Ta lập tức  lệnh cho Quân y phía : "Mau tiến lên xem mạch cho tiểu tiểu thư!"
Rõ ràng  khi rời phủ,   cho Quân y khám cho Chiêu Chiêu, và cho con bé uống thuốc. Vì  Chiêu Chiêu  ho  m.á.u nữa?
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
Một dòng lệ từ mắt  trượt xuống, nhỏ lên mi mắt Chiêu Chiêu.
Chiêu Chiêu vội vàng lau nước mắt  mặt : "Nương...     nhè . Bạch tổ phụ mười năm  ở cổng thành   với Chiêu Chiêu... Nương là Đại tướng quân, là nữ Chiến thần bảo vệ quốc gia. Bởi vì  nương, bách tính mới tránh  chiến loạn, an cư lạc nghiệp. Bởi vì  nương, những đứa trẻ cùng tuổi với Chiêu Chiêu mới  cơ hội lớn lên. Bởi vì  nương, hàng ngàn hàng vạn gia đình mới  tan nát. Bởi vì  nương, triều  mới mưa thuận gió hòa, vạn đời thái bình..."
"Bạch tổ phụ còn , Chiêu Chiêu  chỉ là con của nương, mà còn là nữ nhi của mỗi một   nương che chở, rằng Người sẽ  nương chăm sóc Chiêu Chiêu thật ..."
12.
Chiêu Chiêu  mỗi một câu, sắc mặt Bạch Trung  trắng thêm một phần. Ông  dường như  dám tin nha đầu  giày vò đến  còn  hình  trong lòng   là Chiêu Chiêu.
"Nha đầu Võ gia, Chiêu Chiêu,  con bé  thành  thế ? Rõ ràng  nhà họ Thẩm  với lão phu là Chiêu Chiêu hiện tại sống  ,  thành  và sinh con với  trong lòng..."
"Thánh thượng và Thái tử cũng  với lão phu rằng bọn họ  truy cứu  lầm của Chiêu Chiêu, để Chiêu Chiêu  theo đuổi tình yêu cả đời,   Chiêu Chiêu  thành  thế ..."
Xem   nhà họ Thẩm và cha con Thiên gia  chỉ lừa , mà còn lừa cả Bạch Trung.
Chiêu Chiêu  cay đắng, giọng  nghẹn ngào và tuyệt vọng: "Bạch bá phụ, Chiêu Chiêu   tình lang nào cả. Là Chiêu Chiêu  bắt gặp   và Thái tử ban ngày ban mặt ở trong phòng mẫu   chuyện nam nữ. Tổ mẫu, phụ  và cả Thái tử  ép Chiêu Chiêu nhận tội danh vô cớ."
"Chiêu Chiêu là nữ nhi của nương,   chảy dòng m.á.u của  nhà họ Võ,    thể chịu nhục mà nhận tội? Chiêu Chiêu thà c.h.ế.t  nhận, bọn chúng liền đưa Chiêu Chiêu cho Trung Nghĩa Hầu..."
"Nếu    chờ nương đại thắng trở về, cố gắng chống chọi đến  thở cuối cùng, thì Chiêu Chiêu  c.h.ế.t trong hậu trạch của Trung Nghĩa Hầu phủ ."
"Bạch bá phụ nếu  tin lời Chiêu Chiêu,  thể phái   thăm dò những chuyện bẩn thỉu mà Trung Nghĩa Hầu thường . Bạch bá phụ nếu vẫn  tin, thì việc Thẩm Nhu hôm nay sinh con chính là bằng chứng  nhất. Nàng  gả  Đông Cung  đầy sáu tháng,    thể đến lúc sinh con lân nhi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-giet-sach-nha-tra-nam-sau-khi-thang-tran-khai-hoan/chuong-7.html.]
Bạch Trung   lệnh cho thủ hạ  thăm dò chuyện Chiêu Chiêu  .
Chẳng mấy chốc,   phái   trở về. Hắn  ghé  tai Bạch Trung,  cần nghĩ cũng    gì.
Sắc mặt Bạch Trung ngày càng khó coi, đến cuối cùng rõ ràng là giận đến cực điểm: "Súc sinh... đám súc sinh   chúng dám! Thiên gia vì   lừa lão phu? Rõ ràng họ  với lão phu rằng phong tước cho Trung Nghĩa Hầu là để bồi thường cho Thái tử và Thái tử phi  chịu ấm ức, để ngoại tộc của Thái tử phi cũng  địa vị cao, xét cho cùng vì tư tâm của Chiêu Chiêu mà khiến hai  họ  miễn cưỡng kết hôn."
"Giờ đây sự thật  là thế . Nha đầu Võ gia,  thôi, con hãy cùng lão phu đến Ngự thư phòng gặp Thánh thượng! Lão phu  hỏi xem vì  Thánh thượng  lừa dối chúng !"
Gặp mặt Thánh thượng thì đương nhiên  gặp, nhưng tuyệt đối   bây giờ.
"Bạch bá phụ,  hãy  Ngự Thư Phòng . Ta  hỏi một chút phu quân của , vì  trong mười năm  chinh chiến vì quốc gia,   thể ngược đãi nữ nhi của  như ."
Lời   thốt , Bạch Trung  tiện  thêm gì, vội vàng  lệnh cho binh lính canh giữ nhường đường, chỉ  với : "Nha đầu Võ gia, đừng  tổn thương hoàng tự. Nếu Thiên gia  đưa   lời giải thích, đến lúc đó nha đầu Võ gia   gì, lão phu sẽ  ngăn cản. Dù  giang sơn  là do Võ gia con đánh xuống, là do con kế thừa tổ nghiệp mà giữ gìn. Không một ai  phép  con chịu ấm ức, kể cả Thiên tử!"
Trở ngại lớn nhất trong việc g.i.ế.c Vua của   lung lay, tiếp theo đây chính là sân khấu của , Võ Thanh Thu.
Bạch Trung   sai. Giang sơn  là do tổ tiên Võ gia  đánh xuống. Năm xưa nếu   lão tổ Võ gia  lão tổ Lý thị lừa gạt, tự nguyện nâng  lên  Vua, thì thiên hạ   mang họ Võ.
Bây giờ, hãy để  dẹp loạn để đưa  thứ trở  đúng quỹ đạo.
13.
Vừa đặt chân  Đông Cung, tiếng kêu đau đớn mỗi lúc một lớn hơn truyền  tai .
Ta thấy hai bóng  quen thuộc đang     ngoài phòng. Cả hai đều chăm chú   cánh cửa,  hề phát hiện  sự  mặt của .
Mãi cho đến khi    lưng Thẩm Dật, con d.a.o găm trong tay kề  thắt lưng . Thân hình Thẩm Dật cứng , giọng điệu vẫn lạnh nhạt như thường: "Võ Thanh Thu ngươi dám càn rỡ, đây là chốn trọng địa của hoàng cung, há là nơi cho ngươi giương oai. Mau thu vũ khí !"
Đỗ Như Yên lúc  cũng  đầu , nét duyên dáng mềm mại độc đáo của nữ tử Giang Nam  ả  thể hiện một cách trọn vẹn. Trên gương mặt thanh tú, một tia tàn độc chợt lóe lên: "Tỷ tỷ đây là   gì? Có  vì phu quân  cùng   đến Đông Cung để bầu bạn cùng Nhu Nhi sinh nở,  ở phủ chờ tỷ tỷ nên khiến tỷ tỷ  vui?"