Tống Úc Hòa hỗ trợ xong liền trở về, từ xa thấy chỗ ống khói nhà đang bốc khói. Cả bà đều giật nảy , lập tức chạy nhanh về phía nhà .
Hôm nay bà và Tống Lam Thư đều ở nhà Hứa Thừa Tổ hỗ trợ, đó bà và Tống Lam Thư , bà sẽ hỗ trợ nấu cơm, chờ xong cơm ăn qua loa mấy miếng sẽ trở về nấu cơm cho mấy đứa nhỏ, còn Tống Lam Thư đến phụ trách rửa bát, thu dọn bát đũa, bây giờ còn đang bận.
Hai đều bận, trong nhà cũng nào khác thể hỗ trợ và chăn trẻ nhỏ, bà từng nghĩ đưa mấy đứa nhỏ cùng, nhưng sợ bọn nhỏ sẽ bắt nạt, cho nên bằng để chúng ở trong nhà, đóng cửa cho kỹ chờ các bà trở về nấu cơm cho.
Kết quả bà còn kịp trở về, ống khói trong nhà cũng bốc khói.
Chắc là mấy đứa cháu nhỏ ở trong nhà đói bụng nên tự nhóm lửa nấu cơm nhỉ.
Tống Úc Hòa mang theo một bụng vô cùng lo lắng chạy về nhà, đến cổng nhà phát hiện trong sân nhà cửa đều ai, sự lo lắng trong lòng bà càng cao. Cũng may ngay đó bà thấy quả bóng cao su nhỏ ở trong sân mà Hứa Thừa cùng Hàn Ngang đang chơi, thấy bọn nhỏ chơi mồ hôi đầy đầu bà mới thở phào nhẹ nhõm.
“Bà nội.” Hứa Thừa cũng thấy Tống Úc Hòa, bé ném quả bóng xuống chạy về phía Tống Úc Hòa, cho bà hôm nay gặp bác cả nay từng gặp. Không nghĩ tới bản mới chạy đến mặt bà, ngẩng đầu thấy đôi mắt bà đỏ.
Hứa Thừa chút ngơ ngác, thanh âm vui sướng của bé đều thấp xuống: “Bà nội?”
Lúc Tống Úc Hòa rảnh để quan tâm , bà ngơ ngác ngây thấy từ trong phòng bếp là một đàn ông cao lớn mặc một quân trang, đối phương nhanh về phía , đó ‘bộp’ một tiếng quỳ gối mặt bà.
“Mẹ, con trở về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-66.html.]
Nước mắt của Tống Úc Hòa lập tức liền lăn xuống, bà ôm chặt Đồng Tử Viễn, lóc, một bàn tay còn vỗ mạnh lên Đồng Tử Viễn : “Tử Viễn, là Tử Viễn của .”
Bà thể khống chế việc bản rơi nước mắt, Đồng Tử Viễn là một đàn ông tham gia chiến tranh lúc cũng đỏ vành mắt, hai con ôm thành một đoàn.
DTV
Lúc Hứa Thừa choáng váng, bé bà nội và bác cả, mới há mồm chuyện em gái che miệng , đó Hàn Ngang kéo .
Hứa Nặc trai cô, hận rèn sắt thành thép.
Vào lúc , đừng để trai cô gây mất hứng, vẫn là để bà nội cô và bác cả vui vẻ ôn chuyện một cách .
Ba đứa bé lặng lẽ phòng bếp đem gian nhường cho Tống Úc Hòa và Đồng Tử Viễn, con họ nhiều năm gặp . Trở phòng bếp ba đứa trẻ tớ , tớ, trong lúc nhất thời cũng nên cái gì. Cuối cùng vẫn là Hứa Thừa thiếu kiên nhẫn hơn, bé thò đầu nhỏ sân, nhanh chóng lùi đầu về .
“Tại bà và bác cả ?”
Loại chuyện như , thật cả Hứa Thừa và Hàn Ngang đều là đầu thấy. Hứa Thừa là tuy rằng trong nhà bác cả hàng năm trở về nhà, đều là ở bên ngoài tham gia quân ngũ, nhưng Đồng Tử Viễn ở trong trí nhớ của bé là đầu tiên về nhà, cho nên tình cảnh mới đầu tiên thấy. Mà Hàn Ngang tuy rằng cũng cha là một năm nhiều nhất chỉ thể về nhà một , nhưng bởi vì cha và bà ở nhà bên quan hệ cận, cho nên cảnh tượng như , cũng là đầu tiên thấy.
Tuy Hứa Thừa cùng Hàn Ngang đầu tiên thấy cảnh tượng như , nhưng còn Hứa Nặc ở hai đời thấy nhiều. Khi cô sống đầu tiên tận thế đến quá đột nhiên, thấy nhiều nhiều cảnh nhà chia cách, hai nơi trải qua trăm cay ngàn đắng mới thể gặp , lúc bọn họ còn thảm hơn Tống Úc Hòa và Đồng Tử Viễn hiện tại nhiều.
Bởi vì chỉ thể thấy ở phía , thể đối phương còn sống .