Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-12-25 17:50:45
Lượt xem: 235

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8UvN7deVjH

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô nói tôi giống heo hả?”

“Ôi, phụ nữ.”

Nó giận rồi.

Hệ thống tỏ vẻ tức giận, lần sau phần thưởng cho ký chủ có lẽ chỉ là: khăn mặt x1, bàn chải đánh răng x1, dây chun x1...”

Thẩm Đường nghe tiếng cười lạnh này của hệ thống, trong lòng thầm giật mình thon thót, sau đó cô lập tức dục dỗ: “Đừng đừng đừng, tôi nói đùa thôi, hệ thống cậu đáng yêu như vậy mà, heo làm sao có thể so với cậu được? Con heo này nó không xứng!”

Con heo vô tội nằm “hừ hừ” hai tiếng, dù sao nó cũng không thể nghe được cuộc đối thọai của hệ thống, cái con heo này không thông minh giống con gà mái lần trước, con gà mái điên cuồng kia hiểu được tiếng người, còn con heo này nhiều nhất chỉ là một con heo bình thường hơi béo một chút mà thôi.

DTV

Sau mười mấy phút, xe vận chuyển hàng hóa đến và chở tivi đi.

Thẩm Đường nghĩ đến ánh mắt kỳ lạ của tài xế lái xe hàng khi nhìn thấy con heo kia, cô lập tức không nhịn được mà vỗ trán, để heo và tivi cùng một chỗ thật sự không phải là ý định của cô, chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi.

Sau khi xe chuyển hàng rời đi thì xe kéo cũng đến, ông chú lại xe kép nhìn cái đầu to lớn của con heo lớn kia thì cũng phải sợ đến ngây người.

Sau khi ông chú nhìn con heo kia theo mình đi ra ngoài, sau đó mặc kệ ông ấy đẩy vào cái thùng trên xe kéo, ông chú lái xe kéo cảm thấy con heo này không chỉ béo, mà còn rất ngoan.

Con heo này nó không chạy nhảy, cũng không kêu to.

Thật sự là, một con heo nghe lời đến kỳ lạ.

Thẩm Đường ngồi ở ghế trước cùng với ông chú lái xe kéo, ở thùng xe phía sau còn chở theo một con heo mập mạp đầu lớn.

Cái xe kéo này đi ngang qua thật sự là thu hút tất cả sự chú ý, ai cũng nhìn cái xe kéo này... Còn nhìn con heo mập ở đằng sau nhiều thêm hai lần.

Một con heo to bé như thế, thật là hiếm thấy mà.

Theo địa điểm đã hẹn trước, Thẩm Đường bảo ông chú lái xe kéo dừng xe ở một nơi nào đó tại của sau của đơn vị.

Thẩm Đường ngồi ở đó một lúc thì thấy một ông chú mập mạp khác đi tới, trên người chú mập này còn tạp dề màu đen chống nước để nấu cơm.

“Chào cháu chào cháu, cho hỏi cháu có phải là Thẩm Đường mà thư ký La nói không? Chú là Đồ Nhất Đao, đầu bếp của nhà ăn này, cháu gọi chú là thầy Đồ là được rồi.” Đồ Nhất Đao nhiệt tình chào hỏi Thẩm Đường, sau đó ánh mắt của ông ấy lập tức rơi vào trên người con heo ở đằng sau, đôi mắt híp híp của Đồ Nhất Đao lập tức sáng ngời rồi khen ngợi một câu: “Quả là một con heo ngon.”

“Khụ khụ, chào chú, cháu là Thẩm Đường.”

Khóe miệng Thẩm Đường hơi co giật một chút.

Khụ khụ, đây là câu nói ẩn ý gì vậy trời.

Trong phim người ta thường chỉ khen rượu ngon, đao tốt, kiếm tốt gì đó, còn “heo ngon” của Thẩm Đường là cái gì thế.

Lần đầu tiên nghe được, tiếp thu thêm kiến thức.

Trong cả hai đời, nhưng đây là lần đầu tiên bán heo của Thẩm Đường, không nói đến thì không sao, mà nói đến thì lại chỉ có thể chua xót rơi nước mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-70.html.]

Đã khó khăn đến mức phải đi bán heo, cô quá khổ rồi mà.

“À thì, thầy Đồ, con heo này của cháu có thể tính cho cháu bao nhiêu tiền một cân vậy ạ?” Trên con đường bán heo, Thẩm Đường cũng chỉ là tân thủ mà thôi, nhưng giá thịt heo thì Thẩm Đường vẫn biết, nhưng cô cũng không biết giá tiền mà nhà ăn này mua có giống vậy không.

“Cái này, bình thường bọn chú mua một đến hai đồng một cân thịt, con heo này của cháu còn chưa được làm thịt nên không thể dựa theo giá của heo thịt sẵn được.”

“Cháu được thư ký La giới thiệu nên chú cũng không muốn bó buộc cháu, thịt này chú chỉ có thể tính một đồng một cân, cháu thấy có được không?”

Giá thịt lợn còn sống và thịt lợn đã được làm thịt sẵn đương nhiên sẽ không giống nhau, thịt lợn còn sống này mà vẫn có thể mua với giá một đồng thì chắc chắn thầy Đồ đã không ép giá cô rồi.

“Vâng ạ, vậy chú cứ mang nó đi ạ.” Thẩm Đường cũng không phải là người thích dây dưa, dù sao con heo này đã được xuất hàng ra, nếu lại mang hàng về thì khá phiền toái.”

Con heo này quá nặng nên phải mất khoảng thời gian mới có thể cân được.

Cả con heo tổng cộng được sáu trăm năm mươi mốt cân, một đồng một cân thì sẽ được sáu trăm năm mươi một đồng

Thầy Đồ nhanh chóng cho người cầm tiền tới, sau đó thầy Đồ chào hỏi Thẩm Đường một tiếng rồi bắt đầu dẫn người khiêng con heo này vào, ông ấy định nhân lúc trời còn sáng để xử lý con heo này.

Thẩm Đường cầm tiền đi mua một chút hoa quả đồ ăn rồi đi đến nhà họ La, cô trò chuyện với bà cụ khoảng nửa tiếng rồi lưu phương thức liên lạc lại, sau đó cô mới rời khỏi nhà họ La và về quán trọ.

Thẩm Đường trở về quán trọ, Thẩm Quang Minh thấy người trở về thì thở phào nhẹ nhõm, hôm nay Thẩm Đường đã đi ra ngoài cả một khoảng thời gian dài, một mình anh ấy đợi ở quán trọ mà lòng lo lắng không thôi.

Anh ấy chỉ sợ Thẩm Đường xảy ra chuyện gì đó, nếu cô thật sự xảy ra chuyện ngoại ý muốn, khi về chắc chắn vợ và mẹ sẽ lột da anh ấy mất.

“Anh, tất cả mọi chuyện đều xong xuôi rồi, đợi chút nữa chúng ta cứ đi đến nhà ga rồi mua vé về luôn đi ạ.”

“Được được được, về nhà sớm anh cũng yên tâm hơn.”

Sau mười mấy phút, hai người dọn dẹp đồ đạc, trả phòng rồi rời khỏi quán trọ, trên đường đi đến trạm xe lửa, Thẩm Quang Minh có hỏi vài câu về chuyện vận chuyển cái tivi, khi biết Thẩm Đường đã làm xong, mà công ty vận chuyển kia cũng khá có tiếng, lúc này anh ấy mới yên tâm.

Hai người khá là may mắn, chỉ vừa đến đã mua được vé xe lửa để trở ề.

Đợi nửa tiếng, xe lửa cũng tới.

Lại phải trải qua cảm giác bị chen lấn như ép cá mòi, Thẩm Đường mệt mỏi đến mức đầu cô đổ đầy mồ hôi.

Lịch trình vận chuyển tivi lớn đến muộn hai ngày, vì vậy khi tivi còn chưa chuyển tới mà Thẩm Đường đã phải trở về trường học để lên lớp rồi.

Ba học sinh của trường trung học số sáu trong thị trấn tiến vào vòng bán kết, lần này hiệu trưởng Trương cũng coi như là hào phòng một lần, ông ấy cũng bắt chước trường trung học số một mời một giáo viên chuyên ôn thi Olympic Toán học đến để dạy cho ba học sinh này.

Thẩm Đường vẫn chưa gặp được giáo viên mới nên Hồ Tiền Tiến đã thông báo lịch học cho Thẩm Đường.

Vẫn học ở phòng học số sáu ở tòa nhà thí nghiệm, đúng vào giờ của hai tiết tự học buổi tối.

Đến thời gian tự học vào buổi tối, Thẩm Đường cầm theo đồ dùng học tập và sách vở đi đến phòng học số sáu.

Sau khi Thẩm Đường vào lớp, hai bạn học khác vẫn chưa tới, cô vừa ngồi vào chỗ không được bao lâu thì nghe được tiếng bước chân.

Loading...