con trai cả uống rượu trò chuyện. Đồng Tử Viễn thấy liền vội vàng ngăn bà: “Mẹ, con mang theo rượu về đây, nếm thử rượu con mang về, xem thử con mua rượu , nếu là rượu ngon, tới con sẽ mua loại .”
Tống Úc Hòa cũng tranh, con trai trở bà hiện tại vui vẻ, thể cùng con trai tranh giành. Bà vui tươi hớn hở đồng ý: “Nào, uống rượu con mang về.”
Đồng Tử Viễn lấy rượu Mao Đài mà mang về tới, mở rót cho Tống Úc Hòa một ly, cũng rót cho chính một ly.
Hứa Nặc trơ mắt một bình Mao Đài Kim Luân cứ như mở uống, đó cô còn trai nhét trong miệng một cái bánh bao. Hứa Thừa ở mắt Hứa Nặc quơ quơ tay nhỏ, thấy cô hồi phục tinh thần mới bộ dáng thấm thía: “Em gái, bà nội , chúng còn nhỏ thể uống rượu, em đừng thèm, chúng ăn bánh bao.”
Hứa Nặc: “…”
Ai thèm chứ, cô đây là CÓ! CHÚT! XÓT!
Phải rằng thật qua ba đời nhưng cô từng uống qua rượu Mao Đài Kim Luân , cô tiền cách, nhưng chuyện thích là . Rượu trắng nồng độ cao, cho dù các cô ở trong giới nhà giàu những lúc ngoài xã giao cũng ít khi uống rượu trắng, nếu may uống quá chén mang cho gia đình những lời gièm pha thì .
Hơn nữa Hứa Nặc cũng thích uống rượu, tuy rằng hai đời cô đều quyền thừa kế sản nghiệp trong nhà. Nhiều lắm khi trưởng thành lấy chồng thì ông nội cô sẽ cho một ít cổ phần hoặc cho chút tài sản riêng gì đó, nhưng cô gì cũng là “con vợ cả” duy nhất của ông nội, cũng là đứa con ông “thương nhất”, lúc cũng theo con đường của cô với hy vọng đạt mục đích là bớt vất vả trong mười năm.
Đáng tiếc chính là, mặc kệ thương , con vợ cả , cuối cùng đều khả năng địch nổi tận thế.
Cô đang suy nghĩ mắt cái ly rượu của bà cô, thấy bà nhấp một ngụm rượu, đó lời nhận xét: “Không nồng bằng rượu ở chỗ chúng .”
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-68.html.]
Đồng Tử Viễn bật , nồng độ rượu trắng ở đây thật sự thấp, điều rượu Mao Đài ông mua cũng lắm. Không nghĩ tới tửu lượng cũng thật , uống một ngụm xuống bụng cảm giác luôn.
“Thật kém xa, cũng chỉ mấy độ.”
“Mấy độ là lớn .” Tống Úc Hòa uống một ngụm.
“Con xem, nhiệt độ 0 và nhiệt độ 0 khác biệt lớn ?”
Quỷ dị thế nào, Đồng Tử Viễn cảm thấy ông lý.
Không chỉ Đồng Tử Viễn, Hứa Nặc cũng cảm thấy bà nội cô lý. Thật cho dù chỉ chênh lệch mấy độ, nhưng cơ thể vẫn cảm thấy khỏe mạnh. lúc cô cũng chen , chỉ cùng trai và Hàn Ngang yên tĩnh ăn cơm uống canh.
Bọn họ đều Tống Úc Hòa và Đồng Tử Viễn nhiều lời , bọn họ ở một bên , quấy rầy là . Nói thật thì Hứa Nặc vẫn tò mò về những chuyện mà Đồng Tử Viễn trải qua, chuyện nếu là ở trong tiểu thuyết đời , như bác cả cô chắc chắn chính là nam chính trong tiểu thuyết. Khi còn nhỏ thảm thương bao nhiêu, lúc trưởng thành sẽ đổi , loại chuyện thời xưa kiểu nhiều thích xem.
Hàn Ngang cũng nghiêm túc Đồng Tử Viễn cùng Tống Úc Hòa chuyện, ý định tương lai sẽ giống như cha nhập ngũ bộ đội, hiện tại chuyện nhiều một chút cũng sai, tuy rằng còn nhỏ tuổi, cũng nhất định sẽ nhớ rõ hết, nhưng nhiều một chút cũng gì .
So với Hứa Nặc và Hàn Ngang mà , trai luôn hoạt bát hơn nhiều, thỉnh thoảng hết gắp đồ ăn gắp bánh bao cho Hứa Nặc và Hàn Ngang. Cũng may bé cũng coi như là hiểu chuyện tùy tiện chen , tuy rằng điều bé nhiều như Hứa Nặc và Hàn Ngang, nhưng cũng ngăn chuyện sùng bái bác cả Đồng Tử Viễn.
Sau giữa trưa, bàn cơm hai con Tống Úc Hòa và Đồng Tử Viễn uống rượu ăn cơm chuyện với , một bé con thường xuyên ngẩng đầu gắp đồ ăn cho , hai đứa khác nghiêm túc.